Thơ không lý tưởng hóa mọi suy tư, mà thơ trở nên thi vị hóa, vì tính chất lãng mạn của thơ, vì thế thơ chính là sứ giả đem thông điệp của chân thiệm mỹ, của lòng từ bi, bác ái, đến với đời sống một cách nhẹ nhàng, êm dịu, để giải thoát con người ra khỏi vô minh, lầm lạc.
Những triết ly của Thiền định, ngay cả những kinh kệ của Phật Pháp, đều sử dụng thơ để thi vị hóa, làm cho người đọc dễ cảm thụ hơn, dễ đi vào tâm hồn hơn.Thơ chính là sự hiện hữu, được diễn tả bằng vần điệu của thi ca.
Trọng tâm của thơ là cảm xúc hơn là suy
tưởng. Thơ có nhiệm vụ thay thế tôn giáo nghiã là nhiệm vụ làm cho tâm hồn
thanh khiết, cảm nhận được cái đẹp của vũ trụ làm rụng động tâm hồn con người,
dễ cảm hoá được lòng người. cảm hoá giữa con người và mọi sinh vật.
Bởi
vì thơ không còn lý tưởng hoá mà trở nên thi vị hoá,
vì tính chất lãng mạn của thơ. Nhờ đó thơ chính là sứ giả chuyên chở thông điệp
từ bi bác ái, triết lý tôn giáo đến với loài người, để giải thoát con người ra
khỏi vô minh, lầm lạc.
Lê Tuấn
Thơ là hơi thở thần linh
Từ trong thánh địa hiện sinh làm người
Thơ là ngôn ngữ của trời
Dòng sông tư tưởng người đời mộng mơ.
Thơ là vương vấn đợi chờ
Buồn vui trải rộng đôi bờ thương nhau
Thơ là tiếng nói mở đầu
Tiếng yêu hoà khúc, phượng cầu se duyên.
Thơ không che dấu muộn phiền
Trăm năm thân phận nào quên tình người
Thơ đem hoa đến tặng đời
Cho nhau ngọt mật, những lời yêu thương.
Thơ từ trong cõi vô thường
Bước theo dấu vết đoạn trường viết ra
Thơ là lời thật trong ta
Gửi theo vần điệu mượt mà thành thơ.
Lê Tuấn
Một cảm xúc về Thơ.
December 21, 2020
THƠ LÀ...
(Kính họa bài Thơ Đến Từ Đâu của thầy Lê Tuấn)
THƠ từ ngôn ngữ diệu linh
Dạt dào cảm xúc dưỡng sinh tình người
THƠ đem huyền bí đất trời
Hoà trong nhân loại trọn đời say mơ
THƠ từ gió đợi mây chờ
Góp gom tinh tuý xây bờ cùng nhau
THƠ đem ý hiệp tâm đầu
Chung lòng chung điệu nhịp cầu nối duyên
THƠ từ buông bỏ nỗi phiền
Thiết tha trao gửi sao quên lòng người
THƠ đem hương sắc cho đời
Nghìn yêu trăm nhớ vạn lời luyến thương
THƠ từ cơn mộng bình thường
Miên man tâm trí can trường trải ra
THƠ từ tận đáy lòng ta
Tuôn lời châu ngọc sao mà trách thơ?
Phương Hoa - DEC 22nd 2020
Thơ
Thơ là kết tụ huyền linh
Say sưa bất tận nảy sinh lòng người
Thu, đông giao động đất trời
Trao mây gởi gió vui đời giấc mơ
Thơ là khao khát nỗi chờ
Mộng khơi dạt sóng cách bờ cảm nhau
Vụng về khỏa bút ban đầu
Đẹp màu hoa nở mong cầu nối duyên
Thơ nào xoá được ưu phiền
Hoàng hôn gối nguyệt khó quên nắng ngời
Ru êm giấc ngủ thảnh thơi
Xuân nồng hạ biếc chữ vần kết thương
Thơ dâng ý mộng bình thường
Sương mờ bảng lảng đêm trường tuôn ra
Lay hồn cảm xúc trong ta
Hương lùa hạnh phúc điệu đà tiếng thơ.
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/26/ 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét