Trang thơ Tháng 12
Em Bên Ngọn Cỏ Buồn
Cỏ buồn giận cả trời thu
Em buồn trời cũng sương mù giăng ngang
Thấy em lòng nghĩ miên man
Dòng thơ chầm chậm chảy tràn cơn mưa.
Thấy đồi hoa dại lưa thưa
Cánh hoa vàng nở hương xưa đến tìm
Nhớ bài thơ tím hoa sim
Chiều hoang biền biệt cánh chim bay về.
Gió chiều thổi vạt áo the
Chơi vơi nỗi nhớ lòng tê tái buồn
Chợt nhìn bóng đổ hoàng hôn
Áo em gió lộng ôm tròn ngây thơ.
Thu đông tình vẫn đợi chờ
Bến sông người đứng trên bờ nhìn trông
Cỏ buồn ngọn gió đông phong
Tình chao nghiêng đổ vào dòng mê say.
Bao kỷ niệm về trên tay
Tìm trong kẽ nhớ hồn lay động buồn
Tặng hoa cho hết giận hờn
Mai sau vẫn nhớ những cơn mê tình.
Tế Luân
Theo Bóng Mây
Tôi vẽ hình em theo bóng mây
Chợt thấy em cười ngọn gió bay
Bóng em tan biến theo sương khói
Hụt hẫng lòng tôi nơi chốn này.
Em chiếm hồn tôi như cỏ dại
Mọc đầy dị thảo thắm hương say
Người lữ khách thấy mình nhỏ bé
Chép tình yêu mảnh giấy thơ ngây.
Em biết tình bao giờ thấm mệt
Đêm đêm bỗng thấy lòng xôn xao
Nghe chừng chiếm cả hồn thi sĩ
Ngôn ngữ tình yêu viết thế nào.
Tế Luân
Khi Yêu
Khi yêu tâm trí mờ hơn trước
Không biết đâu là đúng nghĩa hơn
Những lớp bụi hồng che phủ kín
Mình em ẩn hiện lúc cô đơn.
Mong chờ gặp lại em lần nữa
Để thấy em đùa với tuổi thơ
Ban phát ngọt ngào môi ướt mộng
Lòng đầy xúc cảm đến trong mơ.
Càng yêu nỗi nhớ càng mù quáng
Càng thấy xôn xao càng nhớ thêm
Em hẹn hôm nay em sẽ đến
Mà sao đợi mãi buổi chiều êm.
Tế Luân
Bức Chân Dung
Khoảng tồi sáng che mờ nơi kín hở
Đường cọ vẽ thời gian dấu trong mơ
Màu sắc hồi sinh nét đẹp thiếu nữ
Trong lặng im ẩn hiện dáng kiêu xa.
Tình yêu có từ mấy triệu năm trước
Em vẫn thế nét đẹp hóa thiên thần
Ba vòng nhảy múa khoe thân tạo dáng
Cuốn hút hồn ai vào cõi phù vân.
Em hiện thân tuổi thanh xuân quyến rũ
Nét ngây thơ trong sáng đến dại khờ
Từng đường nét siêu thực đến kinh ngạc
Hồn trinh nữ tồn tại mãi trong mơ.
Tế Luân
Hẹn Em Mùa Thu
Ta hẹn em mùa thu vàng lá rụng
Áo dài bay son đỏ dấu môi cong
Chân bước khẽ bóng mờ theo con phố
Hoàng hôn rơi sương phủ hướng tây hồng.
Bóng hai đứa choàng lên nhau vừa khít
Anh và em lặng lẽ bước trong chiều
Đợi đêm tối cho tình yêu tan chảy
Gối chăn êm che đậy giấc mơ yêu.
Mùa thu đến không mĩ miều hoa lá
Lá vàng bay cũng đủ vấn vương rồi
Mang cho em những khung trời tươi sáng
Trái tim yêu dào dạt nhớ nhung thôi.
Tình dẫn lối đi qua nhiều trăn trở
Đợi chiều vàng hoa nở ngát hương mê
Bỏ lại tất cả bộn bề lo lắng
Tình yêu em mang nặng cả hồn quê.
Tế Luân
Bên Em Biển Gọi
Biển đến trong tôi vang tiếng gọi
Ngàn mây xanh thẳm bóng đìu hiu
Bằng con sóng vỗ bờ nhung nhớ
Bằng hạt muối đời ta chắt chịu.
Biết nói gì đây biển với em
Chân trời xanh thẳm cánh chim bay
Lòng anh đã vỡ theo con sóng
Sóng vỗ đời nhau giấc mộng đầy.
Biển rộng xa mờ cánh hải âu
Nơi nào bến đỗ thuyền buông câu
Dạt dào sóng vỗ bờ xây mộng
Ta hiểu vì sao sóng bạc đầu.
Tế Luân
Hình ảnh thiếu nữ
Cuộc sống thi ca
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét