Cuộc Sống Thi Ca. Xin trân trọng giới thiệu trang thơ của tiền bối thi sĩ Trần Công Lão Mã Sơn, tức cựu Trung Tá Cảnh Sát Quốc Gia VNCH.
Phải công nhận tuổi tác rất cao năm nay ông đã 101 tuổi nhưng tâm hồn vẫn trẻ mãi không già, ông vẫn yêu đời làm thơ chia sẻ trên trang Blogspot Văn Bút VNHNDBHK.
Với tính cách của ông khiến tôi nhớ đến vị niên trưởng cựu chỉ huy trường trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tầu. Đại Tá Nguyễn Văn Ưng năm nay ông đã 105 tuổi, nhưng tinh thần vẫn minh mẫn sáng suốt.
Xin mời thưởng thức vần thơ của thi sĩ Lão Mã Sơn.
Thi Sĩ Trần Công Lão Mã Sơn
ÔN QUÁ KHỨ
Sáng tác thơ nầy, Tôi tặng Tôi
Tuổi nay đã quá một trăm rồi
Cuối nẻo đường trần , Ôn Quá Khứ
Thấy số mình sanh bất phùng thời
Đánh mất niềm vui thời trai trẻ
Độ tuổi thanh xuân hưởng thụ đời.
Đất nước bổng gặp cơn quốc biến
Quê hương khói lửa khắp nơi nơi
Từ giã song đường, con ứa lệ
Tiễn con, Cha Mẹ nói nghẹn lời
Từ đó, nổi trôi theo vận nước
ChốngTây, đánh Cộng mất nửa đời.
Thời thế đổi thay, ta mất nước
Giã từ vũ khí, bỏ cuộc chơi
Đất khách lưu vong, đời thay đổi
Thê nhi nặng gánh, toát mồ hôi.
Kiệt sức lao tâm vì cơm áo
Lắm cảnh đắng cay, cuộc đổi đời.
Tuổi vào Thu, đường trần cuối nẻo
Sống tha hương, đất khách nổi trôi
Nhiều đêm thơ thẩn buồn nhớ nước
Đối bóng trăng khuya, Tôi với Tôi.
Trần Công/Lão Mã Sơn
MÙA PHƯỢNG NĂM XƯA
Mỗi độ Hè, Phương Vĩ trổ hoa
Hai tháng Hè, học sinh bãi khóa
Ban bè thân buồn bã chia tay
Tuổi mười ba, tình đầu chớm nở
Nhặt cánh Phượng ép vào tập vở
Kèm thơ xanh trao tặng người yêu
Gặp mặt nhau, hai người bỡ ngỡ
Buổi chia tay buồn biết bao nhiêu !
Rảo mắt trông chẳng thấy ai nhìn
Nàng rụt rè, nhận bức thơ tình
Tặng lại chàng nụ cười e ấp
Má lúm đồng tiền, xinh thật xinh.
Ngày trưởng thành chàng đi giữ nước
Nàng phương xa cất bước theo chồng
Mối tình đầu đứt sợi tơ hồng
X Bến cũ nay vắng bóng đò xưa.
Ngoài biên cương núi rừng giá lạnh
Nơi tiền đồn phiên gác đêm mưa
Chàng cảm thấy cô đơn, hiu quạnh
Nhớ thương người Mùa Phương Năm Xưa.
Trần Công/Lão Mã Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét