Chúc vui và Bình An
Lê Tuấn
Tháng Mười Hai
Tháng mười hai vừa đến
Mùa thu vàng lướt qua
Hàng cây khô lá đỏ
Em xa rồi… xót xa.
Ở hai đầu nỗi nhớ
Đầu nào của riêng ta
Đầu nào em rũ bỏ
Nhánh buồn, nụ đươm hoa.
Nhớ nhau tình cũ bay xa
Nai vàng ngơ ngác, em là cỏ non
Tuyết băng phai nhạt màu son
Cỏ cây mới nhú nụ tròn tháng giêng.
Chút hồng nhan với tình riêng
Lòng du dương nhớ cội phiền chơ vơ
Thiên thu mở rộng đôi bờ
Trói hồn thơ lại, bây giờ là em.
Lê Tuấn
Tháng mười hai trên Thung Lũng Hoa Vàng
Mùa Tuyết Rơi
Mùa đông chia đôi lối
Hai bên tuyết dựng bờ
Em đi vào chính giữa
Đem buồn đến ngẩn ngơ.
Đêm qua trong giấc mơ
Em tìm lại tuổi thơ
Có một chàng thi sĩ
Tặng em một bài thơ.
Bài thơ tình đẩy đưa
Ngôn từ ướt như mưa
Em cười không dám hứa
Ngày sau vẫn yêu thơ.
Tuyết tan chảy ướt trang thơ
Lòng em tình ấy bao giờ phôi phai.
Mịt mờ sương phủ bóng ai
Bước chân ngần ngại đường dài xa xưa.
Đầy trời tuyết đổ cơn mưa
Em ngồi khoác mộng cho vừa đôi vai
Đợi nhau một bóng hình hài
Mai sau xin hỏi nhớ hoài tuyết rơi.
Lê Tuấn
Viết cho mùa tuyết rơi. December 21, 2020December 20, 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét