Buổi sáng thức dậy sớm, pha ly cafe nóng cầm trên tay, nhìn ra bầu trời mờ sáng, lãng đãng những vạt sương bay. Tôi chợt có một cảm xúc và viết một bài thơ với tựa đề (Nhìn Lại Trời Thu) viết cho vui, viết để nhận ra mình đang hiện hữu. Xin gửi đến quý vị yêu thích văn thơ. Đặc biệt xin gửi đến Nhị Vị Nữ Sĩ Phương Hoa và Minh Thuý, biết đâu có thêm những vần thơ (Thi Hoạ). Chúc quý vị mùa Lễ Tạ Ơn, tràn đầy niềm vui và bình an
Nhìn Lại Trời Thu
Nhìn lại trời thu, sương khói mây
Hàng cây lá rụng gió thu bay
Em về sương trắng vương tà áo
Chiếm cả hồn thơ, em có hay.
Thu ấy, em về gặp gỡ ai?
Tôi nghĩ thời gian đã rất dài
Xa thẳm đường chiều bao gió bụi
Về đây thăm lại những tàn phai.
Thế sự đổi dời khô nước mắt
Niềm riêng xin gửi viết trong thơ
Nghìn trùng xa vắng ngày ly biệt
Ôm nỗi sầu riêng không bến bờ.
Xa lắm, mà sao vẫn nhớ nhau
Buồn cho số phận, bước qua cầu
Người đi, kẻ ở, hồn chia nửa
Nhớ thương còn lại, bạc mái đầu.
Lê Tuấn
Cảm xúc bất chợt đến vào cuối thu.
November 25, 2020
BẾN VẮNG
(Kính hoạ bài Nhìn Lại Trời Thu của thầy Lê Tuấn)
Nhạt ánh thu vàng nhạt bóng mây
Lá sầu rơi rụng gió đùa bay
Bóng chiều loang loáng vờn trên tóc
Em hớp hồn anh vẫn chẳng hay
Thu sắp tàn rồi đâu dáng ai
Bao nhiêu thương nhớ ngập đêm dài
Luyến lưu tình ấy sầu man mác
Dấu cũ đường về vết khó phai
Vận nước điêu linh nhoà lệ mắt
Xa rồi biền biệt vẻ ngây thơ
Giờ đây xứ lạ lòng hiu hắt
Nhìn suốt đại dương chẳng thấy bờ
Nhớ lắm những ngày xa cách nhau
Buồng tim rướm máu tiển sang cầu
Tàu xa bến vắng hồn hoang dại
Chờ đợi người đi đến bạc đầu
Phương Hoa - NOV 25th 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét