Vần thơ Lục Bát - Dòng sông gặp em - Chiều vàng gặp em -
Nhìn lại cố hương - Tế Luân.
Dòng Sông Gặp Em
Dòng sông có nhớ hay quên
Một lần em đến chèo thuyền ra khơi
Khi xưa áo mỏng da trời
Sang sông em lại ngỏ lời bướm hoa.
Ghé quán quen uống ngụm trà
Đường về sương phủ mù sa chập chùng
Sợ em bước nhỏ ngại ngùng
Bên cầu hoa rụng mấy từng đào tơ.
Ngôn từ tuôn chảy vào thơ
Dòng sông sóng vỗ đôi bờ nhớ thương
Hàng cây soi bóng bên đường
Em đi để lại đoạn trường hoài mong.
Nghiêng chai rót cạn rượu nồng
Ta say nên thấy sắc không vào hồn
Lắng nghe mưa rớt giọt buồn
Xin đưa nhau đến cội nguồn nước xuôi.
Nước sông chảy một dòng thôi
Trên trời mây trắng nhẹ trôi chiều vàng
Hoa xuân cánh bướm nhẹ nhàng
Gió đưa sương lạnh trên ngàn mây bay.
Tế Luân
Chiều Vàng Gặp Em
Tiếng em khẽ hát ngập ngừng
Bóng chiều ngả xuống sau lưng úa vàng
Âm vang nối nhịp cung đàn
Môi em cười nụ ngỡ ngàng dáng hoa.
Vẳng xa nghe tiếng sơn ca
Men theo lối trúc về qua chốn này
Cổng rào một cánh hoa bay
Thương em bé nhỏ nhớ hoài tuổi xuân.
Nỗi lòng sao vẫn ngại ngần
Hoa thơm rải xuống đón chân em về
Trăng khuya soi sáng đường quê
Đón em mưa ướt giọt mê thương thầm.
Tóc huyền cài nhánh hoa trâm
Cổ đeo vòng ngọc, tay cầm hoa sen
Cổng vườn lấp lánh hoa đèn
Em về hoa lá thầm ghen thua nàng.
Phấn son em khéo điểm trang
Hoa tai hồng ngọc xuyến vàng ngực đeo
Chờ em rực rỡ đèn treo
Lời thơ ướm thử đi theo em về.
Tế Luân
Nhìn Lại Cố Hương
Quay đầu nhìn lại cố hương
Mảnh đời rách nát đoạn trường ngày xưa
Mịt mù sương lạnh gió mưa
Tường thành phiến đá còn chưa phai mờ.
Hồn đau biển gọi hoang sơ
Đèn khuya thắp sáng làm thơ trải lòng
Thuyền ai chờ đợi bãi sông
Bên cầu hoa rụng theo dòng nước trôi.
Nhớ quê tâm trạng bồi hồi
Lòng thương tha thiết em tôi đợi chờ
Bóng em vào tận giấc mơ
Cho hồn vương vấn dại khờ nhớ thương.
Xe lên phố thị bụi đường
Giọt mưa ngấn lệ mù sương nghìn trùng
Hồn mơ giây phút tương phùng
Đón em mai nở mấy từng hoa xuân.
Tế Luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét