Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

Đại Dịch Covid 19

Ngày đầu tiên bước vào lệnh giới nghiêm của Tiểu Ban California, ngồi nhà rất buồn không biết làm gì, thôi thì hãy vui cùng chữ nghĩa, trải lòng mình vào những vần thơ cho vui. Tôi suy tư là tôi đang hiện hữu. Tôi muốn chứng minh sự hiện hữu của mình, do đó mỗi ngày ngồi viết một bài thơ cho đầu óc bớt căng thẳng. Sáng hôm nay tôi viết bài thơ (Đại Dịch Covid 19) Chia sẻ cùng ACE Face book đọc cho vui. Chúc mọi người thật bình an.
Lê Tuấn
Đại Dịch Covid 19
Thánh phố bây giờ sao vắng tanh
Không bóng người đi phố lặng chìm
Thấp thoáng trên đường xe vụt chạy
Như sợ ma vờn, phóng thật nhanh.
Lệnh giới nghiêm rồi bỗng xôn xao
Đóng cửa nằm nhà ngắm trăng sao
Lòng buồn thổn thức mùa dịch lớn
Corona virus đến nơi nào?
Người bạn ngoài kia đừng hoảng sợ
Mua hết gạo mì chất đầy kho
Những cuộn giấy chùi vô duyên ấy
Cũng hốt đem về, thật ngây ngô.
Tâm lý người đời vẫn hay lo
Cứ sợ ngày mai chuyện đói no
Còn hơn thế nữa lòng ganh tỵ
Kẻ có, người không, thêm đắn đo.
Trống rỗng nhà kho sống thế nào?
Lòng kẻ tham lam có nghẹn ngào
Có vui khi thấy người ngơ ngác
Co xót thường người những cơn đau.
Riêng với lòng ta tâm chính trực
Hỗn loạn trong đời vẫn thanh tao
Lòng vẫn bình an không rối loạn
Nhìn người chen lấn chạy nhôn nhao.
Dịch lớn mới hay thiên hạ loạn
Virus lây lan thế gian này
Đảo điên đất trời cơn giông bão
Nhìn cõi vô thường mây trắng bay.
Lê Tuấn
“Thời đại dịch Covid 19, Theo lệnh California, cả thành phố giới nghiêm”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét