Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2022

Mỗi Nơi Một Nỗi Buồn

 
Mỗi Nơi Một Nỗi Buồn
Tôi nhận thấy dường như nỗi buồn nằm ở mọi nơi và mang một sắc thái khác nhau.
Trân trọng
Lê Tuấn




Mỗi Nơi
Một Nỗi Buồn

Mỗi nỗi buồn có một chỗ
Cõi hư vô còn loang lổ mặt người
Từ khi vật đổi sao rời
Đường đời không lối, tơi bời gió mưa

Vứt đi những đoạn dư thừa
Hồn vang tiếng gọi xa xưa hẹn thề
Mây bay bỏ núi non về
Em xưa cũng đã, não nề nhớ thương.

Cùng tôi bước xuống đoạn trường
Bơ vơ nơi chốn vô thường thiên thu
Bao cơn phẫn nộ tình thù
Tan vào mây khói mịt mù lãng quên.

Đường chiều gió bụi phủ lên
Rong rêu che lấp đường viền cỏ hoa
Tiếng chim líu lót ngân nga
Em về lạc bước, vướng tà áo bay.

Nỗi buồn hoa nở trên tay
Nụ hôn trao vội nhớ ngày sầu đưa
Cánh chim bạt gió mây mưa
Bay tà áo trắng, ngày xưa đợi chờ.

Từ em bước nhẹ gót mơ
Thay màu áo tím, thờ ơ ngượng ngùng
Đường đời gặp gỡ tương phùng
Đôi vai gánh cả nghìn trùng tử sinh.

Rong rêu phủ lấp tội tình
Bóng chiều xô ngã, u minh hiện về
Đời từ vó ngựa đam mê
Tiếng vang lục lạc, lê thê cuối đường.

Bước cô đơn bóng vô thường
Cơn đau thân phận còn vương máu hồng
Thôi thì ta tự sắc phong
Chân nhân ẩn sĩ, hư không đợi chờ.

Lê Tuấn
Cảm nhận về nỗi buồn
02-24-2022

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét