Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Loài hoa Mắc Cở

Hôm nay tôi lại ngẫu hứng viết một bài thơ về loài hoa mắc cở, đây là loài hoa dại mọc ở nhiều nơi tại Việt Nam.
Loài hoa biết khép lá ngây thơ mỗi khi có ai đó vô tình hay cố ý đụng vào, ngay lập tức hoa sẽ khép tất cả lá và gục đầu xuống nằm im, như một thiếu nữ thân gầy đã bị khuất phục, nhưng biết đâu chỉ là một cách gỉa chết để đánh lừa địch thủ nhầm bảo vệ an toàn cho thân cây.
Tuy nhiên hình ảnh khép lá ngây thơ đã được nhạc sĩ Nhật Trường viết thành ca khúc (Hoa trinh nữ) rất hay, bài hát mang theo một thông điệp, như lời khen tặng cho những cô gái biết giữ lấy trinh tiết bảo vệ phẩm gía cho phụ nữ Việt.

Bỗng dưng hôm nay khi nghe lại bài hát này tôi lại cảm nhận được những nét đẹp rất tự nhiên của loài hoa mắc cở và cũng tình cờ nghe ca khúc của nhạc sĩ Phú Quang viết về Hà Nội trong đó có câu hát (Hoa xấu hổ đau gì mà khép lá) người miền bắc gọi là (hoa xấu hổ đồng nghĩa với hoa mắc cở)
Tôi đã nhân cách hoá loài hoa này thành một cô gái ngây thơ trong trắng, đi ngoài phố vắng và có một chàng thanh niên theo bám về tận nhà em, một đêm trăng sáng chàng đứng lấp ló ngoài đầu ngõ nhìn vụng trộm người đẹp đang ngủ, bỗng dưng chàng thở dài, chính âm thanh này đã làm nàng thức giấc, người con gái nhìn thấy bóng ai qua khung của và nàng đã vội cài lại then cửa.(như loài hoa khép lá)
Nhưng trong giấc ngủ đầy trăng sao, đôi gò má nàng bỗng nóng bừng và đỏ hông lên vì nguồn nhiệt huyết của tuổi thanh xuân như bừng trỗi dậy, và nàng đã kịp đè nén rồi vội vàng khép lại tà áo hớ hênh, như khép lại đôi cánh mỏng và ngủ thiếp đi trong một giấc mơ thật đẹp. Người con gái đó cũng như loài hoa trinh nữ biết khép lá ngây thơ để bảo vệ mình.
Tô đã phác hoạ một bức tranh thật đẹp để tô thêm phần minh hoạ cho toàn bài thơ (Loài hoa Mắc Cở) 
 
Bài thơ mới viết xong xin gửi tặng Anh Võ văn Ba (Paris) và lão tiền bối Cam Anh (Texas)
và cũng đề tặng những người bạn yêu thơ của tôi.
Aet. Nguyễn Văn Sơn - Aet Nguyễn Hữu Duyệt - Aet Tiến (khói tương tư) và người bạn ở xa Nguyễn ngọc Cường. nhiếp ảnh gia Lê Đức Tế.
nếu tiện xin các bạn cho biết một vài nhận xét về bài thơ này.

Inline image 1
Loài hoa mắc cở

Vô tình chạm nhẹ nhánh cây
Lá đau cuốn lại thân này riêng ta
Loài hoa mắc cở thật thà
Ngây thơ khép lại đoá hoa vô thường

 
Nhìn em vui bước trên đường
Tay ôm khát vọng vấn vương tơ trời
Tình riêng câu hát không lời
Thơ vào loạn nhịp cho đời ngẩn ngơ

 
Giọt mưa xuân chợt bất ngờ
Rơi trên mái tóc tình cờ em đi
Dáng con gái đẹp xuân thì
Môi son má phấn vòng mi cong mềm.

 
Trơi buồn lại hỏi thăm đêm
Trăng soi ngõ vắng, qua thềm bóng ai.
Vô tình buông tiếng thở dài
Phòng the khép lại, cửa cài then trong.

 
Bỗng dưng đôi má em hồng
Nửa đêm thức giấc tình nồng men say
Loài hoa mắc cở th
ân gầy
Khép đôi cánh mỏng, cho đầy đêm mơ.

 

Aet. Lê Tuấn
bài thơ ngẫu hứng về loài hoa mắc cở.

Inline image 2

Inline image 4

Inline image 3

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét