Trân trọng
Lê Tuấn
Khúc Nhạc Gió Thu
Gió vi vu điệu nhạc
Thả dấu Sol trên môi
Từng nốt trên hàng kẻ
Tiếng thu buồn êm trôi.
Bâng khuâng chiều thu muộn
Gió từ núi thổi về
Hiu hiu làn gió lạnh
Em bước vào cơn mê.
Ngày rằm đêm tháng tám
Tỏa sáng bóng trăng tròn
Đèn lồng lung linh quá
Ngày xưa tuổi còn son.
Lời thơ nào thổn thức
Tiếng nhạc nào âm vang
Nghe tiếng lòng nhức nhối
Cõi hồn em thênh thang.
Em qua thời thiếu nữ
Tình yêu đã xa xăm
Tiếng vọng buồn nhân thế
Giai điệu tình trăm năm.
Đêm nay nghe tiếng gió
Ánh trăng rằm bên hiên
Vòng quay tròn nhân thế
Em mơ tuổi hoa niên.
Tế Luân
Mùa Thu Trong Em
Lá quấn quít chân em
Sương giăng trắng lối về
Mùa thu đang chắp nối
Vàng rơi trên tóc thề.
Hoa nhỏ giọt sương trong
Từ đêm qua ướt mưa
Áo em vàng tơ lụa
Gió thu về đong đưa.
Em cùng ta cơn mê
Miên man khói bụi hồng
Mùi hương tràn nỗi nhớ
Trời thu buồn mênh mông.
Lặng im nghe hơi thở
Lồng ngực em phập phồng
Trời hôm nay sương lạnh
Em còn đắp chăn bông.
Đời người mộng thâu đêm
Sông ngân nước xuôi dòng
Em mở lòng thư thái
Đêm mơ mối tình nồng.
Lá mùa thu bay bay
Lòng em mối tình đầy
Mây trời xanh lồng lộng
Mùa thu tình đắm say.
Tế Luân
Tìm Lại Tuổi Thơ
Đêm nay rằm trung thu
Muốn tìm lại tuổi thơ
Nhớ về trong kỷ niệm
Trôi qua tự bao giờ.
Trăng đêm thu sáng tỏ
Lòng rạo rực vui cười
Em thắp đèn đón rước
Hằng Nga đẹp tuyệt vời.
Xoay tròn đèn kéo quân
Thùng thùng trống múa lân
Ông địa cười toe toét
Trời đất vẫn xoay vần.
Xin chia nửa trăng thu
Chia đôi cả tuổi thơ
Nửa chia vào nỗi nhớ
Nửa đem vào giấc mơ.
Bước ngược về thời gian
Tìm lại tuổi ngày xưa
Khi em còn bé xíu
Hồn nhiên chạy vui đùa.
Gấp đôi mạnh giấy trắng
Làm thuyền ghé thăm em
Dòng sông xưa bến cũ
Ánh trăng soi bóng đêm.
Chép nốt vần trong thơ
Sợ quên rồi giấc mơ
Bài thơ làm nhân chứng
Em mơ về tuổi thơ.
Tế Luân
Thả Đèn Trời
Đêm thu tròn ánh trăng
Hằng Nga vẫn đợi chờ
Ngọn đèn trời mới thả
Em buộc vào bài thơ.
Thắp lên ngọn nến sáng
Đèn em đẹp hơn trăng
Em ngây thơ trong trắng
Nghe tiếng cười giòn tan.
Sáng lung linh màu mắt
Môi em đỏ hương son
Vui đêm rằm trăng tỏ
Bờ ngực em căng tròn.
Đêm sương thấm ướt áo
Mái tóc em cài hoa
Em làm anh khờ khạo
Cõi lòng này xôn xao.
Tế Luân
Bức tranh quê ngoại
Nắng hè ở quê tôi
Ngoại ngồi cạnh bờ ao
Chiếc quạt mo phe phẩy
Ngoài đồng gió lao xao
Bầy trâu ngâm xuống bùn
Tránh cái nắng hanh hao
Trên lưng bày cò trắng
Nhớ ngoại tôi biết bao.
Bao la đồng lúa xanh
Cánh cò trắng lả lơi
Chồng cầy thì vợ cấy
Chiều về lòng thảnh thơi.
Gió lùa nhánh mù u
Tiếng ai hò vọng đưa
Ngoại nhìn bến sông vắng
Tôi nhớ ngoại hơn xưa.
Nắng hè ở quê tôi
Ngoại ngồi cạnh bờ ao
Chiếc quạt mo phe phẩy
Ngoài đồng gió lao xao
Bầy trâu ngâm xuống bùn
Tránh cái nắng hanh hao
Trên lưng bày cò trắng
Nhớ ngoại tôi biết bao.
Bao la đồng lúa xanh
Cánh cò trắng lả lơi
Chồng cầy thì vợ cấy
Chiều về lòng thảnh thơi.
Gió lùa nhánh mù u
Tiếng ai hò vọng đưa
Ngoại nhìn bến sông vắng
Tôi nhớ ngoại hơn xưa.
Tế
Luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét