Có một triết gia người Đức cho rằng "Đàn bà là thiên đường của đàn ông", theo triết gia, chỉ có đàn bà mới có khả năng đưa đàn ông lên chốn thiên đường. Nhưng theo tôi " Đàn bà là cửa ngõ của thiên đường và cũng là cánh cửa đi vào địa ngục". Nhưng dù sao tôi vẫn thích ý tưởng về "cửa ngõ Thiên Đường" do đó tôi đã viết bài thơ lục bát dựa trên ý tưởng này. Mời quý vị đọc cho vui.
Lối vào thiên đường
Em là cửa ngõ thiên đường
Là bông hoa lạ nghê thường đắm say
Phấn hoa quyến rũ ong bay
Đem từng giọt mật đắp đầy vị ngon.
Chiều rơi nhuộm tím hoàng hôn
Cơn mê chợt đến bồn chồn nhớ em
Nỗi niềm khẽ nói trong đêm
Đem nhau vào giấc êm đềm tình say.
Em cho ta giấc mơ đầy
Bao năm quấn quít xum vầy bên nhau
Ngẹn ngào nói chẳng thành câu
Đường tình nối nhịp bắc cầu yêu thương.
Dẫu là trong cõi vô thường
Tình em là chốn thiên đường trần gian
Cõi tạm hay chốn địa đàng
Có em đời sống rộn ràng đơm hoa.
Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét