Thơ Trần Công Lão Mã Sơn
Thi sĩ Trấn Công Lão Mã Sơn 102 tuổi
LÃO LÍNH GIÀ
CÔ ĐƠN TRÊN ĐẤT KHÁCH
Tôi đã gặp,
Trên chiếc xe lăn, lão lính già
Mái đầu tóc bạc trắng như hoa
Không vợ, không con, không thân thuộc
Cô đơn trên gác trọ Nhà già.
Thời trai trẻ, Lão là chiến sĩ
Bỏ nửa đời chống giữ quê hương
Trận Bình Long Lão bị trọng thương
Lão trở thành phế binh từ đó.
Đêm đêm Lão mơ về quê Mẹ
Thăm chiến hữu xưa, viếng lại nhà
Nhưng hình ảnh những người năm cũ
Phủ bụi thời gian đã nhạt nhoà
Lão đành gác lại tình sông núi
Sống cảnh cô đơn hết kiếp già.
Thấy đời Lão vô cùng cơ khổ
Tôi nghe lòng thương cãm xót xa
Ngày Lão bước lên tàu Thiên cổ
Có ai, người tiễn Lão dưới sân Ga?
Trần Công/Lão Mã Sơn
NGƯỜI LÍNH NĂM XƯA
Nửa cuộc đời trước Anh là Lính chiến
Ngoài biên cương chống giặc giữ quê hương
Thời thế đổi thay, Miền Nam mất nước
Đất khách lưu vong, sống kiếp tha phương.
Nửa cuộc đời sau tóc đã nhuộm sương
Ôm mối hận lòng là người thua cuộc
Đêm đêm lang thang nhớ về cố quốc
Buồn nỗi buồn người mất quê hương.
Chiến hữu ơi, hãy tạm quên quá khứ
Hãy sống vui khi tuổi thọ cuối đường
Ngày nào đó bạn lên tàu thiên cổ
Sẽ xuống Ga Sài- Gòn thăm lại cố hương.
Trần Công /Lão Mã Sơn
NGƯỜI TỬ SĨ VÔ DANH
khói lửa chiến tranh đã tắt từ lâu.
Đất nước trải qua bao cuộc biển dâu
Súng còn đây, mũ sắt cũng còn đây
Người chiến sĩ chết bên bờ lao sậy
Hồn bây giờ phảng phất ở nơi đâu ?
Bình Long, Đồng Tháp, hay cầu Hiền Lương?
Anh là tử sĩ đền xong nợ nước
Chiến hữu sống còn phiêu bạt bốn phương.
Ôm mối hận lòng của người chiến bại
Rời bỏ quê nhà sống kiếp tha hương.
Thương tiếc anh, tôi thắp một nén hương
Hồn có linh thiên, xin về chứng giám.
Trần Công/Lão Mã Sơn
NGƯỜI LÍNH CUỐI CÙNG
Hởi anh lính cuối cùng trên đường phố
Nước đã mất rồi, anh sẽ về đâu?
Đơn vị anh tan rả đã từ lâu
Một mình anh, hai tay hai khẩu súng.
Anh là chiến sĩ can trường, anh dũng
Chống quân thù đến giờ phút cuối cùng
Đáng được vinh danh là một người hùng
Dù chiến bại, địch kiên oai nễ mặt.
Bổn phận người trai, đôi vai gánh nặng
Nợ quốc gia, và nợ với gia đình
Với tổ quốc, Anh đã trọn phận mình
Nhưng còn nợ Mẹ già ơn dưỡng dục.
Chiến hửu lưu vong chúng tôi cầu chúc
Anh yên lành để trở lại quê nhà
Hãy tạm quên đi nỗi buồn thua cuộc
Để chăm lo cho con trẻ, Mẹ già.
Nếu Anh vẫn còn yêu nước, thương nhà
Hãy chờ đợi sẽ có ngày phục quốc
Nước Việt Nam chỉ tạm thời bị mất
Lá cờ vàng sẽ trở lại Quốc Gia.
Trần Công/Lão mã Sơn
TAU GÁNH MẦY VỀ
Chiến trường đến lúc vô cùng khốc liệt
Quân xâm lăng tiến đánh khắp mọi nơi
Mầy vội ra đi sớm bỏ cuộ chơi
Huynh đệ chi binh, lính không bỏ bạn.
Tau Gánh Mầy Về, đến chốn đến nơi
Để gia đình mầy gặp mầy lần cuối
Cho vong linh mầy ở nơi chín suối
Được yên vui và không tũi không buồn
Ngày nay mầy đã đền xong nợ nước
Mầy hy sinh vì đất nước, nhân dân
Trách vụ người trai, mầy tròn bổn phận
Công lao mầy Tổ quốc sẽ tri ân.
Hoa Đô (Lockwood House)
Trần Công/Lão Mã Sơn
THƯƠNG TIẾC
Vì Tổ quốc Anh hy sinh đời trai trẻ
Khoác chinh y lặng lẽ bỏ làng quê
Một ra đi không hẹn có ngày về
Để hiền Mẫu mõi mòn chờ vô vọng.
Ngoài biên cương những chiều mưa gió lộng
Nhớ Mẹ già, vợ trẻ, đám con thơ
Khói lửa chiến tranh không hứa bao giờ
Sẽ trả Anh lại làng xưa, xóm cũ.
Một chiều tang tóc mây đen bao phủ
Pháo quân thù đã cướp mất đời Anh
Anh đã thành người chiến sĩ vô danh
Gởi thân xác nơi núi rừng sơn cước.
Chiến hữu Anh ôm mối hờn mất nước
Phiêu bạt quê người, sống kiếp lưu vong.
Tưởng nhớ Anh, tôi thắp nén hương lòng
Để Thương Tiếc người trai đền nợ nước.
Trần Công/Lão Mã Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét