Thân
chào nhà văn Phạm tín An Ninh, sau khi đọc qua, quyển truyện ngắc Rừng
khóc giữa mùa xuân, những câu truyện, anh viết thật hay, đã mang đến
cho tôi nhiều cảm xúc, và tôi đã ghi lại qua bài thơ cùng tựa đề với
tác phẩm mà anh viết. Xin gửi tặng anh. Qua lâm ngọc Chiêu, người bạn
thân của tôi, thì tôi được biết anh cũng đã trải qua thời gian bị giam
cầm tại trại 6 huyện Thanh Chương, Nghệ Tĩnh. Có nghĩa chúng ta cùng
ở tù chung với nhau một trại. Trong tập truyện anh có nhắc một đoạn
thật ngắn về nhà thơ Tô Thùy Yên, tôi và Tô thùy Yên ở chung một đội.
Và hơn nữa trong những câu truyện ngắn mà anh đã viết, thỉnh thoảng
tôi thấy có bóng giáng người lính Thiếu Sinh Quân, tôi cũng là một
cựu TSQ. Chiêu biết nhiều về tôi.
Thân chúc anh một tuần lễ thật vui.
Thân chúc anh một tuần lễ thật vui.
Lê Tuấn
Rừng
khóc giữa mùa xuân.
(Viết
tặng nhà văn Phạm tín Anh Ninh,
Qua
tập truyện Rừng khóc giữa mùa xuân)
Rừng
đã khóc giữa mùa xuân năm đó
Cánh
mai vàng nằm khuất giữa hoang sơ.
Đỉnh
núi Phổ Đà, mờ xa xương khói
Bóng
người xưa thoáng hiện một giấc mơ.
Ta
trở về khi rừng chiều khuất bóng
Tâm
vô thường, lững thững bóng ai đi
Chinh
chiến xưa hằn sâu bao dấu tích
Lệ đã khô, dòng cạn ráo trên mi.
Rừng
đã khóc với mây ngàn gió núi
Cho
đất trời dựng đứng vách ưu tư.
Ta
về đây giữa hoang tàn phế tích
Cõi
vô thường mờ dấu vết chân xưa.
CTSQ.
Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét