Trang thơ ngày Chủ Nhật viết cho mùa hạ 2023. Tế Luân
Trang thơ sáng chủ nhật
Góc phố mùa hạ
Thân quen góc phố trời mùa hạ
Cây phượng hồng che mát bóng em
Sợi nắng soi xanh màu mắt biếc
Ngẩn ngơ nhìn phượng đỏ môi thèm.
Cảm ơn em lụa hồng soi nắng
Một nửa che mờ, nửa hiện sinh
Em đến bên trời đang nắng hạ
Đóa hoa khôi lả lướt xuân tình.
Trời hôm ấy cõi lòng thương nhớ
Em đến đây hoa đỏ gót hài
Đốt cháy chiều êm trời tắt nắng
Chợt buồn thương tiếc nỗi u hoài.
Tế Luân
Lời Của Mùa Hạ
Hạ nắng nóng phượng hồng theo ký ức
Nghe tiếng chân vang vọng khắp sân trường
Gió bụi mờ con đường mang nỗi nhớ
Dòng mực xanh thơ phú đẹp lạ thường.
Gõ từng chữ bàn phím rên vì nhớ
Chầm chậm đi áo hở gió tung bay
Nắng chói chan trên tay cành phượng vĩ
Em vào thơ cảm nghĩ thoáng mưa mây.
Nắng ở nơi em chỗ anh mưa bão
Sài Gòn mưa không báo trước bao giờ
Tuổi trẻ hồn nhiên dường như hơi bướng
Hờn giận vu vơ vương chút dại khờ.
Nhả ra từng chữ nắng hong chảy nhựa
Im lặng nghe tiếng ngựa hí dặm trường
Ký ức bồng bềnh sân trường vắng bóng
Lưu bút ngày xanh đóng cửa vô thường.
Tế Luân
Lời thân thiện mùa hạ
Tôi muốn mở lòng thêm độ lương
Chiều mùa hạ nắng nóng chưa quen
Mây trời lãng đãng như vô tận
Khao khát âm vang chờ tiếng em.
Một lần tìm kiếm lời thân thiện
Xoa dịu niềm đau phận tuổi già
Nắng hạ bình yên không mộng mị
Xin người cất giữ khối tình ta.
Hoàng hôn muốn nói lời tâm sự
Ngọn gió bình yên dài đêm mơ
Khao khát âm vang ngày nắng hạ
Thêm vào ngôn ngữ viết trang thơ.
Tế Luân
Loài Hoa Chiều Tím
Chiều vàng thả xuống thôn quê
Loài hoa chiều tím xum xuê chuyển cành
Khói bếp mờ nhạt mái tranh
Nhớ người vợ mất, mồ xanh cỏ vàng.
Nhớ em thương tiếc bàng hoàng
Ba năm lẽ bóng muộn màng lệ rơi
Bóng chiều quê một khung trời
Thương con nhớ vợ một đời hư hao.
Hoa chiều tím cạnh hàng rào
Khóc em nước mắt chảy vào lòng đau
Màu hoa chung thủy bên nhau
Chiều nay tuyết trắng hoa cau rụng đầy
Tế Luân
Viết theo câu chuyện buồn
Hoa chiều tím.
Lục Bát Bình Minh
Nắng chiếu vào tận đầu gường
Hỏi thăm giấc mộng bình thường đêm qua
Bao giờ nhảy nhánh ra hoa
Sương rơi đẫm nguyệt mù sa bồng bềnh.
Bên nhau cho hết chênh vênh
Hoa trôi sóng nước dập dềnh sông ngân
Tóc buông lụa mỏng áo xuân
Trăng nghiêng sáng tỏ tần ngần tiếng đêm.
Giọt sương rơi ướt bên thềm
Thương em suối tóc da mềm đào tơ
Muốn đêm dài tận gót mơ
Cho đầy vương vấn lời thơ mạ vàng.
Hương trinh nối nhịp cung đàn
Đỏ hồng môi thắm cho nàng lên ngôi
Tình yêu chảy một dòng thôi
Bên em từ thủa có tôi yêu nàng.
Tế Luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét