Những vần thơ 5 chữ của Tế Luân.
Thơ 5 chữ là Thơ Ngũ Ngôn một thể thơ ngắn gọn rất phổ biến trong thi đàn Văn Thơ Tiếng Việt. Tôi thường sử dụng loại thơ 5 chữ để diễn tả những ý tưởng chợt đến trong thơ. Xin mời thưởng thức những vần thơ 5 chữ của Tế Luân (Tuấn Lê).
Trong trang này tôi sử dụng một số những tranh vẽ sưu tầm trên Google, Những bức tranh do các họa sĩ kết hợp với công cụ AI cùng vẽ.
Mở đầu là bài thơ ngũ ngôn Đoạn Cuối một cảm nhận bất chợt đến trong suy tư về tuổi già.
Tôi tự vẽ hình tôi bằng photoshop (Lê Tuấn)
Những vết nứt tuổi già
Đoạn Cuối
Tuổi già là bước chân
Đi về cõi mong manh
Mây xám về ngưng tụ
Đậm đặc cả men xanh.
Tình như cơn mưa lũ
Cuốn trôi bờ môi xinh
Nụ hôn dù khô héo
Hãy bên nhau tận tình.
Chầm chậm từng bước chân
Xóa tan những buồn phiền
Cho đời thêm nhung nhớ
Nụ hôn còn thôi miên.
Tan loãng vào hư vô
Tình than khóc rù rì
Đem nhau vào đoạn cuối
Tiếc chi lời phân ly.
Đại dương trong hồn tôi
Sóng cuồn cuộn không thôi
Vỗ vào bờ nỗi nhớ
Tình yêu vẫn bồi hồi.
Tế Luân
Cảm nhận về tuổi già
Tôi Đến Thăm Vườn Hoa
Tôi hỏi hoa hồng nở
Màu hoa sao rực rỡ
Tình cờ tôi gặp gỡ
Có xôn xao đợi chờ.
Trong mảnh vườn nho nhỏ
Hoa cẩm chướng bâng khuâng
Mùa đổi mùa thay mới
Vấn vương chuyện xa gần.
Tôi hỏi hoa cải vàng
Cánh hoa nhìn mong manh
Sao để ong hút mật
Thụ phấn hoa chuyển cành.
Trong khu vườn xinh xinh
Dòng suối chảy sau vườn
Bên ngôi nhà ấm cúng
Trầm ngâm cõi vô thường.
Những loài hoa biết nói
Tiếng nói từ tâm hồn
Cho tình yêu gần lại
Đời sống này ban ơn.
Tế Luân
Đi Lang Thang
Có những ngày đi đây đó
Tìm vùng đất mới chưa quen
Dấu chân dường như khựng lại
Xôn xao nhìn đóa hoa sen.
Có những ngày đi như thế
Một mình ta một hồn thơ
Chơ vơ đứng nơi đầu ngõ
Còn ai đâu mà đợi chờ.
Có ngày đón cơn mưa lạ
Nắng bên em chỗ anh mưa
Mây mưa là như thế đó
Biết nói sao tình đẩy đưa.
Có những nỗi buồn da diết
Tìm về từ nỗi nhớ xưa
Kỷ niệm trói trong ràng buộc
Thương nhớ nào đến cho vừa.
Có những địa danh thật đẹp
Nhìn trời bằng kính màu xanh
Thấy đời minh như sương khói
Biến tan dần trong nắng hanh.
Đã bao lần đi đây đó
Đời trôi dạt về nơi đâu
Để nỗi buồn vào nhung nhớ
Đêm mơ lòng cạn nỗi sầu.
Tế Luân
Sắc Và Huyền
Chùa thay sắc thành Chúa
Sắc và huyền bỏ đi
Đời trở thành vị Chua
Như dấm bỗng còn thừa.
Vẫn chỉ một chữ Chua
Nếu thêm sắc thành Chúa
Nếu thay huyền thành Chùa
Cõi tu chạm đến chưa?
Đời hơn thua danh lợi
Như gió thoảng mây trôi
Tham sân si vướng bận
Đến bao giờ mới thôi.
Nghe gió thổi vi vu
Màn sương trắng mây mù
Cõi đi về hoa nở
Mau thức tỉnh tâm tu.
Tế Luân
Tách Trà Hương Thu
Trên tay tách trà nóng
Thấy vầng trăng hiện hình
Tôi nhấp môi nếm thử
Vầng trăng đêm lung linh.
Tôi ôm giữ vầng trăng
Thấy em đứng một mình
Màu áo nâu bịn rịn
Xâu chuỗi hạt lần kinh.
Trà uống xong vừa cạn
Em và trăng hư vô
Cả hai đang chờ đợi
Thu rơi đầy lá khô.
Giọt lệ rơi tan vỡ
Trà rót hoài chưa vơi
Hư vô lên tiếng gọi
Thu còn ta trong đời.
Tế Luân
Tình Sám Hối
Gởi buồn lên thánh giá
Lời kinh vang từng hồi
Hồn hân hoan nhận tội
Tình yêu vừa lên ngôi.
Dòng máu chảy im lìm
Đốt cháy tình trong tim
Tôi quỳ bên thánh giá
Tình yêu mãi đi tìm.
Em ẩn trốn, hay chờ
Tôi tìm hoài trong mơ
Tìm trong từng hơi thở
Để viết một bài thơ.
Tình thấp thoáng đôi khi
Lời yêu vẫn rù ri
Cơn ghen còn hờn dỗi
Tình yêu có lỗi gì?
Mùa Thu Của Em Và Anh
Dêm qua lá vẫn rơi
Trải đầy nơi thềm vắng
Phải chăng lá còn thương
Lời tình thu mang nặng.
Mùa thu đến trước cửa
Như muốn bước vào nhà
Thăm em ngày lặng lẽ
Nỗi buồn riêng thật thà.
Nỗi buồn anh và em
Của mùa thu năm cũ
Theo cánh lá thu bay
Trời vào thu sương mù
Tình ta như vậy sao
Đã mấy mùa rơi lá
Tình ta như con thuyền
Theo sông ra biển cả.
Kéo thời gian dừng lại
Ta đuổi kịp tháng năm
Để tình yêu còn mãi
Chỉ riêng em và anh.
Lê Tuấn
Trời thu! tình lai láng
Lá nhẹ rơi chiều vàng
Áo em bay lả lướt
Nét ngây thơ dịu dàng.
Mùa thu về trong nắng
Mùi hoa cải nồng nàn
Tình thu nơi sâu thẳm
Đâm trồi thêm nụ măng.
Nhịp sống nào than thở
Lời yêu nào trên môi
Ngôn từ nào trên giấy
Viết mãi lời tình thôi.
Lá thu còn lay động
Thắp sáng ngọn lửa hồng
Lãng đãng chiều thu muộn
Em co ro, gió đông.
Thèm vòng tay ấm áp
Trao ân tình mênh mang
Cõi lòng thêm sâu nặng
Hồn xao xuyến thu vàng.
Mang sắc màu thu mới
Tô thêm hồng đôi môi
Vẽ thêm màu mắt tím
Lời tình thu gọi mời.
Làn sương mỏng mon men
Bên nụ hoa đang nở
Chiếc lá khô động vỡ
Rơi vào lời bài thơ.
Chưa có lời tình nào
Êm như làn hơi thở
Môi em màu son đỏ
Dấu son môi chưa mờ.
Lê Tuấn
Em và mùa thu
Trên Thung Lũng Hoa Vàng
Tôi có một mùa thu
Mùa êm đềm nỗi nhớ
Đèn trung thu rực rỡ
Sáng khung trời ước mơ.
Tôi chia nửa vầng trăng
Một bên là chốn cũ
Bên kia vào giấc ngủ
Tìm lại chốn xa xưa.
Tôi cắt nửa cái bánh
Nửa giấu trong nỗi nhớ
Nửa cất vào tuổi thơ
Đã mất từ bao giờ.
Tôi chia ánh trăng rằm
Hai khung trời vời vợi
Em và tôi vẫn đợi
Ánh trăng đêm gọi mời.
Cắt xén cả áng mây
Làm thuyền đưa em đến
Bến sông buồn xa vắng
Dòng sông trôi êm đềm.
Tôi chia hai vần thơ
Vần đầu theo nỗi nhớ
Vần sau cho tình cũ
Hoài niệm đêm trung thu.
Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét