Một chút lãng mạn cho đời sống thêm thăng hoa, bớt đi sự buồn chán, tôi ngẫu hứng viết bài thơ (Giọt Tình) và nhân cách hóa để giọt tình trở thành giọt nước mưa rơi xuống trần gian, rồi hòa nhập vào dòng sông chảy ra biển khơi. Thuận theo duyên nghiệp hóa thành mây, hội tụ lại thành cơn mưa trở về nơi chốn cũ và gặp lại em. Xin chia sẻ cùng quý vị yêu thích văn thơ.
Giọt Tình
Giọt tình rơi theo cơn mưa
Vẫn chưa biết được tình vừa hợp tan
Trôi theo dòng chẩy chứa chan
Nương theo sông lớn chảy tràn biển khơi.
Giọt tình, sóng vỗ chơi vơi
Theo duyên chuyển kiếp, mây trời rong chơi
Mây bay lặng lẽ cuối trời
Buồn vui cũng đủ một đời phong ba.
Giọt tình vướng nghiệp tài hoa
Trời gom mây lại vỡ òa cơn mưa
Giọt tình rơi xuống chốn xưa
Hương thơm gợi nhớ còn chưa xóa mờ.
Giấc luân trầm đến trong mơ
Giật mình nhớ lại đường tơ ân tình
Vẫn là em một bóng hình
Hỏi em còn nhớ, giọt tình ngày xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét