Tình Yêu Của Tôi
Là ngôn từ của suy tư, là sự rung động của tâm hồn lãng mạn, được viết ra để vinh danh tình yêu. Bởi vì tình yêu chính là chân lý của đời sống. Tình yêu chính là sức mạnh để cho sự sống nẩy mầm, sinh hoa kết trái.
Tình yêu thì muôn mầu, muôn sắc, nó không dừng lại ở sự khác biệt giới tính, của tình yêu lứa đôi, mà tình yêu còn cao thượng hơn, trong sáng hơn. Tình yêu chính là chân thiện mỹ, đang ẩn chứa trong tâm hồn chúng ta. Tình yêu quê hương, tình yêu nhân loại, tình yêu thiên nhiên, tình yêu lứa đôi vân vân.
Tình yêu của tôi, là sự kết hợp của thơ và văn chương, là nơi hội tụ của thi ca, ví như tất cả những dòng sông đều chảy ra biển cả mênh mông. Nó chính là suối nguồn của tâm thức, là dòng nước tinh khiết, chảy tràn ngập vào mọi ngõ ngách trong tâm hồn chúng ta, một tâm hồn đã bị chai đá, cằn cỗi bởi sự ngiệt ngã của quy luật sống, bởi sự xâm thực, bào mòn của thời gian. Tất cả đã làm cho tâm hồn chúng ta bị khô cạn, mất đi cảm giác rung động của tình yêu.
Tình yêu của tôi, sẽ là dòng suối tươi mát, chảy tràn ngập trong tâm hồn. Để cho tình yêu hồi sinh, cho cảm giác yêu thương trở lại với rung động của tâm hồn thánh thiện.
Viết thay cho lời tựa
Louis Tuấn Lê
Chân
Dung Ta
Chân
dung ta bóng hư vô
Dòng
sông tình tự nhấp nhô bóng mình
Tiền
thân cát bụi phù sinh
Nơi
ta cư trú vô hình trong mơ.
Đường
trần như một bến chờ
Con
thuyền định mệnh cặp bờ bến xa
Cuộc
đời bao nỗi phong ba
Vô
thường nhân thế còn ta với đời.
Thú
Tiêu Dao
Hãy
quên đi ngày tháng
Cho
cõi đời bình yên
Hãy
quên đi ưu phiền
Cho
hồn ta thênh thang.
Ru
đời theo vần điệu
Kể
mãi chuyện tình yêu
Thơ
vào thăm nỗi nhớ
Hoàng
hôn trải bóng chiều.
Đời
Người đi vào chốn lợi danh
Ta đi vào cõi thiền hành rong chơi
Người vui trong tiếng reo cười
Ta say giữa chốn đất trời mênh mông.
Nhìn đời sắc sắc không không
Phủi tay tàn giấc số không thật tròn
Tiếc chi thân phận cỏn con
Để cho cát bụi soi mòn hư vô.
Mộng
Tóc
thề xõa xuống lưng thon
Nhẹ
bay tà áo gót son dịu dàng
Em
đi hương tỏa ngút ngàn
Theo
ta vào mộng, bẽ bàng chiêm bao.
Tình
Theo
em đến cuối con đường
Vẫn
chưa dám ngỏ, ngập ngừng quay đi
Ngày
mai vội vã bước đi
Theo
em vào tận gốc si đứng chờ.
Mê
Từ
trong vực thẳm đam mê
Ta
cùng nâng chén bùa mê ngọt ngào
Thấm
sâu vào tận tế bào
Bên
em ta mãi lạc vào thiên thai.
Vòng
tay ôm lấy đêm dài
Nụ
hôn khép lại trên vai ngực trần
Mảnh
trăng soi bóng tần ngần
Ta
đang ở giữa cõi trần hay mê.
Yêu
Bên
nhau đã tự bao giờ
Bỗng
xa một buổi, ngày chờ đêm mong
Buồn
sao chỗ trống tình không
Gối
chăn đơn lẻ, mênh mông tình buồn.
Tâm
Tâm
tĩnh lặng trong từng nhịp thở
Lắng
nghe hồn kể chuyện trong thơ
Tiếng
mõ vang câu kinh tịnh độ
Người
về đâu, đứng giữa đôi bờ.
Tình
Tình
là khi người biết tin người
Hai
bàn tay nắm chặt không buông rơi
Mặc
cho thế sự bao thay đổi
Mặc
nắng hay mưa giữa cuộc đời.
Thiền
Đứng
lại, không cần tìm lối về
Thức,
cho biết ngày dài lê thê
Im
lặng, tai nghe tim người đập
Yêu
thương những tâm hồn tái tê.
Hớ Hênh
Em là tấm lụa mền phủ kín
Gió nơi đâu thổi tốc mở xem
Gió nơi đâu thổi tốc mở xem
Màu da non phủ mờ sương khói
Em khép lại vạt áo lụa hoa sen.
Hớ hênh đừng tưởng hoa tàn rụng
Đêm qua sân trước nở đóa hồng
Cõi lòng nghe nặng từ tâm lượng
Cám ơn em! Hoa nở trong lòng.
Triết Lý Tình Yêu
Tình yêu như giòng nước
Tràn vào hai nhánh sông
Sông chảy ra biển rộng
Sóng ôm nhau cuộn vòng.
Nắng hôn trời biển rộng
Mây chuyển mình trên không
Gió cùng mây lay động
Mối tình biển mặn nồng.
Nước bốc hơi hội tụ
Hóa thành mây lang thang
Mây đùa vui trong nắng
Hóa thành mưa tặng nàng.
Giọt mưa trời rơi xuống
Tạm trú nơi trần gian
Ta và em hội ngộ
Mối tình duyên nồng nàn.
Lê Tuấn
Lối vào thiên đường
Em là cửa ngõ thiên đường
Là bông hoa lạ nghê thường đắm say
Phấn hoa quyến rũ ong bay
Đem từng giọt mật đắp đầy vị ngon.
Chiều rơi nhuộm tím hoàng hôn
Cơn mê chợt đến bồn chồn nhớ em
Nỗi niềm khẽ nói trong đêm
Đem nhau vào giấc êm đềm tình say.
Em cho ta giấc mơ đầy
Bao năm quấn quít xum vầy bên nhau
Ngẹn ngào nói chẳng thành câu
Đường tình nối nhịp bắc cầu yêu thương.
Dẫu là trong cõi vô thường
Tình em là chốn thiên đường trần gian
Cõi tạm hay chốn địa đàng
Có em đời sống rộn ràng đơm hoa.
Lê Tuấn
Buông Rơi
Ta vén mây trời xem nắng thu
Vào thăm rừng vắng khói sương mù
Em có buồn không tình lỗi hẹn
Xa vắng bên đời, vụng kiếp tu.
Bao mùa thu đến giữa cuộc đời
Em còn cất giữ hay buông rơi
Những ngọn roi tình thôi đau buốt
Còn nhớ, còn vương, đến một người.
Thanh thản từ khi tóc đổi màu
Đường trần lối rẽ biết về đâu
Những ngọn gió đời, thôi vướng bận
Cõi trăm năm buồn, thương nhớ nhau.
Tập thơ bao gồm 220 trang tôi chỉ post một vài trang đầu của tập thơ này.
Trân trọng
Lê Tuấn