Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

Nghĩ Đời Thanh Cao - Đi Lang Thang - Lời Của Tâm Hồn - Ngôn Ngữ Mùa màng



Từ cuối tuần lễ tháng 7 cho đến cuối tuấn lễ tháng 8. Một tháng tôi đi ngao du qua vùng trời Miền Đông Nam Hoa Kỳ, qua nhiều Tiểu Ban, nhìn thấy nhiều điều thú vị, chợt nhận ra cuộc đời đôi lúc cũng thanh cao. 
Lê Tuấn




Nghĩ Đời Thanh Cao

Mặc dù chẳng có thanh cao
Nhưng đời cũng đủ tự hào phong lưu
Chạm lòng một thoáng ưu tư
Cho hồn mở cửa mời hư không về.

Lá sen sương đọng giọt mê

Nghiêng soi bóng nước chọn đề ý thơ
Đường đời lộng gió như mơ
Bài thơ lắng đọng trên tờ lá bay.

Nghĩ đời cũng đủ mê say

Trăm năm hoa nở trên tay người tình
Ngày sau vui hưởng thái bình
Về thăm chốn cũ lòng mình xôn xao.

Cuộc đời cũng lắm tự hào
Ngại chi ngưỡng cửa bước vào hư vô
Nhìn con sóng nước đẩy xô
Trải qua bao trận hải hồ gian truân.

Bốn mùa hoa cỏ xoay vần

Trăm năm thân phận cũng ngần ấy thôi
Nhìn xem thế sự mây trôi
Đêm trăng thao thức bồi hồi nhớ mong.

Tế Luân


Đi Lang Thang

Có những ngày đi đây đó
Tìm vùng đất mới chưa quen
Dấu chân dường như khựng lại
Xôn xao nhìn đóa hoa sen.

Có những ngày đi như thế
Một mình ta một hồn thơ
Chơ vơ đứng nơi đầu ngõ
Còn ai đâu mà đợi chờ.

Có ngày đón cơn mưa lạ
Nắng bên em chỗ anh mưa
Mây mưa là như thế đó
Biết nói sao tình đẩy đưa.

Có những nỗi buồn da diết
Tìm về từ nỗi nhớ xưa
Kỷ niệm trói trong ràng buộc
Thương nhớ nào đến cho vừa.

Có những địa danh thật đẹp
Nhìn trời bằng kính màu xanh
Thấy đời minh như sương khói
Biến tan dần trong nắng hanh.

Đã bao lần đi đây đó
Đời trôi dạt về nơi đâu
Để nỗi buồn vào nhung nhớ
Đêm mơ lòng cạn nỗi sầu.

Tế Luân



Ngôn Ngữ Mùa Màng


Bước chân trần hôn nhẹ trên mặt đất
Ngọc cỏ nằm im ve vuốt dấu chân
Bày chim sẻ xôn xao đều vỗ cánh
Bay qua cánh đồng hoa nở hương xuân.

Để lại tiếng kêu nhói đau tâm thức
Vần điệu thời gian thung lũng hoa vàng
Ngôn ngữ mùa màng cho vần thơ bất tử
Viết tặng riêng em dẫu có muộn màng.

Dưới bước chân cỏ đâm chồi nảy lộc
Tái sinh cuộc tình rực rỡ sắc màu
Nhìn vào mắt nhau thấy niềm hạnh phúc
Chạm môi nụ cười hiến tặng cho nhau.

Giai điệu mùa màng vuốt ve ngọn cỏ
Sức nóng mặt trời cháy nám dung nhan
Đêm ước vọng trăng khỏa thân tắm mát
Chuyện yêu đương kể mãi vẫn chưa tàn.

Tế Luân




Lời Của Tâm Hồn


Vạt áo bay theo gió chạm hư không
Úp tai xuống đất lắng nghe miên trường
Vó ngựa hoang sao lòng ta vẫn nhớ
Thuở xa xưa ngụp lặng cõi vô thường.

Lời của gió tiễn đưa chiều hoang tưởng
Lạc lối chạy quanh định hướng nào đi
Ta đi mãi vòng đời chưa đến đích
Mái đầu xanh bạc trắng tuổi xuân thì.

Ngây ngô trần truồng tắm dưới dòng sông
Mà lòng ta không vọng động sân si
Cờ bay, gió chuyển lòng ta bất động
Vận nước chuyển dời, tâm vẫn từ bì.

U uẩn đường chiều quên đi ngày tháng
Quay lại nhìn, ta là kẻ tha phương
Dựa vào hồn thơ dỗ dành thinh lặng
Dắt dìu nhau vượt qua những đoạn trường.

Tê Luân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét