Vần thơ 8 chữ và thơ 7 chữ của Tế Luân. người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng
Khoảng
Trống
Em
để lại mênh mông khoảng trống vắng
Không
thể lấp đầy, lặng chết trong lòng
Hồ
cạn, suối cạn, sông dù có cạn
Mưa
vẫn lấp đầy, nhưng em thi không.
Hình
bóng em vẫn dạt dào bất tận
Bất
tận thời gian lận đận vô chừng
Cuộc
tình ấy vỡ từng mảnh ký ức
Máu
chảy trong anh, ngập lụt vô thường.
Gió
bão thổi, mưa ướt đêm cuồng mộng
Chiều
sau lưng giao động nỗi hân hoan
Tóc
em xõa bờ vai trần ấm áp
Dòng
sông em, êm ả nét hiền ngoan.
Giấc
mơ trong anh, em là hoàng hậu
Trên
ngai vàng ẩn dấu nét kiêu sa
Trong
cung cấm em là vai vương hậu
Trên
ngôi nữ hoàng, dấu ấn ngọc ngà.
Có
phải em làm tim anh thổn thức
Cuộc
tình đêm, tình sáng sớm mượt mà
Áo
hoàng hậu lụa là vàng óng ả
Đầy
ngập hồn anh, em đã chan hòa.
Tế
Luân
08-16-23
Lối
Nhỏ Thầm Thì
Bức
tranh khỏa thân treo trên tường
Hồn
nghệ sĩ đi hoang nỗi nhớ
Xóm
nhỏ nghèo nàn quanh lối hẹp
Tường
nhà loang vết nứt rêu xanh.
Bán
tay vụng dấu buồn vào túi
Khoảng
tối nào che khuất dáng đi
Tình
hỏi bao nhiêu đầy kỷ niệm
Bóng
đêm nào tưới ướt xuân thì.
Về
đây người lữ hành im lặng
Che
đậy làm gì mất dấu chân
Em
đốt thơ cháy tình lãng mạn
Khói
mù bay rợp bóng phù vân.
Vàng
phai lá đổ thu xa vắng
Tảng
đá rong rêu vẫn đứng chờ
Ngôn
ngữ âm rền vang trí nhớ
Hồn
người rạo rực những đêm mơ.
Tế
Luân
08-18-23
Thương
Em
Em
đi gió động áo bay
Xuyên
tà lụa mỏng khơi đầy giấc mơ
Sương
thu mờ nhạt hững hờ
Dát
vàng cánh lá đợi chờ vấn vương.
Em
về điểm dáng yêu thương
Đồng
hoa vàng nở thơm hương thu vàng
Mây
mưa phố nùi đại ngàn
Đồi
non cỏ mượt ngỡ ngàng khách thăm.
Em
đi trải mộng trăm năm
Đường
chiều một bóng trăng rằm đêm thu
Nhìn
em một thoáng ưu tư
Muốn
sang thăm hỏi chần chừ chưa đi.
Thương
em giọng nói thầm thì
Sợ
tan giấc mộng ngại vì dáng hoa
Tay
em năm ngón ngọc ngà
Búp
măng hồng ngọc nâng tà áo bay.
Trao
tình ly rượu chuốc say
Từ
khi gặp gỡ trao tay thơ tình
Mai
sau vạn nẻo hành trình
Sang
thu gặp lại chúng mình nhớ nhau.
Tê
Luân
08-19-23
Em
Về Thăm
Chạnh
lòng nỗi nhớ ghé thăm
Hạ
đi, thu đến rụng thầm lá rơi
Chiều
vàng phố nhỏ rong chơi
Em
như cánh bướm khung trời hương say.
Gió
đùa ngọn cỏ nhánh cây
Ru
hồn anh ngủ trong mây mộng vàng
Như
con chim nhỏ ra giàng
Muốn
nghiêng cánh nhỏ đôi hàng bay xa.
Em
về điểm hóa ngàn hoa
Dát
vàng cẩn ngọc trên tà áo em
Hồ
thu nở đóa hoa sen
Nụ
nguyên chớm nở thầm ghen em về.
Bài
thơ nón lá nghiêng che
Bước
chân ngần ngại bộn bề đường tơ
Tiếng
em vỡ hạt thành thơ
Cho
dòng mực chảy ướt tờ thơ tôi.
Tế
Luân
08-20-23
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét