Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2023

Những vần thơ cuối mùa thu 2023.


Những Vần Thơ Cuối Mùa Thu

Trước nhất xin chia sẻ bài mới trên trang nhà Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Vùng Đông Bắc Hoa kỳ. Xin bấm vào đường link

Hello Anh,
Em posted roi anh nhe: Những vần thơ cuối thu của Thi Sĩ lê tuấn

Những vần thơ cuối thu của Thi Sĩ lê tuấn

Chia sẻ một trang thơ với chủ đề. Những vần thơi cuối mùa thu. Tôi mượn ý tưởng của Nhà thơ Phùng Quán có hai câ...


Trang thơ Những Vần Thơ cuối Mùa Thu
Nhà thơ Phùng Quán có hai câu thơ mà tôi rất thích

“Có những lúc ngã lòng
Tôi vịn câu thơ và đứng dậy”



Tôi muốn thơ tôi


Tôi muốn thơ tôi là nhánh sông
Chở đầy nỗi nhớ vào mênh mông
Thêm nhiều triệu đóa hoa hồng thắm
Tặng những đau thương một đóa hồng.

Tôi muốn thơ tôi lá mạ non
Cánh đồng lúa chín hạt ươm vàng
Ngôn tình rực rỡ thêm nguồn sống
Thổn thức trong thơ nét dịu dàng.

Tôi muốn thơ tôi những nốt nhạc
Du dương âm điệu vọng thiên thai
Tình yêu thổn thức lời âu yếm
Như lá thu rơi trải gót hài.

Tôi muốn tình yêu đầy ý thơ
Cả trong giấc ngủ vào đêm mơ
Nồng nàn quyến rũ nguồn ân ái
Buông thả hồn mơ đến bến bờ.

Tôi muốn thơ tôi chảy ngược dòng
Trở về tuổi trẻ lòng hoài mong
Thăm từng nỗi nhớ đời son trẻ
Những tiếng âm vang từ tấm lòng.

Tôi muốn thơ tôi vào cuộc sống
Chuyện vui buồn viết hết trong thơ
Để khi nhớ vẫn còn rung động
Giấc mộng vàng say đắm tuyệt vời.

Tôi muốn thả rơi lòng hận thù
Cuộc đời phiêu bạt lắm gian truân
Tám năm biệt xứ là vô tận
Trời đất xoay vòng chuyện thế nhân.

Tôi muốn thơ tôi những đóa hoa
Xuân về rực rỡ niềm đam mê
Lòng vui chất chứa đầy nỗi nhớ
Trong mối tình quê bước trở về.


Tế Luân




Tôi Muốn Quên


Tôi muốn quên hết đau thương
Một đời dâu bể đoạn trường bước đi
Đêm nghe mưa vọng thầm thì
Đời nhiều nghiệt ngã xá gì tài hoa.

Tôi muốn quên đời phong ba
Nỗi đau thân phận bóng tà huy bay
Tôi muốn quên chuyện đọa đầy
Tám năm trường hận thân gầy hư hao.

Tôi muốn quên đời xanh xao
Mười năm sóng nổi ba đào vong thân
Đứng nhìn tạo hóa xoay vần
Thế thời thay đổi dại tàn chia đôi.

Tôi muốn quên nghiệp duyên trời
Bọt bèo cay đắng chuyện đời chinh nhân
Đứng giữa trời đất tần ngần
Chất chồng thương hận phù vân bóng mờ.

Tôi muốn quên hận trong thơ
Cho ngàn sóng vỗ giấc mơ chân tình
Tôi quên chưa hỏi bóng mình
Tài hoa mấy nỗi hành trình bao xa.

Tế Luân





Khắc Tên Trên Đá

Chiều bóng đổ thấy người mình nghiêng ngả
Gian truân nào dẫm nát cả tuổi xuân
Đời ngậm đắng nuốt cay bao sóng gió
Đến bao giờ thời thế mới xoay vần.

Ngước lên trời bồng bềnh trôi mây trắng
Nhìn xuống đất mang nặng dấu hình hài
Vần vũ mưa bay mịt mờ sương khói
Lầm lũi bước đi sẽ hết đường dài.

Khắc lên tảng đá tên ta ở đó
Ngàn năm sau còn ai biết tên người
Cõi vô thường không tên là bất tận
Chỉ mình ta tự tại sống trên đời.

Tế Luân




Lá Đỏ

Gió thu về lá rơi
Mưa tháng mười nhẹ bay
Lá vàng, nâu, chen đỏ
Hồn thu thấm men say.

Trời hôm nay mưa bụi
Lá nằm ướt thân cây
Trông như ai trải thảm
Đón bước em gót hài.

Mùa này thương lá rụng
Hương thu thấm giọt sầu
Đường chiều xào xạc lá
Như lời tình gọi nhau.

Em ngẩn ngơ hỏi đời
Mùa thu nào than thở
Hỏi thăm chiếc lá rơi
Tình yêu nào bỏ ngỏ.

Em đi dưới chòm lá
Tháng mười cơn mưa phùn
Hỏi thăm hồn tảng đá
Hồn thu lòng có rung.

Thu khoác màu áo mới
Áo em vàng gió bay
Chiếc lá đỏ rơi xuống
Em cầm thu trên tay.


                                                                   Tế Luân
                                                          Viết cho mùa lá đỏ




Cá Phê Sáng

Buổi sáng uống cà phê
Trong góc đời thâu nhỏ
Vị đắng nào ngăn được
Nỗi buồn viết trong thơ.

Lắng nghe thu gió lạnh
Mang theo cả nỗi buồn
Những cơn đau nhức nhối
Nhớ nhau đến điên cuồng.

Hiện về trong tách nước
Màu mắt của người xưa
Mùa thu về bịn rịn
Chiếc lá buồn đong đưa.

Âm vang bài tình ca
Giấc mơ xưa hiện về
Lời tình buồn ướt át
Nỗi buồn dài lê thê.

Em cố ngăn dòng lệ
Giọt cà phê sóng sánh
Bồng bềnh thêm vị đắng
Em nhớ anh! Nhớ anh.

Tế Luân




Ngắm Giọt Nước Đen


Giọt đen nhỏ xuống vị đắng
Tách cà phê nào hàn gắn nỗi đau
Em nhìn thu lá đổi màu
Nghe cơn gió lạnh theo sau vạt hồng.

Ánh đèn màu soi phố đông
Bên trong góc hẹp ngồi trông ngóng đời
Những vết đau cào không thôi
Thay nhau cọ xát bồi hồi lệ tuôn.

Tiếng nhạc vào tận đáy hồn
Giấc mơ chia nửa đổ dồn chiêm bao
Tình buồn len lén dâng cao
Gió thu ngân tiếng rì rào bi ai.

Dòng đời nhiều lắm chông gai
Giọt cà phế đắng chuyện dài đường tu
Ngoài kia một vạt sương mù
Nhớ nhau xin hẹn ngao du xứ người.

Không biết bao giờ rong chơi
Bên nhau vui bước nghỉ ngơi sướng lòng
Tim em trú ẩn bên trong
Xuôi theo nhịp điệu bên dòng thu phong.

Tế Luân




Mùa Lá Rơi

Mùa lá rơi xào xạc tiếng thu
Hàng cây lá đỏ vướng sương mù
Mùa thương nỗi nhớ lòng vương vấn
Em hóa thân hòa nhập điệu ru.

Thung lũng vàng hoa hương cải dại
Áo em bay khuất lấp màu trời
Theo con dốc bóng em nghiêng đổ
Mang cả hồn quê quá tuyệt vời.

Quê em có phải bên kia núi
Mái lá hàng cau cuối ngọn đồi
Cò trắng vờn bay trên ruộng lúa
Em về nỗi nhớ bỗng bồi hồi.

Hình bóng quê em nhòa ánh mắt
Mùa thu lá đỏ tím chiều vàng
Giữ đời duyên dáng như quê mẹ
Đừng để bay đi nét dịu dàng.

Chợt nhớ thương mùa thu trước ngõ
Như người đã ghé đến thăm ai
Bên thềm lá đổ đêm hôm trước
Em biết mùa thu vướng gót hài.

Em mở cửa hoàng hôn ập đến
Vai em gầy lạnh buốt sương mù
Dáng hình em nhạt nhòa sương núi
Em một mình lên tiếng gọi thu.

Tế Luân




Bài Thơ Buông Rơi


Em đứng lên buông thả lá thư
Bài thơ rơi rụng lá thu bay
Linh hồn tan nát trong đau xót
Thành phố mưa thu giọt ướt tay.

Trí nhớ em còn thấy vấn vương
Một lần buông bỏ mối tình thương
Lòng nghe gió chướng mùa thổn thức
Những vệt sương bay mờ phố phường.

Lôi kéo buồn vui vào cõi không
Chẳng còn nhận thấy người thương trông
Cố ôm lầm lỗi đầy cay đắng
Tan nát trời thu gió bụi hồng.

Tiếng nhạc tình ca nơi góc phố
Âm xưa vang vọng xót xa về
Giấc mơ gợi nhớ cùng say đắm
Bài hát lời thơ đã hẹn thề.

Tô vẽ phấn hồng cho mặt hoa
Kiếm tìm dung ảnh của ngày xưa
Lời thơ cào xước hồn đau buốt
Tiếng khóc lòng đau như ướt mưa.

Em cố ngăn từng giọt nước mắt
Giọt Cà phê sóng sánh màu đen
Tưởng chừng thu nhớ khung trời lạ
Chắng biết bao giờ còn thấy em.

Sao vẫn thương đời đi giữa thu
Tìm nhau nỗi nhớ đến bao giờ
Lá thu vàng úa bao nhiêu đợt
Chồng chất lên nhau mấy lớp bờ.

Ngọn gió thu phong hưu hắt thổi
Dòng đời lạnh buốt mối tình si
Lá rơi phủ lấp bàn chân mỏi
Những tiếng âm vang từ bước đi.

Em bước chân đi trong nước mắt
Lá thu làm chứng dấu ân tình
Đèn đêm thức giấc đầy thương nhớ
Mơ sáng thu về soi bóng mình.

Tế Luân




Mùa Thu Bình Yên

Mùa thu bàng bạc sương khói
Một ý thơ vừa rơi khỏi lòng tôi
Cho nỗi buồn thật xa xôi
Trong đôi mắt em bồi hồi thương nhớ.

Chạm hồn tôi một nhánh mơ
Thơm và hồn nhiên tuổi thơ đầy mộng
Nắng thu trải rộng mênh mông
Mùa thu xanh biếc ngoài đồng chim bay.

Bình yên thu đến nơi này
Phải chăng em đã trải bày tình riêng
Như hồ thu chiêc lá nghiêng
Soi hình bóng nước cõi thiền hư vô.

Lòng tôi tĩnh lặng bao giờ
Mà sao tim vẫn vật vờ trong mơ
Chiếc lá thu rơi vào thơ
Vàng thơm ngôn ngữ tràn bờ dấu yêu.

Thương em muốn nói đôi điều
Ngại ngần tiên nữ dáng kiều thanh cao
Một chiếc lá bay chốn nào
Em và thu đến dạt dào bình yên.

Tế Luân





Sương Ướt Giọt Buồn


Lá rơi vàng úa cả trời thu
Màn trời sương trắng thả mây mù
Em đi áo lụa bay theo lá
Dáng dấp yêu kiều mộng viễn du.

Sương ướt giọt buồn trên mắt lệ
Lá buồn rơi rớt bóng cô đơn
Thu không tô vẽ thêm vàng úa
Lại đến với tôi những dỗi hờn.

Thu đến cô liêu cành xác xơ
Lá vàng xào xạc tiếng hong khô
Tư tưởng trải bày trên trang giấy
Ngôn từ không đủ tràn ý thơ.

Xào xạc lá vỡ vạn nhấp nhô
Bóng em ẩn hiện bước ven hồ
Dòng thơ trào mực tìm ngôn ngữ
Em đến bên đời chiếm giấc mơ.

Tế Luân




Tình Khúc Mưa Thu


Chiều thu muộn sương mù giăng phố vắng
Mưa nhẹ bay trên mái tóc tình nhân
Giọt sương đêm lóng lánh như trang điểm
Từng giọt mưa bay rơi xuống ngại ngần.

Giọt thương giọt nhớ tim em thổn thức
Giai điệu cuộc tình rạo rực đêm thu
Mưa làm ướt hay lệ rơi giọt đắng
Trời đêm thu run rẩy ánh trăng mù.

Bàn tay thèm vuốt ve miền ký ức
Khát khao nào bên bờ vực cheo leo
Mưa thu ướt lệ lòng đêm trầm lắng
Môi chạm môi che dấu ngọn đèn treo.

Tế Luân




Mưa Đêm

Theo em chiều phố mưa
Vuốt tay mềm môi ướt
Ngõ hồn như chết dại
Giọt rơi buồn lưa thưa.

Ô cửa sổ đèn soi
Tiếng người như than thở
Nỗi buồn không biết trước
Len lén vào trong mơ

Áo buông rơi ngực trần
Màu da non hương sữa
Môi đỏ hồn trinh nữ
Tình ướt nhòe trong mưa.

Tế Luân



Chạm vào đêm mưa

Tóc mây thả lỏng xanh màu mắt
Ngọn gió thu đông muốn ngỏ lời
Ước hẹn cùng em chiều phố núi
Đồi hoang áo lụa đỏ môi cười.

Niềm mơ vội đến nhiều mong đợi
Ly rượu mềm môi cuộc đổi đời
Ngọn gió mưa rơi làm ướt áo
Mập mờ lênh láng buốt da người.

Mực đầy chiếm cả mối tương lân
Ngôn ngữ tình thơ mộng ái ân
Nhỏ xuống đời nhau dòng nước lũ
Lênh đênh một cõi bóng phù vân.

Chạm vào lá khép hoa trinh nữ
Vết nhọn đầu gai rỉ máu tươi
Nghe tiếng rên lạ từ bóng tối
Đèn đêm dầu cạn lửa chơi vơi.

Tế Luân



Một thời bụi đỏ

Bụi đỏ ngày xưa vang tiếng guốc
Áo dài phất phới trắng cung đường
Bài thơ ngôn ngữ tơ vương
Xôn xao tiếng gọi phố phường mưa xuân.

Thời tuổi trẻ êm đềm phẳng lặng
Mùa xuân về trao tặng cành mai
Tung tăng nhún nhảy gót hài
Tình xuân chớm nỏ mộng dài thương nhau.

Tình mới chớm thẹn thùng môi lạ
Ta bên nhau êm ả một thời
Chuyện tình dệt mối tơ trời
Đôi môi ấm áp nụ cười đẹp xinh.

Chẳng lẽ em buồn ngọn gió thu
Trời chiều xe lạnh bóng sương mù
Cổng nào mở cửa tương tư
Một đời cất giữ lá thư ân tình.

Tế Luân
Song thất lục bát



Nhìn lá thu rơi


Lá buông rơi xuống chiều êm
Tiếng lá dòn tan theo gót em
Gió lạnh xoay chiều theo vạt áo
Lật tung vạn nỗi buồn vào xem.

Em còn che dấu ngày thơ dại
Lãng mạn hay là chút ngả nghiêng
Em vẫn mơ làm duyên thiếu nữ
Ngỡ ngàng khi đến tuổi hoa niên.

Nỗi buồn đâu phải lá vàng khô
Để lá thu bay xuống mặt hồ
Mặt nước êm đềm như gợn sóng
Trời chiều gió thổi lạnh co ro.

Tế Luân




Thả Đèn Trời

Đêm thu tròn ánh trăng
Hằng Nga vẫn đợi chờ
Ngọn đèn trời mới thả
Em buộc vào bài thơ.

Thắp lên ngọn nến sáng
Đèn em đẹp hơn trăng
Em ngây thơ trong trắng
Nghe tiếng cười giòn tan.

Sáng lung linh màu mắt
Môi em đỏ hương son
Vui đêm rằm trăng tỏ
Bờ ngực em căng tròn.

Đêm sương thấm ướt áo
Mái tóc em cài hoa
Em làm anh khờ khạo
Cõi lòng này xôn xao.

Tế Luân
Đêm Trăng




Tìm Lại Tuổi Thơ

Đêm nay rằm trung thu
Muốn tìm lại tuổi thơ
Nhớ về trong kỷ niệm
Trôi qua tự bao giờ.

Trăng đêm thu sáng tỏ
Lòng rạo rực vui cười
Em thắp đèn đón rước
Hằng Nga đẹp tuyệt vời.

Xoay tròn đèn kéo quân
Thùng thùng trống múa lân
Ông địa cười toe toét
Trời đất vẫn xoay vần.

Xin chia nửa trăng thu
Chia đôi cả tuổi thơ
Nửa chia vào nỗi nhớ
Nửa đem vào giấc mơ.

Bước ngược về thời gian
Tìm lại tuổi ngày xưa
Khi em còn bé xíu
Hồn nhiên chạy vui đùa.

Gấp đôi mạnh giấy trắng
Làm thuyền ghé thăm em
Dòng sông xưa bến cũ
Ánh trăng soi bóng đêm.

Chép nốt vần trong thơ
Sợ quên rồi giấc mơ
Bài thơ làm nhân chứng
Em mơ về tuổi thơ.

Tế Luân
Đêm răm trung thu





Mùa Thu Dĩ Vãng

Nhặt dĩ vãng mùa thu trong chiếc lá
Em lặng im hong khô hết ưu phiền
Thấy nỗi nhớ hiện về theo năm tháng
Hỏi lòng em còn nhớ tuổi hoa niên.

Chuyện yêu đương vần thơ đầy trang giấy
Tiếng lá rơi chen lẫn tiếng thở dài
Thời mơ mộng hoa cài trên mái tóc
Đỏ môi son mấy lượt nét u hoài.

Người có nhớ tặng nhau lần hội ngộ
Nụ hôn tình vội vã ướt môi trơn
Đoạn thơ cuối viết thêm lời hẹn ước
Mùa thu qua ai còn nhớ nhiều hơn.

Lá thu rơi hỏi người sao lơ đễnh
Để tình nồng khô héo dáng bơ vơ
Mưa thu ướt tan đi màu định mênh
Dĩ vãng về tiếc mãi tuổi ngây thơ.

Tế Luân





Em Đến Từ Gió Thu


Em đến từ ngọn gió thu
Rừng phong lá đỏ thả mù sương bay
Đa tình thục nữ mê say
Lụa đào siêu mỏng phơi bày hương trinh.

Ngẩn ngơ lòng vướng lụy tình
Tay ôm vò rượu một mình lang thang
Vấn vương một đóa hoa vàng
Bước chân ngần ngại ngỡ ngàng tương tư.

Dòng mực ướt tràn lá thư
Lời thơ xúc động dường như chạnh lòng
Ngây thơ đôi má ửng hồng
Lại đem áo lụa ra hong khô trời.

Lạc vào đôi mắt em rồi
Làm sao nói nhỏ một lời thương yêu
Trời thu đã nhuộm dáng chiều
Chim hoang lạc lối hót kêu gọi bày.

Tế Luân




Thêm nhiều hình ảnh đẹp
Cuộc sống thi ca chia sẻ

photoshop by lê tuấn
























Cuộc sống thi ca
Một chút lãng mạn cho đời sống bớt buồn chán






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét