Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Trong mắt giai nhân



Tiếp theo là những bài thơ lục bát, tôi vẫn thích viết thơ lục bát bởi vì ở nơi ấy còn vang vọng tiếng Mẹ ru, còn bao la cả một trời Việt Nam, lục bát chính là hồn nước Việt (không một nền văn hóa nào trên thế giới có thể thơ này). Tôi không thích dùng từ ngữ như: (Thất ngôn bát cú Đường luật) bởi vì lịch sử Việt nam không có vua Đường, lịch sử VN là vua Hùng Vương, là Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt là Quang Trung Nguyễn Huệ, là những anh hùng đã đánh đuổi quân Tầu bỏ cả ấn tín mà chạy. 
Chúng ta có một nền văn hóa riêng biệt không nô dịch lệ thuộc vào văn hóa Tầu, vì lý do này tôi lại càng không thích những loại thơ tiếng Việt hay sử dụng điển tích của Tầu, xin mở ngoặc riêng về loại thơ này (ngoại trừ truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du và những áng văn thơ lừng lẫy trong văn học VN, bởi vì những tác phẩm này được viết vào thời đại mà chữ Nho còn hiện hữu)
Trong thời đại hiện tại những nhà thơ tên tuổi đã không còn sử dụng điển tích của "Ba Tầu" đây cũng là một điểm son cho văn học VN.

Lê Tuấn






Trong mắt giai nhân


Chợt nhìn trong mắt giai nhân
Thấy hoa xuân nở thấy ngần ngại qua
Thấy em dáng dấp đậm đà
Bờ môi chin đỏ mặn mà cười duyên.

Ngỡ hồn lạc chốn đào nguyên
Gặp tiên đón bước trên thuyền gấm hoa
Gió đưa con sóng gần xa
Phất phơ lụa mỏng bóng tà áo bay.

Dáng em ẩn hiện phơi bày
Tóc buông sợi nhớ hoa cài trâm đeo
Ta theo em cả đời theo
Đêm xuân bến vắng đèn treo đợi chờ.

Lê Tuấn
"người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng".

Cũng xin được chia sẻ với quý vị yêu thơ những bài thơ tôi mới viết trong tuần vừa qua.











Xin gửi cho đời.

Để lại cho đời một tấm lòng
Ngày sau con cháu vẫn hoài mong
Văn Thơ Lạc Việt niềm mơ ước
Lưu giữ ngàn năm nợ núi sông.

Xin gửi cho đời những vần thơ
Lãng đãng chiếu thu bóng sương mờ
Tà áo dài bay nơi cuối phố
Mang hồn Việt Nam đến trong mơ.

Nỗi nhớ còn vương vấn bên đời
Văn Thơ Lạc Việt tạo nguồn khơi
Viết lên trang sử bi hùng tráng
Của vạn sinh linh vạn kiếp người.

Để lại cho đời một chữ tâm
Trong nghiệp văn chương nỗi đau thầm
Nhớ về cố quốc còn xa mãi
Nửa xót xa buồn nửa lặng câm.

Lê Tuấn
(Viết tặng Văn Thơ Lạc Việt)
Tháng 6 năm 2016












Tôi không là

Tôi không là gió mùa thu
Làm sao giăng mắc sương mù chiều nay
Tôi không là bóng mưa mây
Làm sao tưới nước cho đầy dòng sông.

Tôi không là gió phiêu bồng
Làm sao xoải cánh trên đồng cỏ xanh
Tôi không là kẻ lữ hành
Viễn du thiên hạ, vòng quanh đất trời.

Tôi không là cánh hoa rơi
Làm sao biết được tình đời hợp tan
Cõi lòng hòa nhịp chứa chan
Chiều nghiêng xế bóng mây ngàn sơn khê.

Ta về dấu bụi đường quê
Phù sinh quảy gánh lối về hư không
Tìm quên trong cõi bụi hồng
Trăm năm thiên cổ một vòng trường sinh.

Đất trời khai mở hành trình
Tiền thân hạt bụi ân tình nở hoa
Một vùng ánh sáng chói lòa
Soi trong tiềm thức, chan hòa tình thương.

Lê Tuấn.
"người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét