Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

Sợi tóc nhẹ rơi

Những vần thơ viết tiếp, thời gian nằm nhà tránh dịch Virus Vũ Hán lây lan khắp nơi. Thật buồn. Chúc ACE bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn
Sợi tóc già nhẹ rơi
Trắng rơi một sợi tóc già
Bỗng đâu buồn đến lệ nhòa ướt tay
Rượu vơi lại muốn rót đầy
Cõi lòng vương vấn mây bay cuối trời.
Ngoài sân cánh bướm lả lơi
Một vườn hoa nở giữa trời mây xanh
Nhìn con chim sẻ chuyển cành
Nhớ em thuở trước yếm xanh áo hồng.
Chuyện xưa tình cũ nao lòng
Em từ tóc biếc đợi mong ngày về
Nào ngờ tâm sự não nề
Chiều tà nhuộm tím buồn tê tái hồn.
Bóng chim nào đậu bên cồn
Tiếng kêu não nuột cho buồn bơ vơ
Bến sông cò trắng nhởn nhơ
Buồn nào vương vấn, lông tơ trắng đầu.
Lê Tuấn
“nhìn sợi tóc trắng rơi chợt thấy buồn”

Nằm nhà
Không được ra ngoài ngắm phố vui
Ngồi nhà nghe tin cũng ngậm ngùi
Thế giới lây lan dịch Vũ Hán
Hàng vạn sinh linh khóc sụt sùi.
Lòng đau thương xót đời oan khốc
Nỗi buồn buốt giá tận tâm can
Nghe cả hồn ta sầu đay nghiến
Thế giới gần như đang vỡ tan.
Tiếng gọi rụng rời như thất lạc
Bóng ma Vũ Hán chạm đến đời
Xem như ngọn đèn dầu sắp tắt
Bóng tối chùm lên một kiếp người.
Người bạn ngoài kia hãy tỉnh thức
Tạm cách ly mình, xa đám đông
Có buồn bã cũng đừng than thở
Thắp sáng niềm tin ngọn lửa hồng.
Lê Tuấn
"Nằm nhà tránh dịch bệnh, 28 tháng 3 năm 2020"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét