Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2021

Hoa Xuân - Đêm Xuân

Ngày Tết đang đến gần, tại miền Bắc Clifornia, trời mùa đông gió rét, tuy nhiên năm nay vẫn chưa thấy tuyết rơi trên đỉnh núi, nếu đứng nhìn từ xa những đỉnh núi quanh vùng thung lũng phủ thêm một lớp tuyết trắng thì rất đẹp, khi ấy chúng ta có cảm nghĩ như đang sống tại một vùng đất nào đó tại Âu Châu, thật lãng mạn và nên thơ. Có một điểm rất buồn cho mùa xuân năm nay 2021, là tình trạng dịch bệnh Covid 19 lây lan mạnh hơn, số người nhiễm bệnh và tử vong tăng cao hơn. Tiểu ban Cali phải ban bố tình trạng khẩn cấp, hạn chế những nơi tụ tập đông người và bắt buộc mang khẩu trang khi đi ra ngoài, nhất là vào những khu chợ hay bất cứ nơi đâu nếu không mang Mask thì không được vào bên trong. Hy vọng mọi người sẽ được chích ngừa Covid 19, bệnh dịch này sẽ bị hạn chế lây lan. Thôi thì nằm nhà vui xuân, thả hồn vào những vần thơ, viết một vài bài thơ cho vui. Xin mời quý vị đọc bài thơ 5 chữ Hoa Xuân
Trân Trọng
Lê Tuấn


                                                                                    

Hoa Xuân

Mùa xuân đợi em về
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cuối năm ngày Tết đến
Muôn hoa nở bên đường.

Những loài hoa biết nói
Những đóa hoa biết cười
Mười hai tháng chuyển biến
Nguồn cảm mến tuyệt vời

Môi em vị ngọt ngào
Lòng rạo rực xôn xao
Vòng tay em ôm ấp
Ru cuộc tình ước ao.

Những bông hồng thắm đỏ
Là ước mơ đời em
Mười hai vòng nguyệt quế
Vừa khép lại thật êm.

Anh kéo mùa xuân về
Cho môi em thêm hồng
Cho tóc bay theo gió
Cho tình say men nồng.

Cho tan vỡ vào nhau
Chứa hết những đam mê
Cho dù trời sắp tối
Ta vẫn đợi nhau về.

Tình còn như mùa xuân
Thắm thiết như thuở nào
Ngày xưa, em bẽn lẽn
Nghe tiếng lòng xôn xao.

Hôm nay xuân lại về
Hoa lá đẹp như mơ
Mùa xuân hoa chớm nở
Anh viết nốt bài thơ.

Gieo vần theo bốn mùa
Ngôn ngữ đầy ý thơ
Giữ mùa xuân ở lại
Xuân đến tròn ước mơ.

Lê Tuấn
Mùa Xuân Tân Sửu 2021
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng, 
để viết những vần thơ tình yêu.







Đêm Xuân 

Đêm xuân
 lẩn thẩn chỉ riêng mình 
Thao thức đêm tàn
 nắng bình minh 
Sợi nắng soi lên
 hạt sương vỡ 
Có thở than gì
 cũng tại mình. 

Chỉ riêng nỗi nhớ
 sao bẽ bàng 
Một đời gió bụi
 bước sang ngang 
Nhặt mảnh phế liệu
 mà thương khóc 
Như đoá hoa rơi đã úa tàn. 

Nước mắt nhẹ rơi
 ướt trên môi 
Mặn đắng ngày buồn
 lúc chia phôi 
Hồn nhức nhối
 buốt đau thế sự 
Xuân lại về
 nơi chốn xa xôi. 

Gió lạnh chiều đông
 bóng xế tà 
Cây đào trước ngõ
 đã đơm hoa 
Nhắn gửi lòng ta
 xuân vừa đến 
Đêm xuân
thơ thẩn chỉ mình ta. 

Lê Tuấn






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét