Tế Luân.
Bài thơ Tự do
Bình Yên Buổi Sáng
Buổi sáng cánh cửa mở tung đón cơn gió mới
Cảnh vật xung quanh chới với một hồn thơ
Hương hoa trong nắng thanh thoát niềm mộng ước
Đã lâu rồi quên mất cảm giác đợi chờ.
Tiếng nhạc du dương âm vang một tình khúc
Một cánh chim bay bàng bạc áng mây trôi
Ngày lên cao gió mát hương tình vời vợi
Vạt áo em bay khêu gợi quyến rũ bồi hồi
Mùi vị thơm ngon của ly cà phê sáng sớm
Uống thật chậm vị ngọt đắng đã thân quen
Với nhánh vô ưu không lời nhưng trĩu nặng
Mùa màng đen chen hồn lá cũng muộn phiền.
Lời va chạm âm thanh mang đầy ý tưởng
Tiếp nối chồng lên dư hương còn kết nối
Như ngờ vực, như khối tình đầy dấu hỏi
Của một thời mòn mỏi, day dứt hồn tôi.
Tế Luân
09-10-24
Thu sắp đến
Mùa màng đang mở ra những ô cửa
Dẫn đưa vào con đường tình khúc hoan ca
Đóng khung lại những góc khuất điệu buồn mất lối
Để bài hát tụng ca những trái tim thật thà.
Tháng chín mùa hạ sắp qua
Tháng mười mùa thu sắp đến
Mây trôi những đám mây hoài niệm
Tình yêu đón nhận những cần kiệm yêu thương.
Xôn xao những vạt áo lụa ngây thơ
Nôn nao những cung lòng biết đợi chờ
Ngôn ngữ mùa màng rọi sáng ý thơ
Lá sen xòe ra gói lấy hương cốm tuổi thơ.
Đến nơi đây mái hiên nhỏ ngồi chờ
Lòng từ tâm thánh thiện đến từ tâm hồn
Một hồn thơ sự rung động biết lắng nghe
Ngôn ngữ thần linh tình yêu vẫn tôn thờ.
Tế Luân
Bình Yên Nhé
Cuộc sống thi ca
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét