Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

Những vần thơ Cafe buổi sáng

Buổi sáng chủ nhật, thực dậy sớm pha một tách cafe, hơi ấm và mùi thơm của tách cafe lan tỏa, làm cho lòng người như ấm lại, mặc dù thời tiết buổi sáng sớm tại nơi đây hơi lạnh, đứng nhìn ra khu rừng nhỏ phía sau vườn, một không gian thật yên tĩnh, nghe tiếng chim hót thật bình yên. Tôi tìm lại một trang thơ cũ, chợt nhận ra những bài thơ viết cho tình yêu, thật nhẹ nhàng, tôi post lên trang Face Book chia sẻ cùng ACE đọc cho vui.
Chúc ACE một ngày thật bình an. Trân trọng
 Tuấn

Lối vào thiên đường
Em là cửa ngõ thiên đường
Là bông hoa lạ nghê thường đắm say
Phấn hoa quyến rũ ong bay
Đem từng giọt mật đắp đầy vị ngon.

Chiều rơi nhuộm tím hoàng hôn
Cơn mê chợt đến bồn chồn nhớ em
Nỗi niềm khẽ nói trong đêm
Đem nhau vào giấc êm đềm tình say.

Em cho ta giấc mơ đầy
Bao năm quấn quít xum vầy bên nhau
Ngẹn ngào nói chẳng thành câu
Đường tình nối nhịp bắc cầu yêu thương.

Dẫu là trong cõi vô thường
Tình em là chốn thiên đường trần gian
Cõi tạm hay chốn địa đàng
Có em đời sống rộn ràng đơm hoa.

Lê Tuấn


Này Em
Nếu em là chiếc lá bay
Anh là cơn gió thổi đầy ước mơ
Nếu em chỉ là sợi tơ
Con thoi anh sẽ, dệt tơ lụa mềm

Nếu em, hoa nở về đêm
Đèn hoa thắp sáng bên thềm chờ ai
Anh là đom đóm nối dài
Dẫn đưa em đến lâu đài tình yêu.

Nếu em duyên nợ trớ trêu
Anh là chỗ dựa cho nhiều đêm say
Cùng em nâng chén rượu cay
Uống cho chạm đáy, đổi thay thói đời.

Lê Tuấn


Tôi bỏ thơ vào
Tôi bỏ thơ vào chén rượu cay
Cho men tình muộn đắm hương say
Nghe tiếng lòng đau còn thổn thức
Nghẹn ngào ngay cả khói thuốc bay.

Tôi bỏ thơ vào những đám mây
Cho tình cao vút, giấc mơ đầy
Gió thổi từng mây, bay đâu nữa
Đừng tiếc cho nhau cái nắm tay.

Đừng trách thơ tôi có thế nào
Ý tình dẫu có những xôn xao
Có buồn nghe tiếng đời nức nở
Thì cũng xin người một tiếng chào.


Lê Tuấn

Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng.











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét