Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2020

Ghi Dấu Ngày Về

Hình ảnh
Ghi Dấu Ngày Về là bài thơ tôi viết sau này, khi nhớ lại những năm tháng đoạ đầy trong các trại tù tập trung cải tảo. Bên Thắng Cuộc đã dành cho Bên Thua Cuộc. Dù sao cũng là một vết tích của một lưỡi đao mà thế thời đã chém vào lưng người chiến sĩ, vết chém vẫn để lại vết xẹo hằn sâu trên lưng, như một dấu tích của lịch sử, của một giai đoạn tồi tệ nhất, đã xẩy ra trên quê hương VN. Tôi viết bài thơ này như một chúng nhân viết về lịch sử. Người đã trải qua 8 năm tù biệt xứ và 10 năm quản chế, sống lưu vong ngay trên quê hương mình.  Lê Tuấn Ghi Dấu Ngày Về  Ngày đánh dấu, ta trở về phố thị  Bỏ lại sau lưng vách đá trại tù  Bước chân ta dẫm nát lối hoang sơ  Từng nhịp bước chuyển rung rừng núi.  Đếm năm tháng, tám năm buồn tăm tối  Ta hóa thân, loài vượn giữa núi rừng  Chốn rừng thiêng, mất dấu bóng loài người  Xác thân đó trong hình hài cổ quái.  Em thấy ta, mắt tròn xoe kinh hãi  Chân dung người, biệt xứ mới trở về  Tám n...

Bài Thơ Tuổi 70

Hình ảnh
Bạn nghĩ thế nào khi bước vào thập niên 70? Riêng tôi vẫn nghĩ đây mới là tuổi ngọc, ung dung tự tại không vướng bận nhiều đến cơm áo gạo tiền, đã có tiền hưu và tiền già chi tiêu mỗi tháng, như thế là đủ. Các con đã trưởng thành, không phải nghĩ suy nhiều đến tương lai của các con. Xin cám ơn đời một sớm mai thức dậy, vẫn có thêm một ngày mới để yêu thương. Xin chia sẻ cùng ACE những ai đã bước vào thập niên 70 (từ 70 đến 79). Bài thơ (Tuổi 70) trong vần thơ Lục Bát, là cảm nghĩ của riêng tôi. Tôi suy tư là tôi đang hiện hữu. Chúc Quý vị Bình An trong mọi ngày. Thành Phố Milpitas, November 30, 2020 Lê Tuấn Tuổi 70 1 70 tuổi mới chớm già Tuổi già, hồn vẫn đậm đà say mê Sáng uống một tách cà phê Lướt qua trang nét, khen chê thế thời. 2 Facebook ta ghé vào chơi Xem hình, ngắm cảnh, chuyện đời mà vui Đôi khi cũng thấy ngậm ngùi Đắng cay đã trải, ngọt bùi đã qua. 3 Còn đâu lứa tuổi tranh đua Tiền tài, danh vọng, hơn thua làm gì Chuyện đời tần tượng nghĩ suy Vô thường cõi tạm, khắc ghi ...

Nhìn Lại Trời Thu - Bến Vắng - Từ Thu - Thơ Hoạ Phương Hoa - Minh Thuý - Lê Tuấn

Hình ảnh
  Buổi sáng thức dậy sớm, pha ly cafe  nóng cầm trên tay, nhìn ra bầu trời mờ sáng, lãng đãng những vạt sương bay. Tôi chợt có một cảm xúc và viết một bài thơ với tựa đề (Nhìn Lại Trời Thu) viết cho vui, viết để nhận ra mình đang hiện hữu. Xin gửi đến quý vị yêu thích văn thơ. Đặc biệt xin gửi đến Nhị Vị Nữ Sĩ Phương Hoa và Minh Thuý, biết đâu có thêm những vần thơ (Thi Hoạ). Chúc quý vị mùa Lễ Tạ Ơn, tràn đầy niềm vui và bình an Trân trọng Lê Tuấn Nhìn Lại Trời Thu   Nhìn lại trời thu, sương khói mây Hàng cây lá rụng gió thu bay Em về sương trắng vương tà áo Chiếm cả hồn thơ, em có hay.   Thu ấy, em về gặp gỡ ai? Tôi nghĩ thời gian đã rất dài Xa thẳm đường chiều bao gió bụi Về đây thăm lại những tàn phai.   Thế sự đổi dời khô nước mắt Niềm riêng xin gửi viết trong thơ Nghìn trùng xa vắng ngày ly biệt Ôm nỗi sầu riêng không bến bờ.   Xa lắm, mà sao vẫn nhớ nhau Buồn cho số phận, bước qua cầu Người đi, kẻ ở, hồn chia nửa Nhớ thương còn lại, bạc mái đầu....

Tuý Bút: Đến Thăm Bích Câu

Hình ảnh
  Tuỳ Bút: Đến Thăm Bích Câu Lê Tuấn. Trong năm 2014. Có một lần tôi về thăm VN đúng vào dịp tết, tôi đã ra thăm Hà Nội. Tôi đi lang thang thăm viếng 36 phố phường Hà Nội xưa và Hà Nội hôm nay. Tôi đến phố Nguyễn Khuyến thuộc Phường Văn Miếu, Hà Nội, nơi đây có ngôi chùa Ngọc Hồ. Tôi đã quên mất câu chuyện tình Bích Câu Kỳ Ngộ. nơi Tú Uyên gặp tiên nữ ở chùa Ngọc Hồ.  Câu chuyện về chàng thư sinh Tú Uyên, tình cờ nhặt được một chiếc "lá hồng" có đề một bài thơ. Chàng định họa lại bài thơ này, thì chợt nhìn thấy một thiếu nữ tuyệt đẹp đang đứng trước cửa tam quan, liền đi theo, nhưng đi đến đình Quảng Văn thì thiếu nữ bỗng biến mất. Về nhà, chàng ngày đêm tưởng nhớ người đẹp đến sinh bệnh. Để từ đó chuyện tình Bích câu Kỳ Ngộ bắt đầu. Thánh phố Hà Nội là một thành phố cổ xưa, bước ra khỏi nhà là đụng đầu với lịch sử của “Thăng Long Thành Hoài Cổ” từ khi Vua Lý Thái Tổ (tức Lý Công Uẩn) cho di dời cố đô Hoa Lư về Thành Thăng Long, rồi từ đó đổi tên thành Hà Nội. Ngày Tết đ...

Mùa Đông Và Nỗi Nhớ - Hy Vọng - Phố Vẫn Hoang Vu. Thơ Phương Hoa - Minh Thuý - Lê Tuấn

Hình ảnh
Buổi chiều mùa đông trời khá lạnh, nhìn ra đường phố vắng lặng. Mùa dịch Covid 19 đang lan rộng. Tôi thả lòng mình đi lang thang vào hồn thơ, ngẫu hứng viết bài thơ (Mùa Đông và Nỗi nhớ) viết cho đỡ buồn chán. Xin chia sẻ cùng ACE. Chúc Vui và Bình An. Lê Tuấn Mùa Đông Và Nỗi Nhớ Gió lạnh sương mờ đường phố vắng Thung lũng hoa vàng, Bắc Cali Cách biệt bao ngày mùa dịch bệnh Chiều nay không thấy bóng em đi. Xa vắng lâu rồi tôi nhớ thương Dáng em mang nỗi buồn Tây phương Đôi mắt em, vùng trời thương nhớ Tình đã bao giờ thôi vấn vương. Gió buốt chiều đông lạnh tím người Nỗi buồn đau nhói, lòng đơn côi Sương lạnh phủ mờ che bóng núi Buồn lắm chiều nay những mảnh đời. Tôi viết vần thơ, trong nỗi nhớ Gửi về em cảm nghĩ riêng mình Tình là suối chảy dòng vô hạn Tràn ngập chân tình, cõi nhân sinh. Lê Tuấn Viết theo cảm nghĩ trong những ngày cuối năm Mùa dịch Covid 19 đang lan rộng, California trong tình trạng giới nghiêm. November 23, 20 HY VỌNG ( Kính họa bài Mùa Đông Và Nỗi Nhớ của thầy Lê Tu...

Em Đến Thăm Tôi - Tim Yêu - Bóng Quê Hương - Dáng Kiều (Thơ Hoạ) Lê Tuấn - Phương Hoa

Hình ảnh
Xin mời quý vị đọc những vần thơ viết cho tình yêu. Thêm một chút lãng mạn để thi vị hóa cuộc đời vốn dĩ đầy buồn chán. Xin cám ơn nữ sĩ Phương Hoa đã (Thi Họa) 2 bài thơ rất hay. San Jose November 20, 20. Lê Tuấn Em Đến Thăm Tôi           Em đến thăm tôi chiều nắng phai Tình không nồng độ uống vẫn say Nỗi đam mê đến từ đôi mắt Êm ái làn da trên ngón tay.   Tóc thả buông dài gió nhẹ bay Áo buông thả lỏng nút không cài Làn da thơm ngát mùi son phấn Quyến rũ vào nhau phút giây này.   Em dẫn đưa nhau, gối mộng nào Giận hờn ngay cả giấc chiêm bao Tơ hồng không buộc vào duyên sớm Em sợ đêm về khóc trăng sao.   Xuân tình đôi má bỗng đỏ hây Liếc mắt hờn ghen cong nét mày Chiều qua má hồng ngây thơ quá Hôm nay, hàng mi ướt sương đầy.   Thương nhau giữ trọn tình thương nhớ Đừng để tình riêng quá hững hờ Mắt ngại nhìn nhau khi gặp lại Hương xưa kỷ niệm đã phai mờ.   Tế Luân Người nghệ sĩ l...