Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2020

Mùa Đông Và Nỗi Nhớ - Hy Vọng - Phố Vẫn Hoang Vu. Thơ Phương Hoa - Minh Thuý - Lê Tuấn

Buổi chiều mùa đông trời khá lạnh, nhìn ra đường phố vắng lặng. Mùa dịch Covid 19 đang lan rộng. Tôi thả lòng mình đi lang thang vào hồn thơ, ngẫu hứng viết bài thơ (Mùa Đông và Nỗi nhớ) viết cho đỡ buồn chán. Xin chia sẻ cùng ACE.
Chúc Vui và Bình An.
Lê Tuấn

Mùa Đông Và Nỗi Nhớ

Gió lạnh sương mờ đường phố vắng
Thung lũng hoa vàng, Bắc Cali
Cách biệt bao ngày mùa dịch bệnh
Chiều nay không thấy bóng em đi.

Xa vắng lâu rồi tôi nhớ thương
Dáng em mang nỗi buồn Tây phương
Đôi mắt em, vùng trời thương nhớ
Tình đã bao giờ thôi vấn vương.

Gió buốt chiều đông lạnh tím người
Nỗi buồn đau nhói, lòng đơn côi
Sương lạnh phủ mờ che bóng núi
Buồn lắm chiều nay những mảnh đời.

Tôi viết vần thơ, trong nỗi nhớ
Gửi về em cảm nghĩ riêng mình
Tình là suối chảy dòng vô hạn
Tràn ngập chân tình, cõi nhân sinh.

Lê Tuấn
Viết theo cảm nghĩ trong những ngày cuối năm
Mùa dịch Covid 19 đang lan rộng,
California trong tình trạng giới nghiêm.
November 23, 20



HY VỌNG
(Kính họa bài Mùa Đông Và Nỗi Nhớ của thầy Lê Tuấn)

Trời đông tiết lạnh vườn thanh vắng
Dạ héo gan sầu cảnh biệt ly
Cấm cửa bao trăng lòng chợt đắng 
Nhớ ngày ngồi ngắm kẻ ra đi.

Dẫu cách xa rồi vẫn luyến thương
Người giờ lưu lạc đến muôn phương
Ngồi đây dạ héo đong sầu nhớ
Để đến đêm về mắt lệ vương.

Gió thổi lung linh ngỡ bóng người 
Đau buồn chèn kín ngập hồn côi
Ánh trăng dần lặn sau triền núi
Như dấu giùm ai bóng cuộc đời.

Lòng dạt dào đau thêm buốt nhớ
Biết ai san sẻ chuyện đôi mình 
Suối nguồn sóng dậy bao trăn trở
Tình vẫn chờ giây phút phục sinh.

Phương Hoa -NOV 23rd 2020


Phố Vẫn Hoang Vu

"kính góp họa theo bài xướng của Thầy Lê Tuấn"


Lẩn thẩn lang thang tìm lối vắng 
Dâng về ký ức cuộc chia ly 
Em từ dạo ấy còn lưu luyến 
Lặng lẽ nơi nầy lủi thủi đi. 

Nỗi nhớ quay cuồng đắm biển thương
Khơi lòng buốt nhói chốn tha phương 
Đường chiều bóng ngã âm thầm bước 
Lá rụng thu tàn nỗi tiếc vương.

Lạnh lẽo mùa đông phố vắng người 
Chim đàn lượn cánh cuối trời côi
Mây pha sắc xám buồn hiu hắt 
Nẻo phận đìu hiu rẽ cuộc đời. 

Mắt vẩn vơ nhìn cây trụi lá 
Hồn say giấc mộng chuyện đôi mình 
Cung sầu lãng đãng bay hoà gió 
Nhịp thở vô thường cõi diệt sinh.
 
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 11/23/2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét