Sài Gòn lạc bước. Tâm trạng của một người Việt tự do nhìn về quê hương.
Sài Gòn Lạc Bước
Tôi
lạc lối giữa dòng sông thành phố
Khi
triều cường dâng nước ngập như sông
Cơn
mưa chiều vận nước không lối thoát
Niềm
vui trẻ con đùa nghịch giữa đường.
Thành
phố phình to nhìn thật hào nhoáng
Biệt
phủ lâu đài nối bước lên ngôi
Vành
nón lá dân đen, che mưa nắng
Gương
mặt nám đen nặng giọt mồ hôi.
Xe
dừng lại chợ Bến Thành vắng khách
Bùng
binh Sài Gòn xe cộ nháo nhào
Tìm
dấu vết chiến tranh còn sót lại
Tượng
đài mọc lên vênh váo tự hào.
“Đồng
khởi” chiếm tên “Tự do” biến mất
Dấu
vết con đường một lũ xâm lăng
Kiêu
binh loạn thế thay nhau bán nước
Sài
Gòn đổi tên những kẻ kiêu căng.
Mua
bán ve chai tìm trong phế liệu
Lục
xới thời gian kỷ vật riêng mình
Bảo
tàng chiến tranh dựng lên nỗi nhớ
Trong
mắt người xem đổ lỗi tội tình.
Lá
me xanh hoa nắng gọi bên đường
Vạt
áo em bay tưởng nhớ khi xưa
Hàng
cây bóng mát cơn mưa nắng hạ
Sài
Gòn trong tôi nặng nợ tiễn đưa.
Tế
Luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét