Tình yêu sinh sôi nảy nở trong cõi người, để từ đó cuộc sống vươn lên. Chia sẻ bài thơ (từ cõi người)
Từ cõi người
Từ cõi người tình yêu nẩy mầm sống
Mọc trồi xanh sống động rất lạ thường
Những chấn động phun trào theo nham thạch
Từ em dòng xung nhiệt cõi vô thường.
Cơn hồng thủy cuống cuồng đầy khao khát
Thái bình dương cuộn sóng vỗ dạt dào
Thềm lục địa rung lên vì hưng phấn
Chốn hồng hoang khoe thân thể ngọc ngà.
Chấn động dòng tinh thề đang sôi sục
Niềm hân hoan rạo rực nhựa trở mình
Từ em đêm vô hình trong bóng tối
Bản ngã hiện hình xóa tội trần gian.
Tế Luân
Dường Như
Dường như lá uốn lượn chân em
Một cõi vàng phai sương ướt mềm
Tà áo nhẹ bay chiều gió lộng
Gửi buồn theo lá rớt bên thềm.
Em buồn ngồi ngắm áng mây bay
Những hạt sương thu ướt tóc mây
Đêm vẫn dài thêm nhiều nỗi nhớ
Nhớ người nên mượn chút men say.
Dường như trăng sáng màu đơn côi
Đôi má ửng hồng đỏ dấu môi
Ánh mắt thẹn thùng như gợi nhớ
Ai chờ! Ai đợi chút tình tôi.
Ngoài kia ngọn gió muốn luồn chui
Vuốt nhẹ môi em xoá ngậm ngùi
Để nỗi u buồn tan biến hết
Chờ mong ngày đến với tin vui.
Dường như lời nhắn gửi thơ hay
Ngôn ngữ tình riêng thoáng gió bay
Để lá thu vàng che mắt lệ
Em còn giữ mãi mối tình say.
Hồ thu sen nở đọng mưa sương
Chờ đón hạt rơi ướt đoạn trường
Xa vắng lâu rồi thương với nhớ
Nỗi buốn biến hoá cõi vô thường.
TL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét