Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2020

Đèn đêm

Viết tiếp những vần thơ. Đêm qua trời hơi nóng bức, tôi ngồi nhìn ra khu vườn, qua ánh đèn đêm soi rọi. Bất chợt có một dòng chảy của suy tư như đang nhắc nhở tôi, và tôi đã viết bài thơ với tựa đề (Đèn đêm), Như một lời hỏi thăm, nhắc lại những kỷ niệm thời xa xưa. Xin mời ACE cùng đọc cho vui. Chúc một cuối tuần tràn đầy niềm vui và bình an.
Lê Tuấn
Đèn đêm
Sao những nỗi buồn không muốn đó
Cứ gọi ta về những đêm thâu
Ngoài kia đèn sáng như ngày hội
Đường phố đông người chen chúc nhau.
Đèn đêm lấp lánh vườn tao ngộ
Dạ tiệc bày ra dưới bóng cây
Mừng em ta rót ly rượu đỏ
Vui trọn đêm nay hương vị say.
Hỏi em ngày ấy xuân mấy tuổi?
Đêm có nằm mơ bóng tình nhân
Đời có bao lần nói dối Mẹ
Để nhớ thương che giấu bâng khuâng.
Giá như có được ngày xưa ấy
Dẫu chỉ là một thoáng hiện thân
Đời ta khi trước vui như thế
Chợt đã mờ phai, tiếng ngại ngần.
Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng,
vẫn còn viết mãi những bài tình ca”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét