Những vần thơ tình yêu của Tế Luân
Hãy cứ yêu đi - Tình yêu ước điều gì - Tình yêu có gì lạ -
Vết nứt trên tường rêu xanh - Tình yêu không bao giờ mất.
Trang thơ của Blogspot Cuộc sống và thi ca. Lê Tuấn
Chúng ta hãy cứ yêu đi
Tình yêu phía trước có gì đẹp không?
Tặng em một bó hoa hồng
Đôi tay nắm lại một lòng bên nhau.
Nghe nói tình yêu sẽ đau?
Chúng mình hai đứa, mai sau vẫn cần
Xin đừng sợ, chớ ngại ngần
Có nhau ta sẽ xoay vần thời gian.
Bên nhau ngắm ánh trăng vàng
Lời em thủ thỉ nhẹ nhàng êm tai
Tóc em óng mượt trên vai
Môi em mật ngọt vòng tay nồng nàn.
Tình yêu chung thủy ngập tràn hồn
nhau
Xin đừng làm trái tim đau
Làm cho nỗi nhớ nát nhàu nhân duyên.
Sông sâu bến đỗ có thuyền
Tình chồng nghĩa vợ phúc bền trăm năm
Mảnh chăn bông lụa tơ tầm
Đêm nằm vô giấc hương trầm ngủ say.
Tế Luân
Tình yêu ước điều gì?
Tình
yêu có ước gì đâu
Không
cầu kỳ mới lạ theo nhu cầu
Chỉ
đơn giản
Một
căn nhà đầm ấm
Cửa
ra vào đủ khép
Gió
bão, mưa cuồng
Dừng
lại phía sau.
Bên trong chỉ còn anh và em
Ngọt
ngào, ấm áp tựa vào nhau
Quên
đi hết nỗi đau
Những
muộn phiền trước sau
Của
năm tháng vạn sầu thiên cổ
Mà
loài người vẫn cố mang theo.
Tình yêu có ước gì đâu
Một tách cà phê còn ấm
Một buổi sáng yên lành
Tiếng chim hót trên cành
Vài bông hoa vừa nở
Bao mơ ước đợi chờ.
Ngày hôm qua đã xa
Lỗi
lầm được thứ tha
Giành
lại lòng quý mến
Tình
yêu thật đậm đà.
Bó
hoa tươi chờ cắm
Bình
hoa đẹp đang chờ
Bàn
tay em trang điểm
Cho
đời đẹp như mơ.
Một ngày không bận rộn
Vì
chúng ta đã già
Vui
niềm vui bé nhỏ
Ngoài
vườn cây nở hoa
Tách
trà ướp hương sen
Vài
viên thuốc ngăn bệnh
Ngừa
cao máu, cao mỡ
Tiểu
đường và thấp khớp
Nỗi
lo chung người già
Mọi
người đều như thế
Quen
dần với thuốc men.
Ăn uống không cầu kỳ
Cứ
mềm mềm là thích
Quần
áo không cần đẹp
Đủ
ấm là OK
Em
ngồi xem phim bộ
Anh
đọc vài bản tin
Bàn
phím vang tiếng gõ
Bài
thơ viết đời mình.
Chúng ta đều đã già
Cần
gì những xa hoa
Nghỉ
ngơi và cầu nguyện
Cuộc
sống rồi sẽ qua.
Tình yêu ước gì đâu
Mãi
mãi là mở đầu
Tổng
hợp điều giản dị
Đó
chính là phép mầu.
TL
Cảm nhận về tình
yêu
Trong giai đoạn tuổi già.
Tình yêu có gì lạ?
Tình
yêu có lạ không anh
Sao
em sợ nó chòng chành dễ lay
Lỡ
xa rồi lòng ngất ngây
Làm
sao em biết lấp đầy mênh mông.
Người
đầu sông kẻ cuối sông
Đêm
về sương lạnh cõi lòng xót xa
Nghe
lời tâm sự thật thà
Mà
thương hoa rụng giang hà xanh xao.
Tình
yêu dẫu có ra sao
Vẫn
là tình thật đường vào thiên thai
Cửa
non sương phủ bóng ai
Trăm
năm một mối trang đài chung đôi.
Chiều
chiều ra ngõ nhìn trời
Một
mình ngồi ngắm mưa rơi lại buồn
Giàn
thiên lý cánh chuồn chuồn
Bóng
hoàng hôn xuống gió luồn tóc bay.
Đợi
chờ hoa rụng trên tay
Suy
tư vét nốt đêm dài ước mơ
Tiếng
con chim hót bơ vơ
Lạc đàn nên phải ỡm ờ hót vang.
Ai
biết được một lỡ làng
Một
thời gian khổ bàng hoàng lệ rơi
Dù
mai thuyền có ra khơi
Xót
xa tình cũ chờ người trong thơ.
Tình xưa nghĩa cũ bây giờ dài thêm
Hoa ti-gon rơi vỡ bên thềm
Nhặt lên nối lại xoa mềm nhớ nhung.
Xóa tan khoảng trống lạnh lùng
Dải đường xa bóng tương phùng bên
nhau
Đêm nghe mưa khóc thiên thâu
Vòng tay ân ái mở đầu yêu thương.
Tế Luân
Vết nứt trên tường rêu xanh
Trên
tường vết nứt rêu phong
Câu
thơ nẩy mực chờ mong nụ hồng
Bãi
hoa cỏ dại ngoài đồng
Mây
buồn bám núi, lượn vòng chim bay.
Thương
em một đóa hoa gầy
Chiều
chiều ra ngõ đường mây trôi về
Giấc
mơ đêm một cơn mê
Tan
vào nỗi nhớ không đề vô ngôn.
Mùa
thu trước bóng hoành hôn
Nhặt
lên chiếc lá thấy buồn hơn xưa
Chờ
người không đến tiễn đưa
Phố
buồn giăng mắc gió mưa bụi đường.
Chờ
người đến với yêu thương
Một
phương trời thẳm mờ sương lạnh lùng
Lang
thang trong cõi vô cùng
Gió
vừa lay động mấy từng đào tơ.
Ngày
buồn thảo nốt vần thơ
Hạt
sương rơi rụng ướt tờ giấy bay
Xót
xa thương dáng em gầy
Nơi
thung lũng núi phố mây hoa vàng.
Mùa
thu hoa lá trên ngàn
Sang
xuân vạt áo đôi hàng phố vui
Xóa
tan dấu vết ngậm ngùi
Thương
con đò nhỏ nước xuôi một dòng.
Tiếng
con chim lạc ngoài sông
Lời
than lạnh thấu hoàng hôn gọi đò
Sương
khuya lạnh buốt co ro
Đỉnh
đồi gió hú thăm dò hồn ai.
Dải
đường xa hút chạy dài
Thương
em lẻ bóng trang đài nở đêm
Tóc
em liễu rũ vai mềm
Cho
từng thu chết bên thềm nhớ nhung.
Tế
Luân
Viết
theo vết nứt trên bức tường rong rêu
tháng
7 mưa ngâu
07-08-23
Tình yêu không bao giờ mất đi
Tôi
đang cố nhớ lại
Tình
yêu đang ẩn trốn nơi nào
Có
tâm sự buồn nào mà không thể xua tan hết
Chúng
ta luôn nhìn cuộc sống theo hướng tích cực
Hãy
để suy nghĩ theo hướng này
Xin
đừng để nó kết thúc.
Mỗi
áng mây đều khác nhau
Đều
phải đi tìm bầu trời riêng cho mình
Chúng
ta hãy bắt đầu làm quen
Để
trở thành điểm tựa của nhau.
Em
bắt đầu trở nên giấc mơ trong tôi
Những
bông hoa tươi đẹp hơn bao giờ
Em
đã cho tôi một tình yêu
Mà
không bao giờ muốn để mất đi
Sẽ
không bao giờ là đủ
Không bao giờ là đủ
Tất
cả sự toả sáng của những ánh sao trên bầu trời
Hay
hàng nghìn ánh đèn sân khấu gom lại
Vẫn
sẽ không bao giờ đủ
Vì
chính em là tình yêu mà cả đời này anh đi tìm
Cả
thế giới này em là người đẹp nhất.
Đôi
tay này anh có thể nắm giữ
Nhưng
sẽ không bao giờ là đủ
Xin
hãy nắm lấy tay anh
Chúng
ta sẽ cùng nhau chia sẻ
Dù
chúng ta biết rằng
Tình
yêu sẽ không bao giờ là đủ
Tình
yêu không bao giờ mất đi.
Tế Luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét