Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

VBVNHN Tác Phẩm Tháng mười Một 2023

Chai sẻ theo trang website VBVNHN

TÁC PHẨM THÁNG MƯỜI MỘT 2023



Các Tác Phẩm Văn Xuôi:

1.MÃNG XÀ THỜI CORANA-Ngân Hà
2. Mùa Thu Của Tôi-Thúy Messegee
3. BẤT CHỢT BUỒN – Tùy bút HỒNG THỦY
4. VỀ NGANG QUA NHÀ CŨ- Kim Loan
5.Ngọn Cỏ Gió Lùa-Võ Hương Phố
6. Huế Ơi! Thương Lắm – Minh Thuý Thành Nội
7. NGƯỜI MỸ “KHỜ”- Nguyễn Thị Thanh Dương
8. Lời Tạ Ơn Trong Ngày Lễ Thanksgiving-Văn Duy Tùng
9. Thằng Kevin- Chu Lynh
10. LE VIEIL HOMME ET LA MERLÃO NGƯ ÔNG VÀ BIỂN CẢ -Ernest Hemingway-𝓽𝓷𝓵 dich
11. TRĂNG LIÊU TRAI- Ngân-Hà (mùa thu 2023)
12. Thanksgiving 2023-Đinh Hùng Cường, Ngọc Trâm
13. Bàn Tay Thân Ái- TháiLan/ NữLan dịch- Nguyễn Thị Thanh Dương
14. Niềm Vui Mùa Thanksgiving- Kim Loan
15. CHÚT TÌNH XƯA-Ý Nhi-Nguyễn Thị Dung


Nhạc phẩm VINH DANH VĂN BÚT VIỆT NAM HẢI NGOẠI- Sáng tác: Nhạc sĩ Nhật Hạnh
Chiều Sông Hương – Ca sĩ Vân Khánh – Nhạc Trần Đại Bản – Thơ Lê Tuấn






Bóng Mây Tình Yêu – Hồi ký Kim Vui – Trịnh Bình An
Ru Ta Một Đời – nhạc Nguyễn Tuấn – thơ Lê Nguyễn Nga

Hai chiếc lá – Văn Duy Tùng


   Khối Tình Già

Nhìn em anh thấy vết nhăn
Hai bên đuôi mắt, lăn tăn vệt dài
Tóc mai sợi ngắn, sợi dài
Nửa đen, nửa bạc, chen hoài bên nhau.

Vòng xoay tạo hóa qua mau
Tuổi xuân vừa dứt, theo sau tuổi già
Anh say trong khối tình già
Vì xưa anh đã mặn mà yêu em.

Khối tình ấp ủ thành men
Đễ cho mùi rượu, đượm men vị nồng
Uống đi cho má thêm hồng
Cho môi thêm thắm, vị nồng ta say.

Cuộc đời nào có ai hay
Niềm vui cũng đủ, đắng cay cũng nhiều
Tàn phai nắng đã xế chiều
Nghiêng nghiêng bóng đổ, xiêu xiêu ánh tà.

Gừng cay ở độ gừng già
Yêu nhau ở tuổi về già, càng yêu.
Lê Tuấn

Thầm Kín Sông Quê

Hoa cúc nở trong vườn nhà em
Nụ long lanh sương đêm thật mềm
Nắng vương nhè nhẹ bên thềm
Lòng nghe len lén nỗi niềm nhớ thương.

Nhớ hôm ấy chiều buông mây tím
Lá thu vàng rơi kín sông quê
Thuyền ai lặng lẽ xa bờ
Người đi năm ấy bây giờ ở đâu?

Hoa luôn giữ nguyên màu hương sắc
Giữa bầu trời xanh ngắt tầng mây
Trăng lên có lúc vơi đầy
Hoa thơm thoang thoảng tháng ngày không vơi.

Hoa vẫn nở như lời hẹn ước
Mỗi thu về sau trước chưa phai
Thời gian mong đợi ngày mai
Không gian thức trắng chờ hoài người xưa

Dương Việt-Chỉnh
2023

TẠ ƠN TRỜI/ CHÀO NGÀY BÌNH AN

Sáng hồng tia ánh thái dương
Nghe chim réo bạn kiểm đường tung bay
Cỏ cây lóng lánh sương mai
Nhìn hoa chớm nở khoe vài sắc hương

Đêm ngày biến đổi muôn phương
Vui buồn sinh tử con đường ta đi
Tình thương vui đến rồi đi
Ganh đua danh vọng sân si khôn lường


Quên đi tài sắc tình thường
Phù du bỗng lộc không ngừng nhiều nhương
Đóa hoa kia nở tinh sương
Chiều về tan tác sắc hương trong vườn

Qua bao tĩnh thức đêm trường
Ngày vui khoảnh khắc Vô Thường nhịp tuôn
Nhin quanh toà ngát mùi hương
Trái tim vui đón ánh dương đầu ngày

Lòng tôi vui đón ban mai
Đời ta đã được bao ngày phước thay
Cảm ơn đời vẫn chưa phai
Cho ta thức dậy chào ngày bình an.

Lê Nguyễn Nga
Thanksgiving 2023



“Tuốt Kiếm Phương Xa” và “Bóng Mây Tình Yêu” Bài tường thuật : Đỗ Hiếu

THÂN THƯƠNG TUỔI HẠC VÀNG BAY

Hoàng hôn tuổi hạc vàng bay

Chân chim khóe mắt run tay mơ nhìn
Dòng đời sống động tồn sinh
Ngây thơ ánh mắt bình minh thương hoài…


MD.11/06/23
LuânTâm
Thân cảm tặng”TUỔI HẠC ƠI”
của VS THÁI NỮ LAN chuyển dịch từ JEAN PIERRE SIMÉON


LÒNG NHÂN NGHĨA ÂN TÌNH NGƯỜI THẬT
Những người khốn khổ nghìn xưa nay
Không phải trời sinh bị đọa đày
Lòng nhân nghĩa bóng tình người thật
Tiến bộ văn minh đỉnh cao bay…
MD.11/06/23
LuânTâm
Thân cảm tặng”NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ”
của VS THÁI NỮ LAN chuyển dịch từ Thư của VICTOR HUGO gửi LAMARTINE

Lá Và Thu

Gió ơi đừng thổi nữa
Cho lá vàng khỏi rơi
Để thu không tiếc nuối
Tiễn đưa lá ngậm ngùi

Sương ơi đẫm ít thôi
Đủ làm lá hoa tươi
Lung linh trong nắng sớm
Điểm tô thu rạng ngời

Nắng ơi dịu dàng soi
Từng sợi như tơ trời
Cuộn vào thu say đắm
Theo lá đùa lả lơi

Mây ơi chầm chậm trôi
Rực rỡ giữa bầu trời
Ru hoàng hôn trên lá
Nghe thu từ khắp nơi

Mưa ơi nhè nhẹ thôi
Kẻo lá lạnh biếng cười
Thu lười không khoe sắc
Thi nhân về mất vui

Lá ơi níu chặt cành
Dù có là mong manh
Cùng hồn thu chan chứa
Gieo bao dòng thơ tình
Dương Việt-Chỉnh
2023

VỀ NGANG QUA NHÀ CŨ

Hôm nọ tôi có dịp chạy về khu neighbourhood cũ, đi ngang qua căn nhà cũ mà bồi hồi xuyến xao bao nhiêu kỷ niệm. Lúc ấy gia đình chúng tôi mới từ thủ đô Ottawa chuyển về thành phố này, các con còn bé nên việc tìm một căn nhà có đủ tiêu chuẩn gần trường học, gần nhà thờ, gần chợ Việt chợ Tây cũng hơi khó. Cuối cùng thì căn nhà tạm ưng ý được chúng tôi lựa chọn vì mới được xây, dù là ở dưới phố khá ồn ào chen chúc.

Ngôi nhà của hơn mười năm, từ khi các con còn học tiểu học ở trường St.Catherine. Nhớ những buổi sớm réo gọi cả nhà thức dậy, tôi tất bật lo bữa sáng cho mọi người, chuẩn bị backpacks cho tụi nhỏ, gói các lunh boxes, lôi ra áo quần giày dép trong khi chúng ngồi ăn, rồi lại tất bật đẩy con ra cửa chờ xe yellow bus đi học, và vợ chồng tôi cũng lần lượt rời nhà đi làm, mỗi người một hướng.

Nhớ những lần mấy mẹ con đi bộ trong xóm, băng qua cây cầu đá, đến Library để con gái lựa sách Fairy Tales như Cinderella mỗi tối ôm lên giường say sưa theo từng trang sách đẹp như giấc mơ tuổi thơ, ghé Fire Station vì thằng con trai mê mẩn bồ độ đồng phục oai dũng của các chàng Firemen. Thấy chúng tôi lấp ló ngoài cửa là các chàng firemen vui vẻ mời vào, đưa con trai tôi vào tận xe, ngồi tập “lái thử” y như thiệt.

Nhớ những lần đưa các con đi học bơi, học vẽ, học đàn piano theo “phong trào” của các gia đình Việt Nam hải ngoại là cho các con “học đủ thứ”, rồi có nên cơm cháo gì không cũng không quan trọng. Những buổi chiều tôi vừa nấu cơm vừa nghe con gái tập đờn piano bài “Dòng Sông Xanh” theo yêu cầu của tôi mà mơ mộng nó sắp thành … nghệ sĩ danh cầm nổi tiếng thế giới.

Nhớ những đêm khuya vắng từ phòng ngủ trên lầu, tôi nhìn qua khung cửa sổ khi những bông tuyết đầu mùa phơ phất đến rồi tìm vần thơ, nhớ những những kỷ niệm thanh xuân còn bỏ lại nơi quê nhà xa xôi.

Căn nhà này, cũng đã đón tiếp nhiều chuyến viếng thăm của người thân hai bên nội ngoại từ Mỹ và Canada, những buổi BBQ nơi sân sau với bạn bè, những buổi birthday parties của các thành viên trong gia đình, những ngày mưa Thu ngắm lá rụng dưới cội táo già, nhìn dòng xe nối tiếp nhau giờ tan tầm bên ngoài cửa sổ, cảm nhận niềm hạnh phúc bình yên nơi phòng khách ấm cúng với ly trà nóng thơm mùi peppermint.

Giờ đây mọi ký ức như bừng sống lại, thời gian như cơn gió vô tình, các con đã lớn, chúng tôi cũng không còn trẻ nữa, mà ngôi nhà cũ vẫn còn đây, chất chứa biết bao niềm thương nỗi nhớ dạt dào mỗi khi đi ngang về chốn xưa.

Thật ra, căn nhà này vẫn là của tôi. Gia đình tôi dọn nhà qua khu mới, phía Bắc thành phố, và cho người ta mướn căn nhà cũ, nên thỉnh thoảng tôi vẫn được ghé qua, đi vào nhà khi có việc cần theo yêu cầu của người mướn nhà.

Bước vào nhà, mọi thứ thay đổi, cách trang trí sắp đặt các vật dụng hoàn toàn khác, nhưng tôi vẫn đứng ngẩn ngơ ngay giữa căn bếp, hiện về trong tâm trí bao nhiêu lần tôi đã đứng nơi đây, làm những bữa cơm cho cả nhà.

Cũng giống như nhiều gia đình Việt Nam khác bên hải ngoại, tôi tin là như thế, máy rửa chén nhà tôi cũng chỉ dùng để… đựng chén dĩa muỗng nĩa cho khô ráo, và chỉ sử dụng máy thi thoảng khi nhà nấu thức ăn nhiều, có khách, hoặc khi mệt mỏi.

Và vì tôi rất say mê, yêu thích rửa chén, nên trong sự phân chia nhân sự và công việc nhà, phần “rửa chén” đã thuộc… về tôi. Chỗ đứng rửa chén nhà tôi nhìn thẳng ra khung cửa sổ sau vườn nhà, không phải cái cửa sổ be bé mà là ba cái cửa sổ lớn nối liền nhau, và đó là một bức tranh thiên nhiên bốn mùa cho tôi thong thả nhìn ngắm mỗi khi rửa chén.

Mùa Xuân và mùa Hè, gió nhẹ đong đưa những cành cây dưới màu nắng tươi, nghe cả tiếng ong vo ve hút mật trên những chùm hoa táo màu trắng toả hương thơm vương vấn. Mùa Thu, hàng cây cao của vườn sau nhà kế hàng rào chuyển sang một màu vàng lãng mạn, mỗi cơn gió đến làm những chiếc lá vàng rơi lả lơi trên không gian và rải lác đác trên sân cỏ nhà tôi (một màu Thu rất đẹp và cũng rất buồn, đôi khi!). Mùa Đông, đó là một bức tranh màu xám của mây trời và tuyết trắng, nhưng được chấm phá bằng những nét màu nâu, đen sinh động của những nhành cây khẳng khiu, cuối chiều tà có con chim lẻ bạn lạc loài đang ngơ ngác tìm đường về tổ.

Khi rửa chén, vừa ngắm “bức tranh cửa sổ” tôi vừa mở nhạc du dương, cũng có khi có những âm thanh của tivi ngay phòng khách hoặc tiếng ồn ào khác trên lầu của các thành viên khác trong nhà. Cũng có khi rất im lặng chỉ mình tôi thả hồn, nghĩ suy về một bài viết hay một câu thơ…

Với tôi, rửa chén cũng là một phương pháp tập thể dục, thân thể thả lỏng, relaxing, trí óc bay bổng nhẹ nhàng và là phương pháp “thiền” rất thú vị. (Có mâu thuẫn không, khi tôi không biết nấu ăn, không đam mê bếp núc, nhưng lại yêu… rửa chén?)

Tạm biệt căn nhà cũ, lái xe trở về căn nhà hiện tại, tôi vẫn còn lâng lâng cảm xúc buồn vui, năm nay tuyết đã đến sớm từ đầu tháng 11, tháng tận năm cùng rồi còn gì, lại sắp bước qua một năm mới, hỏi sao không bâng khuâng?

Ông xã nghe tôi kể nguyên do nỗi buồn “có tên và không tên” bèn châm chọc cho tôi vui, cái câu muôn thuở tôi nghe cả trăm lần:

– Trời ơi, em cứ yếu đuối đa sầu đa cảm, tâm tình sáng nắng chiều mưa như thế thì không bao giờ làm chủ cả, làm boss được đâu nhé.

Tôi vẫn bâng quơ nhìn tuyết rơi ngoài sân, hờn mát:

-Em có bao giờ mơ ước làm boss làm chủ ai đâu chớ! Trong căn nhà chỉ có bốn người này, em còn đứng thư tư nữa mà!

Biết tôi còn đang cảm xúc chưa nguôi, chồng tôi bỏ lên lầu, kẻo tôi lại mất hứng nấu cơm chiều thì coi như đói rã họng, lại phải ăn cơm nguội với mì gói.
Đó là câu chuyện thật.

KIM LOAN
(Tháng 11/2023)

HỎI ANH CÒN NHỚ

Về ngang qua nhà cũ
Lòng anh có nao nao?
Một thời là mái ấm
Một thời là của nhau

Mình đã là chồng vợ

Hạnh phúc với con thơ
Bao ngày vui rộn rã
Nghe trẻ cười bi bô

Con lớn theo ngày tháng
Đời buồn vui sớt chia
Tình có khi lạnh, ấm
Cùng cảm thông, thứ tha

Vì sao mình chia tay?
Làm sao mà em biết
Vì lỗi của cả hai
Hay nợ duyên đã hết!

Kìa khóm hồng vẫn nở
Nơi mảnh sân trước nhà
Mình đã cùng vun xới
Nâng niu từng cành hoa

Phòng ngủ còn hơi ấm
Những mặn nồng ngày qua
Gối chăn còn vương vấn
Những ân tình thiết tha

Bàn ăn thừa một chỗ
Chiếc ghế trống chơ vơ
Anh không còn ngồi đó
Chén dĩa khua hững hờ

Đèn vẫn vàng căn bếp
Bữa tối em và con
Món ăn anh yêu thích
Dường như chẳng còn ngon

Về ngang qua nhà cũ
Anh có thấy bồi hồi
Bóng em bên cửa sổ
Nhìn thời gian dần trôi

Về ngang qua nhà cũ
Anh có thấy lòng đau
Có nghe tiếng con hỏi
Ba bây giờ ở đâu ?

KIM LOAN
(Tháng 11/2023)



Nhìn Lá Thu Bay - Lê Nguyễn Nga - Hạnh Cư - Hùng Phú


THƠ PHƯƠNG HOA
Cầu Nguyện

CẦU nguyện Ơn Trên gửi phước lành
CẦU toàn nhân loại hết đua tranh
CẦU mương nước nhẫy mùa tăng vụ
CẦU ruộng no phân lúa trĩu nhành
CẦU trẻ đói nghèo vui nguyệt rạng
CẦU người cơ cực thưởng trăng thanh
CẦU cho mưa gió luôn hoà thuận
CẦU triệu dân Nam hưởng phước lành
Phương Hoa
*
Cõi Nhàn

Đạo đức dạy người sống sạch trong
Hiên ngang bền vững tựa thân tòng
Từ bi tâm chánh thuần sinh diệt
Bác ái lòng lành rõ sắc không
Nhờ bởi tu thân nên thấu suốt
Cũng vì học Đạo mới hanh thông
Sau hồi cựu vị về Tiên cõi
Cực Lạc thanh nhàn thỏa ước mong
Phương Hoa
*
Dáng Xuân Si
(Thơ họa – Thể toán sắc thi)

Tầng không TÍM ngát ánh quang ngời
Độc nhất bóng HỒNG đang dạo chơi
Nửa nụ tầm xuân – môi ĐỎ lựng
Đôi làn thu thuỷ – mắt XANH vời
Trông xa dáng NGỌC, bachàng đến
Bước cận vai NGÀ, sáu gót lơi
Ước được mộtlần đan chỉ THẮM
Trăm năm đầu BẠCvẫn không rời

Phương Hoa

*
Nốt Đàn Kiều
(Thuận Nghịch Độc)

Đọc xuôi:

Vương tủi nỗi buồn mắt nhuộm tang

Đớn đau Kiều dạo nốt cung đàn
Hương xao nguyệt rũ hồn tê tái
Đá rã vàng phai dạ héo tàn
Sương khói mịt mờ mây phủ khuất
Núi đồi ngàn dặm gió xa dang
Trường canh đẵng đẵng ôi nhung nhớ
Gương ánh phủ sầu nhạt sắc trang.

Đọc ngược:

Trang sắc nhạt sầu phủ ánh gương
Nhớ nhung ôi đẵng đẵng canh trường
Dang xa gió dặm ngàn đồi núi
Khuất phủ mây mờ mịt khói sương
Tàn héo dạ phai vàng rã đá
Tái tê hồn rũ nguyệt xao hương
Đàn cung nốt dạo Kiều đau đớn
Tang nhuộm mắt buồn nỗi tủi vương.

Phương Hoa



TẠ ƠN

Tạ ơn cuộc sống hôm nay
Với nhiều sức khỏe từng ngày trôi qua
Triệu người chưa đến tuổi già
Ðã rời trần thế gọi là âm dương

Tạ ơn không ở chiến trường
Cô đơn, tù tội, máu xương rã rời
Tỷ người sống ở trên đời
Không may mắn thế chơi vơi bụi bờ

Tạ ơn khi được cúng, thờ
Mà không quấy rối dở trò khảo tra
Trên đời hơn một phần ba
Bắt giam tù tội như là di căn

Tạ ơn có đủ thức ăn
Áo quần khô ấm, chỗ nằm về đêm
Ba phần không đủ chiếu mền
Nửa khuya lạnh cóng nằm rên bẽ bàng

Tạ ơn tiền có trong băng
Mặc dầu tiền lẻ không sang không giàu
Vậy là cũng kể như giàu
Biết bao người khổ bù đầu thiếu cơm

Tạ ơn cha mẹ vẫn còn
Là người hiếm có vẹn toàn nơi đây
Bởi thế nên cười mỗi ngày
Biết ơn trời đất giang tay giúp đời

Tạ ơn đời, ngày vui tươi
Cùng nhau chia sẻ cùng người khổ đau
Tạ ơn cuộc sống nhiệm mầu
Ta luôn diễm phúc có nhau trong đời!

Y Thy- Võ Phú
112323 – Happy Thanksgiving!


NOEL NÀY NHỚ NOEL XƯA

Lạy Chúa con là người Ngoại Đạo .
Nhưng năm nào con cũng đón Giáng Sinh .
Dù không thuộc hết kinh
Nhưng Kinh : Kính Mừng con thuộc hơn cả người có Đạo .
Con thuộc làu làu – Tất cả nhà bạn con đều khẽ bảo :
” Chắc con Khanh sẽ kết duyên với anh Trâm “.
Bởi : Noel nào cũng thấy Trâm đến thăm và rủ Khanh đi lễ .
Ba của Khanh thường không muốn thế .
Nhắc nhở Khanh : ” Con Ngoại đạo nghe con .
Dù rằng Trâm học giỏi và ngoan
Nhưng không cho Cúng Ông Ba Tổ Tiên là ba không chịu .
Nhất là khi cưới lại không được Lạy Bàn Thờ
Không được thắp nhang lạy Phật .
Tôi chỉ nghe rồi hứa
“Vâng con sẽ nghe lời cha …”
Rồi vội chạy vô phòng nằm khóc .
Nghĩ cách nào để đi lễ nửa đêm .
Ngày Noel : Tuyệt diệu .cùng Trâm
Rồi …..
– Tôi đã phải lánh mặt Trâm mỗi lần Noel tới
Trâm đã hiểu và Trâm vẫn kiên trì chờ đợi .
Nhờ bà tôi năn nỉ cùng ba .
Ba tôi nổi xung mắng mẹ tôi không biết dậy con để nay thì …
Làm sao “gỡ “nổi .
* Đạo Thờ Ông Bà – ông và Ba tôi cho là nhất
Đã ăn sâu vào tiềm thức bao đời .
– Tôi buồn nên ấm ức và chịu đựng đòn roi …
Ba tôi dữ lắm .
Lá thư đầu Trâm gửi phải xé đi .
Ngày Noel tôi ngồi mình trong phòng rấm rức khóc !
Hình Ảnh Trâm chưa đủ thấm trong tim !
Chịu đòn roi …Tôi chịu không nổi rồi .
Chiếc áo dài thiên thanh thật đẹp với chiếc quần trắng bong …
tôi treo không xếp nép
Để vào vali cất kỹ cho rồi
nước mắt tôi ; Từng giọt cứ tuôn rơi
Tôi đành phải trả Trâm bức thư tình Trâm gửi …
***
Rồi ….Tôi có người yêu khác ….
Mối tình này cũng khá gian nan .
Anh chàng này liều mạng hơn Trâm và khéo nói .
Anh này có tài làm thơ : Và hứa : Anh sẽ yêu em đến trọn đời …
( Dù rằng cũng hứa …- Hứa Nhăng Hứa Cuội )
Thi sĩ mà mấy ai chỉ có một người yêu ?! Mà tôi đâu biết .
Đâu biết mình là Hoa mà người ta -Thi Sĩ là bướm …

* Tôi đã sang ngang và Trâm đau nặng ….
Bỏ học Y khoa suốt hai năm trời .
Trâm phải đi quân đội Dù : Trả thù đời bất hạnh
Để quên mình – và giết giặc giữ biên cương .
*
Tôi đã tưởng là xong …Câu chuyện cũ .
Nào đâu ngờ …
Khi Miền Nam thất thủ
Trâm đi tù về lấy vợ là xong .

Rồi đúng năm 2ngàn( 2005 ) tôi nhận được một Cú phôn.
Nói chia buồn với Thư Khanh vì chồng mất …!
Tôi nhận không ra ai gọi ?!
Trâm trả lời :
Sao chóng quên thế sao Em ?! …
Tôi còn đang buồn và đang lo gánh nặng cháu con .
Tôi chẳng có ai chung lưng gánh vác …
Tôi tự hỏi :
” Sau này Đạo Chúa đổi khác
Đã cho thăp nhang lễ cả ông bà …”
Thôi chuyện Nợ Duyên dĩ vãng xa xưa ….
Nay viết lại câu chuyện tình bằng những vần Thơ Rổm .
Xin qúy vị đừng cười : Thơ THƯ KHANH thật : Rổm .
Đón Giáng Sinh Về : Lạy Chúa ! A Men.

THƯ KHANH

Seattle- Giáng Sinh 2023


Chào Lễ Tạ Ơn



Mười lăm năm ấy bên trời
Tạ ơn người, tạ ơn đời mênh mông
Như hoa cỏ nội hương đồng
Khi bình minh toả rạng đông chan hoà

Mười lăm năm ấy chúng ta
Gian truân cũng có, hoan ca cũng từng
Tạ ơn nhân ái, vui mừng
Đã qua vấn nạn, không dừng tiến lên

Mười lăm năm ấy luân phiên
Mồ hôi nước mắt đôi phen khóc cười
Tạ ơn tình nghĩa bao lời
Tạ tình tri kỷ, tuyệt vời tri âm

Mười lăm năm ấy tha nhân
Bỗng thân thương tựa cố nhân đi về
Tạ lòng bóng ngựa, nồi kê
Giấc công danh đã não nề, xôn xao

Tạ ơn năm tháng mời nhau
Hoàng hoa cạn chén gạt sầu muộn xưa
Mười lăm năm sớm hay trưa
Đời sau kiếp trước tưởng chưa muộn màng …

Cao Mỵ Nhân


Tạ Ơn

Mùa lễ Tạ Ơn đến đây rồi
Tạ ơn Thượng Đế tạo ra tôi
Từ hạt bụi nào xa xôi lắm
Trong cõi hư vô đến với đời.
Đã ban ân phước cho tôi sống
Đến nay tuổi đã quá trăm rồi.

Tạ ơn Cha Mẹ công sinh dưỡng
Nghĩa rộng ân sâu tựa biển trời
Tạ ơn Thầy có công khai trí
Giúp tôi khôn lớn, sống với đời.

Tạ ơn mảnh đất của quê hương
Nơi tôi từ bé sống tựa nương
Nơi tôi gởi lại mồ Cha, Mẹ
Khi tôi bỏ nước sống tha hương.

Tạ ơn bằng hữu khắp bốn phương
Dù chưa gặp mặt, rất thân thương
Chia sẻ vui buồn trên liên mạng
Giúp tôi vơi bớt nỗi cô đơn.

Hoa Đô (Locwood House)
Trần Công/Lão Mã Sơn

Tâm Tình TẠ ƠN

Tạ ơn Thượng Đế biết bao
Ngài cho con hưởng ngọt ngào yêu thương
Long lanh sóng nước giọt sương
Đoá hoa nở nhuỵ cánh nương dịu dàng
Cỏ xanh trải thảm lớp hàng
Vòm cây tươi mát rộn ràng tiếng chim
Máu hồng đã trở về tim
Hồn nghe thoải mái, lặng im tịnh thiền
Xóa tan ảo ảnh ưu phiền
Xin cùng chia sẻ nỗi niềm sầu riêng
Đất Cali được bình yên
Người đi kẻ đến hữu duyên tương phùng
Lòng còn giữ được thủy chung
Nhìn nhau chẳng thẹn với cùng Tổ Tiên
Ngày qua, tháng cuối thay niên
Hồng ân tuôn phúc người hiền gặp may
Ban ơi, nối chặt vòng tay
Địa cầu ta ở hôm nay an toàn
Bảo vệ phát minh không gian
Chận ngăn siêu ác nhập nhằng ngược ngang
Giữ cho thế giới an toàn
Tình yêu dù nở muộn màng hơn không
Thương nhau vạn thuở đẹp lòng
Ghét nhau một phút chữ đồng vỡ đôi,
Tạ ơn Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.

Đình Duy Phương

California, 2023.


Lễ Tạ Ơn 2023

Tôi trở giấc, vầng dương đã rạng
Rải ngàn tia rực sáng ngoài hiên
Tiếng bầy chim ríu rít ngoan hiền
Tạ Đất Trời triền miên nhịp sống

Với bình minh ngập tràn hy vọng
Hoặc hoàng hôn gió lộng thu hương
Nhìn khóm hoa bung nở cuối vườn
Tạ Ơn Đời vấn vương chan chứa

Tôi được sinh duyên nào chọn lựa
Ơn Cha cùng Mẹ tựa tiền căn
Thác ghềnh đầy trắc trở băn khoăn
Lời Phụ Mẫu khuyên răn khắc dạ

Ơn dạy dỗ Thầy Cô giáo hóa
Ơn bạn bè ngày lụn tháng qua
Tình thật gần dù sống cách xa
Xoa dịu vết thương tôi vấp ngã

Khi tôi đến một nơi xa lạ
Nửa vòng trái đất xứ Cờ Hoa
Dẫu từng trăn trở nhớ quê nhà
Ơn cưu mang giúp tôi yên dạ

Ơn người với một nền văn hóa
Ơn áo cơm không kể lạ quen
Ơn chăm lo bất luận sang hèn
Ơn Quê Hương thứ hai tôi sống

Tôi hạnh phúc biết mình chẳng mộng
Vào ngày Tổng Thống thả gà tây
Nhắc người dân LỄ TẠ ƠN nầy
Với nước Mỹ tràn đầy nghĩa trọng

Lời kính gởi vô vàn ngưỡng vọng
Cuối đời còn trĩu đọng hàm ân
Luôn ghi lòng khắc cốt ân nhân
Cùng LỄ TẠ ƠN xin tạc dạ
Thanh Song Kim Phú (Xướng)
CA. Nov/23/2023

Tạ Ân Người

Trót đã sinh ra giữa đất Trời
Lòng hay tự nhủ Tạ Ân đời
Tình Cha dạy dỗ luôn ghi dạ
Nghĩa Mẹ can ngăn vẫn nhớ lời
Bạn nhắc tâm trau vầng nguyệt tỏ
Thầy khuyên trí luyện ánh sao ngời
Hăm Ba Mười Một Hoa Kỳ đón
Lễ trọng hàm ơn kẻ giúp người.

Thanh Song Kim Phú (Họa)

CA.Nov/18/2023


Tiếng Vọng Tiền Nhân

Sơn hà chữ S được bao quanh
Gấm vóc tiền nhân tạo dựng thành
Biển bạc trùng trùng ghềnh sóng bạc
Rừng xanh thăm thẳm lũng ngàn xanh
Cò bay rợp cánh yêu trời rạng
Cá lội đầy sông chọn nước lành
Giặc đến muôn dân đồng dạ đuổi
Bắc phương đừng mộng cướp chung quanh.
Thanh Song Kim Phú (Họa)
CA.Nov/21/2023


Huế Đau Thương

Cuồng phong bão tố hãy dừng thôi
Huế lụt triền miên đất tiếp trời
Ruộng mạ trôi lềnh tâm rối rắm
Vườn rau úng rữa dạ bời bời
Mái nghèo tan tác mồ hôi đổ
Thân mỏng điêu tàn nước mắt rơi
Thảm trạng dân lành cay đắng quá
Ruột mềm máu chảy xót xa ơi !

Thanh Song Kim Phú

CA.Nov/21/2023


Thương Miền Trung

Đến hẹn đông về chẳng ngớt mưa
Miền Trung thống khổ xiết bao vừa
Co ro khiếp đảm dông càn mạnh
Cúm rúm e dè liếp rách thưa
Rẻo lúa mùa qua tiền nợ thiếu
Vồng rau tiết đến bạc vay thừa
Nước tuôn sát mái lay nhà cửa
Phận mỏng dân nghèo tựa võng đưa.

Thanh Song Kim Phú (Họa)

CA.Nov/19/2023

Mong Có Thể…
(Mượn vần)

Hồng trần ngụp lặn vẫn còn đang

Bể khổ mênh mông khổ ngút ngàn
Giành giật bon chen tâm bất tịnh
Màn đêm phủ lấp nắng vàng tan

Quê người cứ mãi nghĩ lan man
Đất Tổ mưa dông lũ quét càn
Khắp chốn kinh hoàng thêm bấn loạn
Ông Trời sao nỡ đọa nhân gian

Mong nước đừng tràn cửa Thuận An
Cầu xin bão tố hãy dềnh dàng
Cho dân xứ Huế ngày no ấm
Đêm vách phên nghèo chắn rét sang…

Thanh Song Kim Phú

CA.Nov/19/2023

Bốn Mùa Thay Sắc

Mượn vần

Nắng XUÂN lóng lánh tựa mành tơ

Ngây ngất lòng XUÂN một thuở mơ
Ánh mắt trao tình XUÂN hạnh ngộ
XUÂN sau Đào thắm nguyện xin chờ

Ve HẠ rền vang Phượng thắm cành
Trời trong gió HẠ sáo diều thanh
Bến HẠ hanh hao giầm khoắng nước
Bóng vỡ tan màn mây HẠ xanh

Vàng THU rạo rực đón mùa sang
Hương đẫm THU phong lướt nhịp nhàng
THU hẹn cùng hoa Thạch Thảo tím
Bát ngát tình THU dẫu muộn màng

Tuyết ĐÔNG hờ hững tựa thời gian
Nỗi khổ ngày ĐÔNG nhớ ngút ngàn
Anh từ tử biệt đêm ĐÔNG ấy
Tàn ĐÔNG trăng giá bóng vàng loang.

Thanh Song Kim Phú

CA.Mùa Thu 2023.



Lữ Khách Bình An – Văn Duy Tùng
Văn Bút Ca – tác giả: Trần Đức Hân
Những Thiên Thần Áo Trắng – Angels In Scrubs (nhạc & lời: Cao Minh Hưng) ca sĩ: Kim
Ngân

 


JÓN KALMAN STEFÁNSSON – TLdich

Những bài dịch, nếu xét về phương diện tầm quan trọng mà chúng mang đến thì thật là khó phân tích.
Chúng làm cho mảng kiến thức của ta được nhân lên rất nhiều, cũng như khiến ta trưởng thành hơn, vì ta sẽ hiểu về thế giới nhiều hơn, cũng như hiểu chính bản thân mình sâu sắc hơn.

Một quốc gia có rất ít kiến thức được dịch từ ngôn ngữ khác và hạn chế sự tìm kiếm, chỉ đào sâu kiến thức phong phú của ngôn ngữ trong những suy nghĩ của chính họ, sẽ có trí tuệ rất hạn hẹp, và nếu có nhiều đất nước như thế, sẽ trở nên mối nguy nan cho các quốc gia khác,
bởi vì có vô số kiến thức cần thiết sẽ trở nên xa lạ với họ, vượt ra khỏi thực lực và tập quán đặc thù của họ.
Những tài liệu được dịch sẽ mở rộng tầm nhận thức của con người và của thế giới cũng lúc. Chúng sẽ giúp bạn hiểu thêm về những dân tộc xa xôi.
Con người sẽ bớt nghiêng về sự thù hận, hoặc nỗi lo sợ nếu như họ hiểu được người khác.

Sự thông cảm có khả năng cứu vãn con người khỏi những khó khăn của chính họ.
Nếu như bạn hiểu biết về kẻ thù thì các tướng lãnh rất khó để đốc thúc bạn đang là lính của họ phải chém giết phe bên kia-

Bạn hãy nghe đây, hận thù và thành kiến chỉ là thành quả của nỗi kinh sợ và sự thiếu hiểu biết – bạn có thể ghi nhớ cho rõ, bạn nhé –

JÓN KALMAN STEFÁNSSON

==========



TUỔI HẠC ƠI

– (TÁN DƯƠNG TUỔI HẠC) – JEAN PIERRE SIMÉON – TLdich

Tôi yêu làm sao những vị cao niên ngồi sưởi nắng bên khung cửa sổ

Vui thích nhìn đám mây lơ lửng trên cao
Lúc vào Đông, ánh nắng phớt nhẹ lẫn vào từng con đường, bước thấp bước cao.
Tôi yêu làm sao
những gương mặt muôn vàn nếp nhăn
Là ký ức của vạn nẻo đường đời..
hình thành một quãng đời đã qua.
Tôi trân quý bàn tay run rẩy tuổi hạc
mơn trớn vầng trán mịn trẻ thơ
Như cành cây yếu đuối nghiêng ngả
vuốt nhẹ
con sông trong suốt.
Tôi yêu làm sao
Những cử động chậm chạp yếu mềm vào tuổi xế chiều
Nắm bắt từng khoảnh khắc cuộc đời
Như nâng niu chén quân bằng sứ . . .
và phần ta, cũng hay chăm chút từng khoảnh khắc như thế
Với năm tháng trôi qua-

JEAN PIERRE SIMÉON
=========================
*** Thư của Victor Hugo gửi Lamartine
“Đây là lý do tại sao tôi thực hiện tác phẩm Những Người Khốn Khổ“

Victor Hugo(1802-1885), cây đại thụ của văn học Pháp và văn học toàn cầu, tượng trưng cho tính hiện đại trong văn học thế kỷ 19, có tầm nhìn xa của một nhà văn dấn thân trước thời đại, là tác giả của tác phẩm Những Người Khốn Khổ, và nhiều truyện khác. Đó là một cuốn tiểu thuyết lịch sử, xã hội và triết học nhuốm màu lý tưởng của chủ nghĩa lãng mạn và chủ nghĩa xã hội, một tác phẩm trọn vẹn, nhiều lần được chuyển thể thành phim: câu chuyện về Jean Valjean và Cosette đã đi vào thần thoại toàn cầu. Trong bức thư gửi cho người bạn Alphonse de Lamartine, lần lượt nêu rõ ràng khởi thủy cấp tiến của tác phẩm này, phù hợp với những lý tưởng và ước mơ của bản chất con người. Một lá thư- một cú đấm từ cha đẻ của những kiệt tác của nền văn học Pháp! ***
Gởi anh bạn danh tiếng của tôi
Nếu cực đoan là lý tưởng thì đúng vậy, tôi là người cực đoan.
. . .
Phổ cập hóa quyền sở hữu (ngược lại với việc xóa bỏ nó) bằng cách loại bỏ chủ nghĩa ký sinh, đó chính là đạt được mục tiêu này: mọi người đều là sở hữu chủ , không ai là chủ của ai cả, đối với tôi đây là nền kinh tế học thực sự về chính trị và xã hội.
Đích đến còn rất xa. Đó có phải là lý do để không bước đến đó? Tôi nói gọn lại và tóm tắt. Vâng, trong khả năng con người được quyền đòi hỏi bao nhiêu thì tôi muốn tiêu diệt định mệnh của con người; Tôi lên án chế độ nô lệ, tôi xua đuổi nghèo đói, tôi chỉ dẫn về sự ngu dốt, tôi điều trị bệnh tật, tôi soi sáng màn đêm, tôi căm ghét hận thù.
Đây chính là con người tôi và đây là lý do tại sao tôi thực hiện Những Người Khốn Khổ.
Trong tâm trí tôi, Những Người Khốn Khổ chỉ là một cuốn sách lấy tình huynh đệ làm nền tảng và sự tiến bộ là đỉnh cao, không có điều gì khác.
Bây giờ xin hãy phán xét tôi. […]


Ngày Lễ Tạ Ơn

Tạ ơn người cho ta nơi nương tựa
Trời tự do một sức sống an lành
Đón nhân sinh vượt qua bao khổ nạn
Ngọn đuốc nhân quyền bừng sáng long lanh.

Tạ ơn nước Mỹ, đất lành chim đậu
Cho muôn sinh, nương tựa an bình
Tình thương đó, tựa núi cao biển rộng
Vượt Thái Bình Dương bao nỗi hy sinh.

Tạ ơn vùng đất cho ta sống lại
Từ bạo quyền cộng sản lắm tang thương
Vượt đại dương về nơi đây chung sống
Sự sống vươn lên từ những đoạn trường.

Tạ ơn hoa, vì chúng sinh bừng nở
Ơn đất lành nuôi sống những kiếp người
Tạ ơn vòng tay ân tình rộng mở
Đời phong ba mưa gió đã mỉm cười.

Lễ tạ ơn, những chân tình vô lượng!
Chỉ một lần, không đủ nghĩa biết ơn
Người chân chính hãy thành tâm nhận diện
Vùng đất này nơi thay thế giang sơn.

Lê Tuấn



TẠ ƠN TRỜI/ CHÀO NGÀY BÌNH AN

Sáng hồng tia ánh thái dương
Nghe chim réo bạn kiểm đường tung bay
Cỏ cây lóng lánh sương mai
Nhìn hoa chớm nở khoe vài sắc hương

Đêm ngày biến đổi muôn phương
Vui buồn sinh tử con đường ta đi
Tình thương vui đến rồi đi
Ganh đua danh vọng sân si khôn lường

Quên đi tài sắc tình thường
Phù du bỗng lộc không ngừng nhiều nhương
Đóa hoa kia nở tinh sương
Chiều về tan tác sắc hương trong vườn

Qua bao tĩnh thức đêm trường
Ngày vui khoảnh khắc Vô Thường nhịp tuôn
Nhin quanh toà ngát mùi hương
Trái tim vui đón ánh dương đầu ngày

Lòng tôi vui đón ban mai
Đời ta đã được bao ngày phước thay
Cảm ơn đời vẫn chưa phai
Cho ta thức dậy chào ngày bình an.

Lê Nguyễn Nga

Thanksgiving 2023

VINH CA ANH HÙNG TỬ ĐẠO

Youtube : https://youtu.be/y6hF93EfCr8

VINH CA ANH HÙNG TỬ ĐẠO là bài thánh ca thể loại hợp xướng tôi sáng tác để ca ngợi và tôn vinh Các Thánh Tử Đạo Việt Nam sau khi tham dự Thánh Lễ Đại Trào khai mạc Năm Thánh tại Sở Kiện – Tổng Giáo Phận Hà Nội.
Cách đây 12 năm vào sáng sớm tinh sương ngày 24 tháng 11 năm 2009, tiếng chuông nhà thờ reo vang báo hiệu một ngày hội đang diễn ra tại nơi đây. Từng đoàn người chen chúc trên những con đường dẫn đến Trung Tâm – nơi sẽ diễn ra ngày Hội và Thánh Lễ Đại Trào kính CTTDVN – cũng là ngày Khai Mạc Năm Thánh, và cũng là dịp kỷ niệm và hồi tưởng lại 350 năm thành lập hai giáo phận Đàng Trong và Đàng Ngoài (1659 – 2009), đồng thời kỷ niệm 50 năm thành lập Hàng Giáo Phẩm Việt Nam (1960 – 2010)
Tôi và Giáo sư Nhạc sĩ Phạm Đức Huyến hân hạnh được Đức Tổng Giám Mục Hà Nội Giuse Ngô Quang Kiệt mời về Việt Nam để lo phần Thánh Nhạc trong dịp này.
Gần hai ngàn ca viên được tuyển chọn khắp nơi thuộc các giáo xứ của TGP Hà Nội và các dòng tu, cùng với các nhạc công để hát cho Thánh Lễ Đại Trào hôm nay, và người ta cho biết có trên ba trăm nghìn giáo dân cùng với các dòng tu, tu sĩ, linh mục và các giám mục khắp Việt Nam cũng như hải ngoại về tham dự. Một rừng người hiện diện với cờ xí, băng lọng rực rỡ tươi thắm dưới ánh mặt trời ban mai bởi muôn màu muôn sắc của đồng phục thuộc các giáo xứ, các hội đoàn trên một cánh đồng bao la bát ngát mà tầm mắt con người dõi theo tưởng như vô tận.
Đây là một sự kiện lịch sử lớn nhất từ trước tới nay của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, và tôi cho đây là ngày “Trẩy hội lên đền” của con dân công giáo Việt Nam toàn quốc, nhất là người công giáo thuộc Tổng Giáo Phận Hà Nội mà nhân tố đầu tiên để có ngày hôm nay, đó chính là do tổ tiên cha ông của chúng ta đã hy sinh lấy mạng sống của mình làm hạt giống đức tin gieo vãi trên mảnh đất thân yêu Việt Nam.
Vâng, hôm đó như là ngày đất trời mở hội hân hoan, vì bao trăm năm gian nan trôi qua và giờ đây là ngày của vinh thắng, của trăm ngàn bông hoa rực rỡ tươi thắm, là ánh sáng vinh quang vô tận cho muôn thế hệ Việt Nam mãi huy hoàng.
Vì : Mỗi hạt giống gieo xuống, sẽ có ngàn bông lúa trổ bông, và mỗi chiếc đầu rơi xuống, là một trang sử vinh quang được mở ra.
Lời của Thánh Vịnh 125 đã được khắc ghi trong niềm tin của Kitô hữu rằng :
“Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống, mùa gặt mai sau khấp khởi mừng” hay là “Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong vui sướng”.
Từ dòng máu anh hùng của tổ tiên; từ những khổ đau và đắng cay của tù đày và chết chóc… Với một đức tin cùng một lời thề, các ngài trung kiên tiến lên ! Hàng hàng lớp lớp tiến lên để hiến dâng cho một cuộc tình.
Nhân ngày lễ kính CTTĐVN, tưởng chúng ta cũng nên sơ lược ghi nhớ lại những trang lịch sử oai hùng đó.
Từ buổi sơ khai cách đây gần 500 năm, thì Tin Mừng được gieo vào mảnh đất Việt Nam. Nhưng hết 300 năm bị các vua chúa phong kiến bách hại. Cuộc bắt bớ kéo dài bởi 53 sắc chỉ cấm đạo bắt đầu từ những năm 1625 – thời chúa Sãi – Nguyễn Phước Nguyên, và xuyên suốt mãi đến những thế kỷ sau này. Khốc liệt nhất là ở giai đoạn thế kỷ XIX – thời của các triều đại Nhà Nguyễn cai trị bởi các vua Minh Mạng, Thiệu Trị và Tự Đức.
Quả thật, đây là một trang sử đầy nghiệt ngã và bi đát của dân tộc Việt Nam, mà Giáo Hội Việt Nam gánh chịu trong hoàn cảnh này. Bởi vì : chính người Việt tàn sát người Việt.
Thay vì phải yêu thương nhau bởi chúng ta cùng một nguồn cội, cùng một dòng máu màu da, nhưng lại quay mũi dao lưỡi kiếm, dơ cao mã tấu loại trừ nhau chỉ vì lòng bảo thủ, hẹp hòi và kỳ thị của vua quan thời bấy giờ theo suy nghĩ của tôi.
Dẫu đã qua hơn một thế kỷ, và dẫu thời gian cũng đủ để bình thản, nhưng sao lòng mình vẫn cảm thấy hãi hùng kinh hoàng, tâm mình vẫn nhức nhối đớn đau.
Chỉ vì một niềm tin, mà trên đời này thì đó là quyền tối thượng (Human Right) rất căn bản cho mỗi cá nhân. Thế nhưng vì niềm tin cá nhân đó, các ngài đã bị tước đoạt, bị nhục hình và cuối cùng phải bị chết.
Các ngài đã chấp nhận đau đớn và phải gục ngã chịu chết qua nhiều cực hình mà người ta nghĩ ra rất ghê sợ và dã man dưới những bàn tay tàn bạo của mã tấu, làn kiếm, bá đao, tùng xẻo, siết cổ, chém bay đầu, ngựa xéo phanh thây, lửa nung, gông cùm và rũ tù…
Chính vì cái chết của các ngài và điều đó là một chứng minh, là lời nói xác quyết cho đức tin của mình mà không một thứ gì có thể lay chuyển.
Rất đơn giản và dễ hiểu, vì nếu những cuộc bách đạo đó trước là đúng, là thành công, là thuận ý Trời, thì làm sao có Giáo Hội Việt Nam hiện hữu và mở mang như hôm nay !?
Chúng ta tin tưởng số người trung kiên giữ vững đức tin và đã tử vì đạo thời bấy giờ có thể trên 100,000 nghìn người, mà không chỉ giới hạn con số chính thức là 117 vị. Tuy nhiên, Giáo Hội luôn duy trì sự cẩn trọng để tuyên thánh hầu tránh đi mọi lạm dụng có thể xảy ra.
Qua các thủ tục điều tra hơn một thế kỷ, các vị ấy được Giáo Hội nhìn nhận bắt đầu từ bậc Đấng đáng kính, tiếp đến là nâng lên hàng Chân Phước. Cuối cùng là được tuyên phong lên bậc Hiển Thánh với lễ kính được cử hành ở khắp Hoàn Vũ. Và trong 117 vị chứng nhân tử đạo đó đã được tuyên phong Chân Phước lần lượt trải dài theo từng giai đoạn dưới những triều đại của các Đức Giáo Hoàng qua bốn đợt sau đây :
– Đức Giáo Hoàng Lê-ô XIII tuyên phong 64 vị
– Đức Giáo Hoàng Pi-ô X tuyên phong 8 vị vào năm 1906, và 20 vị vào năm 1909
– Đức Giáo Hoàng Pi-ô XII tuyên phong 25 vị vào năm 1912
– Tổng cộng tất cả 117 vị, và đã được Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tuyên phong hiển thánh vào ngày 19 tháng 06 năm 1988.
Các ngài là những hạt giống phải thối đi, để giờ đây những hạt giống đó được trổ sinh hàng ngàn bông lúa. LỜI của Đức Kitô đã nói trước đây hơn hai ngàn năm bởi đã thấy trước cho mỗi thân phận bước theo Ngài :
“Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, không chết đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình”.
Quả thật, đây là một câu nói mang tính minh họa nhưng rất sâu sắc và ý nghĩa, chứa đựng một chân lý thần học của sự chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu để Giáo Hội được hiện hữu hôm nay mà hầu như chúng ta ai cũng cảm nhận và thấu hiểu trọn vẹn.
Hãy hình dung người làm nông khi gieo hạt lúa giống xuống, nếu hạt giống ấy không thối đi trong bùn đất thì làm sao nảy mầm được, và vì thế nó chỉ “trơ trọi một mình” mà chẳng sinh ích lợi gì. Trong khi sự hiện diện của chúng ta trong cuộc đời này có ảnh hưởng cách này hay cách khác đối với những người bên cạnh, trong cộng đoàn, trong xã hội… Chắc chắn ý Chúa muốn thế, vì hạt giống có giá trị chỉ khi chính nó được nảy mầm và sinh hoa kết trái. Trong khi người Kitô hữu có được phẩm giá cao quý qua đời sống đức tin chỉ khi chấp nhận và hy sinh từ bỏ chính mình để phục vụ cho sự sống, cho chân thiện mỹ…
“Trơ trọi một mình” nghĩa là vị kỷ, là tiêu cực, là ích kỷ…, và vì thế không có ích gì cho kẻ khác.
Linh mục Nhạc sĩ Phương Anh đã khai triển trên dòng tư tưởng này để dệt nên bài thánh ca Hạt Giống Tình Yêu, rằng :
“Nếu quả tim nào nơi dương thế không biết yêu không biết thương, thì nó cũng chỉ trơ trọi một mình mà thôi”.
Nói đến quả tim, cũng có nghĩa đang đề cập đến tình yêu, mà tình yêu thì cần phải có đối tượng, bởi không ai có thể yêu khi chỉ một mình (!)
Nếu sau này được Chúa thương đưa ta về nước trời, Ngài sẽ hỏi : “Em người đâu ?”. Thế nên chúng ta còn có trách nhiệm và bổn phận mang cả một cộng đồng dân Chúa về trình diện Ngài.
Vâng, CTTĐVN đã sống, đã yêu, và đã nêu cao giá trị cao cả và siêu nhiên đó. Vậy, xin hỏi các ngài, họ là ai ?
Thưa, họ là những người như chúng ta, cũng biết thương biết nhớ, biết đau biết khổ, cũng biết yêu sự sống và sợ hãi trước cái chết. Và cuối cùng, họ đã vượt qua sự sợ hãi đó để làm chứng và chết cho cho Thiên Chúa.
Các ngài đều thuộc mới thành phần : 8 giám mục, 50 linh mục, 16 thầy giảng, 1 chủng sinh và 42 giáo dân. Ngoài các giám mục và linh mục, các ngài thuộc mọi từng lớp giai cấp trong xã hội gồm từ dân thường đến quan chức, từ đội binh đến tu sĩ như thầy Khang, chú Bột… Các ngài cũng là những viên chức ngoài đời như Thánh Tử Đạo Hồ Đình Hy là quan thái bộc, Thánh Tử Đạo Phạm Trọng Khảm là quan án, Thánh Tử Đạo Vinh Sơn Tường làm chánh tổng, Thánh Tử Đạo Nguyễn Huy Mỹ làm lý trưởng, hay Thánh Tử Đạo Đích là ông trùm nhà thờ. Hay là những quân nhân như Các thánh Thể, Huy, Đạt. Có người làm thầy thuốc, nhà buôn, thợ mộc, thợ may, ngư phủ hay nông dân… Cũng có những phụ nữ chân yếu tay mềm như bà Thành mà chúng ta gọi là thánh Đê.
Hãy nghe qua một vài đối đáp của các ngài khi bị thẩm vấn. Những lời nói rất chân thành nhưng rất thẳng thắn và cương quyết để giữ trọn niềm tin của mình qua câu nói của Thánh Linh mục Tử Đạo Phaolô Lê Bảo Tịnh sau đây :
“Thân xác tôi ở trong tay quan, quan muốn làm khổ thế nào tùy ý, nhưng linh hồn tôi là của Chúa, không có gì khiến tôi hy sinh nó được”.
Hãy học sự tha thứ của Thánh Tử Đạo Emmanuel Lê Văn Phụng – Trùm trưởng của họ đạo Đầu Nước, Cù Lao Giêng, đã nói lời trăng trối với con trai của mình tại pháp trường :
“Con ơi, hãy tha thứ, đừng tìm báo thù kẻ tố cáo cha nhé”
Hãy học sự can đảm và hiên ngang từ bỏ những hứa hẹn danh vọng nơi trần thế của một chàng trai tuấn tú vừa tròn 18 tuổi, là Thánh Tử Đạo Tôma Thiện trước quan tòa sau đây :
“Tôi chỉ mong chức quyền trên trời chứ không màng danh vọng trần thế”
Sau khi vua Tự Đức dụ dỗ giả vờ bước qua hai thanh gỗ tượng trưng cho thánh giá, Thánh Tử Đạo Micae Hồ Đình Hy thưa rằng :
“Tâu bệ hạ, đã 30 năm phục vụ dưới ba triều vua, lúc nào hạ thần cũng hết lòng yêu nước. Nay hạ thần cam chịu mọi cực hình để nên giống Đức Kitô”
Cuối cùng,Thánh Tử Đạo Micae Hồ Đình Hy chấp nhận cái chết rất bình thản. Trước khi chịu chém, ông xin hút một điếu thuốc – hương vị cuối cùng của trần gian ông muốn nếm trước khi nếm hương vị của thiên quốc vĩnh cửu.
Dân tộc và tôn giáo nào cũng đều có các vị anh hùng được gọi những danh hiệu khác nhau. Kitô giáo có hàng ngũ các thánh – những tôi tớ trung thành của Chúa. Một điều chúng ta tin tưởng là các Thánh Tử Đạo Việt Nam không liều lĩnh và không tự tìm đến cái chết như tự thiêu, tự mổ bụng, tụ thắt cổ, tự cắn lưỡi, tự đập đầu, tự ôm bom tự sát để trung thành với đạo hay được trọng thưởng này nọ trên trời.
Hầu như các Thánh Tử Đạo Việt Nam khi bị hạch tội hay thẩm vấn, cầm tù và hành quyết, tất cả đều không hề nói một lời trách móc, mỉa mai hay nguyền rủa những kẻ hại mình. Suy gẫm về những lời đối đáp của các ngài với vua quan, hay những lời tâm sự với người thân của mình, chúng ta thấy được sự thánh thiện toát ra nơi con người của các ngài. Các ngài cam lòng chịu chết mà không oán hận, bởi vì kẻ nào nuôi lòng hận thù thì không thể làm thánh và không xứng đáng là môn đệ của Đức Kitô – Đấng đã đã dạy :
“Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho kẻ ngược đãi mình”
Hãy nghe lời phân tích và lý giải về Máu các Thánh Tử Đạo Việt Nam của Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang kiệt sau đây :
“Thánh lễ hôm nay đỏ một màu máu. Máu của hơn 100 ngàn anh hùng tử đạo. Máu của 117 vị được tôn phong lên hàng hiển thánh. Máu ngập tràn chảy suốt hơn 3 thế kỷ truyền giáo tại Việt Nam”
Ngài nhẹ nhàng ôn tồn nói tiếp :
“Có điều máu lênh láng nhưng không tanh tưởi bởi không phải là những thứ máu oan khốc nơi chiến trường tuôn chảy trong hờn căm oán ghét. Máu đẹp như những cánh hoa vì xuất phát từ tình yêu cao quý. Máu dường như tỏa hương thơm bởi khơi nguồn từ những trái tim chan chứa yêu thương. Máu không ghê tởm nhưng gợi lòng kính trọng. Máu không tạo oán thù nhưng vực dậy yêu thương. Đó là những dòng máu làm chứng cho tình yêu”
Ngày trước trong thời bách đạo, hành động bước qua thập giá là dấu hiệu cho biết người đó bỏ đạo. Ngày nay, hành động chà đạp lên nhân phẩm con người, xúc phạm, gây tổn thương thanh danh người khác, giết người, phá thai, gian dối, hận thù, nói hành nói xấu… thì cũng là hình thức từ chối bỏ đạo, có phải thế không ?
Sống tử vì đạo không chỉ tổ tiên của chúng ta xưa kia, mà hôm nay người Kitô hữu tử đạo qua nhiều cách thức khác nhau trong đời sống.
Quả thật trong xã hội hôm nay, đang tạo ra những cơn bách đạo qua nhiều hình thức khác nhau rất tinh vi. Nếu không vững vàng và khôn ngoan, ta dễ bị ngã gục.
Đứng trước nhu cầu về vật chất và đồng tiền, về thú vui trần tục, quyến rũ và đam mê… Người Công Giáo muốn trung thành và sống theo Phúc Âm, hẳn phải có một lựa chọn không hơn không kém.
Tôn vinh CTTTĐVN, là nêu cao tinh thần sống đạo không những của các ngài xưa kia, mà còn cho chúng ta trong đời sống đức tin hôm nay. Người công giáo Việt Nam nối tiếp những bước chân của các ngài đã hằn in dấu làm chứng nhân cho tình yêu của Đức Kitô trong thời đại hôm nay đó là : trao ban tình thương, chia xẻ hơi ấm đến những người bất hạnh, đem tin yêu đến cho tha nhân, sống lương thiện, không thỏa thuận với các tệ nạn, không đồng lõa với sự dữ, chống gian tà, thoát hận thù…
Nhân ngày lễ kính CTTĐVN, xin được chia xẻ bài hợp xướng VINH CA ANH HÙNG TỬ ĐẠO với những hình ảnh sống động tại Sở Kiện trong những ngày khai mạc Năm Thánh của Giáo Hội Việt Nam ngày 24 tháng 11 năm 2009 theo youtube sau đây :


Văn Duy Tùng
Nhạc sĩ Văn Duy Tùng khiêm nhường không post vào web site Văn Bút VNHN. Tuy nhiên hai lúa thấy nhạc phẩm rất đặc sắc nên mạo muội post lên cho ACE cùng thưởng thức
Hoàng Linh Hai Lúa NJ
Cultivateur hai lua NJ

CHỢT NHỚ MÀU XUÂN

Khi tôi đếm màu Xuân trong mắt em
Là cánh én trôi ngang ngoài dặm nhỏ
Khi hoa ướp mùi Xuân trên tóc em
Nhiều hạt lệ lăn tràn qua cánh gió
Em đâu ngờ tôi đã thấy màu Xuân trong mắt em
Ít nhất một lần
Em đâu ngờ tôi đã đếm những hạt lệ lăn trên môi em
Tràn qua vai tôi
Làm ngập lụt buồng tim tôi
Ít nhất một lần
Tôi đã nguyện trả lại nỗi buồn của cánh chim thiên di
Cho từng ngọn sóng
Tôi đã nguyện trở về
Làm người thợ hằng ngày khiêng sắt cần cù
Và không nhớ bâng quơ
Hôm nay gió Bắc cực thổi về
Tôi chợt nhìn ra bầu trời đông xám
Thương những cánh chim
Bay trong chiều mưa dạt
Mà chợt nhớ
Màu Xuân trong mắt em
Dạo ấy
Em đã rời xa khu vườn Xuân ngày đó
Cài đặt một nụ hôn cuối cùng
Làm chốt cửa
Làm cành Xuân vừa trổ nụ phân vân
Và từ đó
Tôi hay rao bán thơ sầu trên vách gió
Thù lao đem về
Đủ mua chừng vài lọn chiêm bao.

BTT / Đặng Toản
Houston ngày 27/11/2023


TẠ ƠN – THANKSGIVING

Hôm nay nắng ấm trời xanh
Chúng tôi họp mặt chúc Anh may lành
Tôi đây với tấm lòng thành
Tạ ơn Trời Phật đã dành tình thương

Cho Hoàng thoát khỏi tai ương
Gia đình vượt khỏi đoạn đường khổ đau
Bệnh tình tan biến cho mau
Chúng ta sẽ lại bên nhau vui hòa

Bắc Trung Nam cùng một nhà
Trẻ già trai gái đều là Anh Em
Chung Trường Chung Lớp nên quen
Thầy Cô Cha Mẹ Hoa Sen mùa Hè

Chút lòng gửi tới bạn bè
Mọi người vui lắm được nghe tiếng Hoàng
Ngạc nhiên khi thấy Bạn Vàng
Từ xe bước xuống NGỠ NGÀNG khó tin

Chúng tôi khấn Nguyện và Tin
Giờ đây chính mắt được nhìn bạn đi
Lòng vui chẳng biết nói chi
Tạ ơn Thượng Đế còn ghi trong lòng.

GS. Phạm Gia Hưng
Nov. 28/2013 – Waikiki.Honolulu.Hawaii


NGHIÊNG CÁNH MÔI CHỜ

Ru em xuân muộn kỳ tình
Lưng trần ai mộng chân kinh hẹn hò
Áo bay hoa bưởi thơm tho
Tóc bay hương nhớ học trò tương tư

Ru em yểu điệu tiểu thư
Thướt tha tắm nắng thơm dư mưa rào
Nghìn xưa dỗ ngọt nghìn sau
Nhịp tim đồng điệu ca dao về nguồn

Ru em dài tóc văn chương
Trắng da trời mở thiên đường ngây thơ
Thuyền tình sóng vỗ bến mơ
Hoa tiên nghiêng cánh môi chờ học yêu

Ru em gió căng dây diều
Vòng tay chới với bao nhiêu tiên bồng
Cầu hôn mê tầm xuân hồng
Tung mây bốc khói hòa đồng hứng thơ…

MD.05/07/14
LuânTâm


LỤC BÁTTÌNH CA

Em từ lục bát suối hoa
Xuân hồng non nõn tiên nga ghen hờn
Vòng tay mơ xuân ngon thơm
Vòng mê khao khát hồng ơn mộng đầu

Anh từ lục bát mưa ngâu
Đội trời đạp đất bắc cầu mơ tiên
Trắng vòng ru ấm bút nghiên
Ăn chay nằm đất dành riêng không lầm

Em từ gối sách chăn tằm
Trắng trong hiền dịu trăng rằm thiên hương
Câu vọng cổ gánh cải lương
Hồn quê thơ thẩn cùng đường ước mơ

Mình từ đồng điệu yêu chờ
Chiêm bao tiên cá lên bờ ca dao
Cho hoa mưa bướm ngọt ngào
Cho ta liền cánh bay vào tình ca…

MD.07/26/14
LuânTâm


HƯƠNG XƯA

Đường hoa dại lắm cỏ may
Ngẩn ngơ gót nhạc tóc bay thẫn thờ
Ăn gian một chút hương thơ
Đêm đêm vào mộng đợi chờ trắng lưng

Ve sầu bỏ xác tìm xuân
Tương tư bướm trắng thiêu thân tội đèn
Cây già bóng lạnh phố quen
Chờ mưa mong nắng đợi khen mê người

Vòng tình căng điệu cháy môi
Mắt tình dâng lửa lên ngôi bao giờ
Áo dài áo ngắn đưa thơ
Hương xưa đứt ruột đợi chờ đầu thai

Tay dài áo dài tóc dài
Chân không chấm đất trần ai dỗ dành
Chân dài gợn sóng mắt xanh
Mộng hồng đêm trắng trăng thanh sao còn …

MD.12/16/01
LuânTâm


KHÔNG MÒN THƠ NGÂY

Thương em lặn lội cò con
Cơm xuôi áo ngược không mòn thơ ngây
Tuyết sương xa xót vơi đầy
Ngoài tươi trong héo chân mây đi về

Đầu trần chân đất hồn quê
Hương phù sa mộng trăng thề bình yên
Nửa khuya chung bóng hoa đèn
Ngây thơ bút bướm hoa tiên nghẹn ngào

Thương cha nhớ mẹ lòng đau
Con thơ con chữ lệ trào hồng ân
Bồng em qua ngõ hồng trần
Gội đầu chải tóc rửa chân rutình

Mưa thương nắng nhớ cùng mình
Mớm thơ mớm thuốc hồi sinh sen hồng
Mưa xuân xoá sạch tuyết đông
Nắng xuân hôn má môi hồng em thơ

Trăng tròn mộng trăng khuyết mơ
Như tân tương kính tràn bờ tình tiên
Thêm yêu thêm mê thêm ghiền
Ba sinh hương lửa còn nguyên mộng đầu

Ngọt ngào nho nhỏ cô dâu
Vịn tay chú rể qua cầu tre bông
Dễ thương ẵm dễ nhớ bồng
Sập trời động đất bão ngông mặc tình

Tuy hai mà một chung mình
Thăng hoa mắc cỡ lục bình đơm bông
Hoa thơm vợ trái ngọt chồng
Nghìn xưa hôn ước tiên bồng nghìn sau…

MD.03/08/10
LuânTâm


LỐI VỀ THIÊN THU

Người về bến ấy buồn không
Cây đa trước miễu mềm lòng nhớ thương
Mưa thu nức nở đoạn trường
Nắng hè hoa gió bướm sương khói chờ

Người về thuyền ấy câu thơ
Ghép tên hai đứa còn mơ mộng đầu
Nhớ thương tháng bảy mưa ngâu
Nghìn năm chung thủy tiên cầu trăng non

Người về trăng ấy chưa tròn
Xuống câu vọng cổ lên non giao mùa
Tuyết trong áo gió sương đùa
Mây bay tóc rối sao vừa mộng du

Người về lối ấy thiên thu
Tay hoa mắt bướm mặc dù tình kinh
Hương thừa nhóm lửa hồi sinh
Dấu yêu vô tận cùng mình cho ta…

MD.11/17/17
LuânTâm



VÔ TÌNH BÓNG TAN

Nắng lên sương cũng tan rồi
Mang theo hương tóc hương môi nhớ mềm
Hoa rơi bóng rụng xanh thềm
Chim nào gượng hót buồn thêm chuyện mình

Chiều tàn bóng nhỏ cầu kinh
Giận mây che nắng vô tình bóng tan
Đường xưa gió thoảng mơ màng
Tìm hoa chỉ thấy bướm vàng mong manh

Lá khô mầm héo đau cành
Bóng về an ủi sao đành bỏ nhau
Hoa xưa còn được mấy màu
Áo xưa còn được chiêm bao mấy lần

Hương xưa còn dấu tủi thân
Còn trong giọt lệ ân cần gọi nhau
Sao không gửi một lời chào
Tưởng như chăn gối ngọt ngào dành cho

Sông sâu đã vắng bóng đò
Sóng tan rồi hợp không dò đục trong
Đá mềm chân cứng hư không
Dẫu tan thành nước chuyện lòng còn nguyên

Về trong tâm phật tình tiên
Sao không cho chút bình yên giả vờ
Thơ là em em là thơ
Hay là anh đã nằm mơ ban ngày.

Dù không tìm được dấu giày
Vẫn chờ nghìn kiếp thương hoài nghìn năm …

MD.04/27/05
LuânTâm


Cuôc sống thi ca chia sẻ




Chia sẻ từ trang website VBVNHN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét