Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

Buồn nào chạm nhẹ

Tiếp theo những vần thơ (nằm nhà tránh dịch bệnh lây lan). Sáng hôm nay tôi nhận ra có một nỗi buồn vừa chạm nhẹ vào vần thơ lục bát, tôi phải viết ra để nhận biết mình đang suy tư có nghỉa mình đang hiện hữu. Chúc anh chị em bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn
Buồn nào chạm nhẹ
Nỗi buồn sương trắng bay về
Hạt sương đêm đọng trên lề trang thơ
Trăng còn đẫm nguyệt trong mơ
Hoa rơi thềm lạnh hững hờ sương bay.
Buồn nào chạm nhẹ trên tay
Cho rung động đến trải bày tình riêng
Em về hoa lá chao nghiêng
Giải oan bao nỗi oan khiên phận đời.
Nụ cười hồng má đôi mươi
Bay tà áo mỏng bước dời gót xuân
Nụ tầm xuân vướng theo chân
Cho bao thương nhớ tần ngần nhìn theo.
Lệ rơi ướt mối tình nghèo
Bước đi lòng vẫn nghẹn ngào thương ai
Tìm xem có một dấu hài
Buông lời ướm hỏi trang đài còn vương.
Buồn nào chạm bóng tà dương
Xa xăm mấy nẻo một phương diệu vời.
Một thời trôi nổi bên trời
Đóa vô thường nở trong người suy tư.
Lê Tuấn
“nỗi buồn vừa chạm, khi nằm nhà tránh dịch bệnh’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét