Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2020

Đà Lạt Tình Xưa và Hoa Tigon

Những bông hoa Tigon có 5 cánh, lãng mạn với nhiều màu sắc khác nhau như: trắng, hồng, đỏ. Tigon trắng: biểu tượng cho tình cảm trong sáng, thuần khiết. Tigon hồng: biểu tượng cho sự gắn bó thân tình, mang nỗi nhớ bồi hồi, xao xuyến.
Tigon đỏ: biểu tượng cho khát vọng dâng hiến và đam mê rực cháy trong tình yêu.
Truyền thuyết kể rằng, loài hoa tigon mang hình dáng trái tim tan vỡ với giọt màu hồng rớt xuống bắt nguồn từ một câu chuyện tình yêu buồn của người con gái tên Tigon xinh đẹp. Tigon là con gái của một vị tù trưởng danh giá, uy quyền nên được rất nhiều chàng trai từ khắp nơi, cùng theo đuổi và muốn lấy làm vợ; nhưng tuyệt nhiên, nàng không đồng ý, bởi trái tim nàng đã trao trọn cho chàng trai Pho-nin. Nàng Tigon bị gia đình ngăn cấm, nàng chạy trốn theo người yêu, nàng cứ nhắm hướng rừng sâu mà chạy mãi, chạy mãi trong vô định; đến khi sức cùng lực kiệt, nàng gục ngã dưới một gốc cây cổ thụ già. Mọi người sau khi tìm thấy nàng thì kinh ngạc khi đúng ngay nơi trái tim đau đớn tan vỡ của nàng mọc lên một cây dây leo với cành lá xanh ngát, mềm mại và nở ra những bông hoa mang hình trái tim tan vỡ đỏ tươi như màu máu. Từ đó tên nàng được đặt cho loài hoa này.
Thi sĩ TTKH đã để lại bài thơ (Hai sắc hoa Tigon) qua câu chuyện tình thật lãng mạng.
“Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn,
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương”
Hoa Tigon mọc nhiều tại Hà Nội và Đà Lạt. Hôm nay tình cờ nghe bản nhạc Hai sắc hoa Tigon, và bỗng dưng nhớ về Đa Lạt một thành phố thơ mộng có nhiều kỷ niệm trong tôi, vào những thời gian còn trong quân đội trước năm 1975. Tôi ngẫu hứng viết bài thơ với tựa đề (Đà Lạt tình xưa) có nhắc đến loài hoa Tigon, xin chia sẻ cùng ACE yêu thích thơ văn đọc cho vui.
Và cũng gửi tặng bài thơ này cho người bạn thân của tôi là Đinh Lập và Minh Phương (Minh Phương là con gái café Tùng nổi tiếng một thời tại Đà lạt)
Chúc ACE một cuối tuần thật vui và bình an.
Trân trọng
Lê Tuấn


Đà Lạt Tình Xưa
Đà lạt thông reo mừng đón ai
Phố phường đồi núi sương trắng bay
Một dải đường xa mưa lất phất
Em bước về thăm dấu tình đầy.

Quanh co con dốc Hồ Than Thở
Đồi thông Hai Mộ, cỏ non xanh
Nhặt cánh tigon cài mái tóc
Em mỉm cười, ánh mắt long lanh.

Ngày ấy em cười trông rất xinh
Tôi thường ngây ngất nét đoan trinh
Loài hoa tim vỡ cài trên tóc
Tôi sợ ngày sau lỡ cuộc tình.

Ngày ấy ngây thơ đã biết gì
Ti gon tan tác mối tình si
Cánh hoa rơi rụng như tim vỡ
Cho đến bây giờ mới nghĩ suy.

Từ ngày em bước chân ra đi
Thời gian nhuộm trắng nét xuân thì
Đà Lạt phố núi buồn vương vấn
Một chút tình riêng còn khắc ghi.

Lê Tuấn
Viết cho một kỷ niệm về Đà Lạt.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét