Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2021

Lục Bát Mùa Xuân

Mùa xuân đang đến thật gần trên vùng trời Thung Lũng Hoa Vàng. Tết năm nay đến sớm hơn, ngày 12 tháng 2, 2021, đã là ngày mùng một Tết, tuy nhiên không khí ngày Tết có vẻ buồn vì covid 19 lây lan, có nhiều người đã bỏ cuộc chơi ra đi sớm hơn vì con virus Vũ Hán (Covid 19). Tôi chia sẻ bài thơ mới viết cho mùa xuân đang đến gần, 
Lê Tuấn


Lục Bát Mùa Xuân 

Đôi môi thắm đỏ khoé đào 
Tóc dài buông thả dạt dào đường mơ 
Lời em nhỏ nhẹ như thơ 
Tiếng chân bước khẽ, vào tờ thơ tôi 

Một con chim én bay rồi 
Lòng nghe tha thiết bên trời gió xuân 
Ngỡ ngàng thoáng chút bâng khuâng 
Hồn nghe rạo rực ngại ngần dễ thương 

Chiều buông đọng ướt giọt sương 
Ngập ngừng gót nguyệt, liễu dương dáng gầy 
Đưa em, cài đoá hoa này 
Nụ hôn bẽn lẽn, hương say tình nồng. 

Gió xuân, lay nhẹ nhánh hồng 
Ao sen thoáng động, đôi dòng cá bơi 
Tay em mai nở tuyệt vời 
Điểm hồng đôi má, bước dời gót xuân. 

Này em, đừng có ngại ngần 
Phôi phai sắc ấy, phù vân cũng nhường 
Ngàn hoa còn nở bên đường 
Mặc cho thân phận vô thường bước đi. 

Lời em, êm dịu thầm thì 
Lòng ta như muốn, ôm ghì vóc hoa 
Em về nhạt bóng chiều tà 
Tìm theo lối cũ, xuân hoà ý thơ. 

Lối về dài bước gót mơ 
Ngày mong tháng đợi, vẫn chờ chung đôi 
Tình xuân vương vấn bồi hồi 
Nồng hương cải dại, bên đồi hoa xưa. 

Lê Tuấn 
Ngày xuân trên thung lũng hoa vàng
San Jose January 16, 2021





Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2021

Tình Khóc Trong Đêm - Em La Mùa Thu - Thơ Lê Tuấn

Tình khóc trong đêm là bài thơ tiếp nối những vần thơ tôi viết cho tình yêu lãng mạn, torng thời gian nằm nhà hạn chế đi lại, vì tình trạng bệnh dịch Covid 19 lây lan. Để xoá tan đi sự trống rỗng trong tư tưởng, tôi đã thả hồn vào những vần thơ, viết để thấy sự hiện hữu của chính mình. trong thời gian này tôi cũng đang viết một bài biên khảo về chủ đề Mùa Thu Và Thi Nhân. Trong đó tôi có nêu ra một số những nhà thơ tên tuổi của cả hai miền Nam và Bắc, kể cả hai chính kiến khác biệt Tự Do và Cộng Sản, tôi chú trọng đến Văn Học và không phân biệt những định kiến chính trị. Khi viết xong tôi sẽ chia sẻ trên trang blog này. 

Chúc vui và bình an. Lê Tuấn


Tình Khóc Trong Đêm 

Ta có nghe tình khóc trong đêm 
Bóng trăng soi sáng thật êm đềm 
Nỗi đau thổn thức trong tâm thức 
Thương nhau, cất giữ cả nỗi niềm. 

Ta thấy đôi dòng lệ mắt cay 
Giọt rơi vừa ướt đọng trên tay 
Chiều buông, gió núi về thêm lạnh 
Tình thấm hương say tự lúc này. 

Em đốt trầm hương khói nhẹ bay 
Tình không men rượu mà thấy say 
Men tình đắm đuối từ đôi mắt 
Êm ái làn da trên ngón tay. 

Áo hở bờ vai, tóc phủ dài 
Mùi hương phấn cũ vẫn chưa phai 
Còn nhớ tình say, đêm hợp cẩn 
Định ước tình chung cả tương lai. 

Em nhớ thời gian, tuổi thanh xuân 
Ngày xưa thân ái, với tình nhân 
Nhuộm trắng sợi buồn, theo mái tóc 
Thương những tàn phai cuối đường trần. 

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng



Em Là Mùa Thu 

Em là mùa thu em biết không 
Chiều buông tắt nắng đổ bên thềm 
Lá thu chết, im lìm ngõ vắng 
Em đứng chờ ai? Thoáng muộn phiền. 

Em biết tình thu của nhớ mong 
Hoài niệm ngày xưa má ửng hồng 
Thẹn thùng nấp bóng bên khung cửa 
Vịn nhánh hoa vàng, mỏi mắt trông. 

Mùa thu nỗi nhớ của tình ai 
Mắt em sâu thẳm, nỗi u hoài 
Đừng khóc nhé! Người tình nhỏ bé 
Tô điểm thêm, che lấp tàn phai. 

Trời chớm đông rồi, thu sắp đi 
Đã nghe rét mướt, buồn chia ly 
Em và thu, điều gì muốn nói 
Xin nhắn trong thơ, lời tình si. 

Lê Tuấn






Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2021

Em Là Thần Nữ - Gái Bờ Mương - Thi Sĩ Bùi Giáng và Thơ Lê Tuấn

Ngồi buồn một mình tự cách ly vì Covid 19. Tôi không biết làm gì hơn là vui với nàng thơ, rồi tự mơ mộng, một mình đi lang thang trong tâm tưởng viết bài thơ tình cho em. Xin chia sẻ cùng quý vị đọc cho vui. Xin nói trước nếu ai đó,  có vận dụng trí tưởng tượng bước vào từng câu thơ, để đi xa hơn thì tuý ý. Tôi đang viết bài (Biên Khảo) với chủ đề Mùa Thu Và Thi Nhân, khi tìm hiểu về nhà thơ (Điên) Bùi Giáng. Ông để lại nhiều bài thơ làm cho người đọc phải suy nghĩ, không biết đâu là tỉnh và đâu là điên. 

Thơ Bùi Giáng có không ít bài viết về ‘sự trần trụi’ của người nữ. Dĩ nhiên, kẻ nào không biết che đậy cơ thể, nhất là chỗ kín trước mắt người khác, kẻ ấy sẽ bị coi là điên rồ. Bùi Giáng không viết về người điên trần trụi không mặc quần áo, nhưng thơ ông thể hiện một ham muốn được tước bỏ xiêm áo.

Bài thơ (Ôi Một Người Con Gái) Bùi Giáng

Ôi một người con gái
Là đúng một bầu trời
Là sinh con đẻ cái
Đẹp bằng hột mưa rơi
Ôi một người con gái
Dù là gái đốt than
Cũng đẹp như suối ngàn
Chảy từ trên núi xuống
Xin loài người hãy uống
Nước từ hở hang khe
Trong bóng tối đêm khuya
(Hoặc trong ánh sáng ban ngày cũng được).

Gái Bờ Mương

Kể từ gái lội bờ mương
Quần không ráo nữa suốt đường mai sau
Hào hoa lơ đễnh vẽ màu
Nhớ nhan sắc bỏ quên sầu gái sao?

Gập ghềnh chân thấp chân cao
So làm sao được làm sao so làm?
Kể ra câu chuyện chán nhàm
Mà muôn năm vẫn bao hàm nhân gian

Mùa xuân thu vội gieo vàng
Rớt nhung nhớ hột xuống hàng lạnh xương
Kể chi câu chuyện môi hường
Hôn làm chi gái bờ mương không quần

Thi Sĩ Bùi Giáng



hình minh hoạ

Em Là Thần Nữ

 

Em là thần nữ chốn phong vân

Loài hoa biết nói giữa cõi trần

Có em, ta nương mình ngây ngất

Nghe làn da, rạo rực tiếng xuân.

 

Em mang cho ta, những ngày xanh

Quả hồng duyên đỏ, vướng trên cành

Bước lên đồi cỏ, còn in dấu

Mưa gió đêm qua, vội qua nhanh.

 

Đã mấy xuân qua nhớ nhau hoài

Đường tình chia lối, cõi trần ai

Mùi cỏ xanh non, hương gợi nhớ

Ta thèm hơi ấm, suốt đêm dài.

 

Ta ngước nhìn em đôi mắt buồn

Như nghe động nhẹ dưới khe nguồn

Bên bờ suối cạn, con nai chạy

Bỏ lại vũng sầu, mảnh trăng suông.

 

Lê Tuấn

January 9, 2021






Nhặt Chiếc Lá Đỏ - Thơ Lê Tuấn

Mỗi ngày tôi viết một bài thơ. Hôm nay ngẫu hứng viết bài thơ về chiếc lá đỏ cuối cùng của mùa thu còn sót lại. Tôi thi vị hoá thành câu chuyện tình yêu, viết thành bài thơ cho vui. Tôi kết hợp hai thể thơ trong một bài. Bốn câu mở đầu là thơ 7 chữ, tiếp theo là lục bát, đọc lên thấy âm điệu thay đổi như có tiếng nhạc nghe vui tai hơn. 
Rót xuống môi em lời mật ngọt  
Thấm ướt đời nhau, buồn ngẩn ngơ.
Chúc quý vị Bình An và tràn đầy niềm vui.
Lê Tuấn
January 5, 2021

Nhặt Chiếc Lá Đỏ

Tôi nhặt lên một chiếc lá đỏ
Lá cây phong mới rụng sáng nay 
Trên mặt lá phủ mờ sương tuyết 
Em nghĩ gì ngọn gió heo may. 

Tuyết tan trên đầu ngón tay 
Tuyết tan trên tóc hao gầy dáng xưa 
Lời thơ thấm ý trao đưa 
Hồn em tình đó, còn chưa phai mờ. 

Có chiếc lá nằm giữa bài thơ 
Nghe lòng thổn thức chuyện trong mơ 
Rót xuống môi em lời mật ngọt 
Thấm ướt đời nhau, buồn ngẩn ngơ. 

Thương em đôi mắt ngây thơ 
Ngấn sương như lệ, nhạt mờ hư hao 
Tình yêu mở rộng lối vào 
Nương bờ ngực ấm, ngọt ngào nụ hôn. 

Em đến ngày vui như tân hôn 
Thánh hoá đời nhau giữa tâm hồn 
Thơ tôi viết thay lời đính ước 
Xoá tan buồn, hết nỗi cô đơn. 

Lê Tuấn 
Cảm nhận một ngày chớm đông,
khi chiếc là cuối cùng của mùa thu còn xót lại.

January 5, 2021








Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

Trời Buồn - Ngày Buồn - thơ Minh Thuý - Lê Tuấn

Mỗi ngày tôi viết một bài thơ. Hôm nay tôi chợt thấy buồn, vì trong giai đoạn dịch bệnh Covid 19, đã cướp đi nhiều cuộc sống, đã có quá nhiều tin buồn. Khiến lòng tôi bị rung động và phải viết ra cảm nghĩ của mình về thân phận mong manh của một kiếp người.

Chúc quý vị bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn

Trời Buồn

 

Trời đất sao buồn như để tang

Mây trời mới tụ gió đã tan

Trăm năm chưa đến đời đã mất

Mà chẳng ai về, qua hỏi han.

 

Chiều qua còn thấy ở nơi đây

Hôm nay hồn đã ở trên mây

Hỏi thăm mới biết người thiên cổ

Thắp nén nhang buồn gửi gió bay.

 

Con chim bói cá trên cọc nhọn

Sõi bóng tìm ai, xuống mặt hồ

Dư ảnh phận người như cát bụi

Hoài công vun xới, cũng hư vô.

 

Ta đợi như chừng bóng cố nhân

Đã bỏ người đi tự lúc nào

Hoàng hôn bóng đổ buồn muốn khóc

Ta không thèm hỏi, bởi tại sao?

 

Nhân thế muộn phiền tan vỡ mộng

Ai còn mê tỉnh vướng thêm sầu

Trần gian thoáng chốc, như sương khói

Một chút tình thân, tiếng kinh cầu.

 

Lê Tuấn

Buồn cho thân phận con người

Đã sớm bỏ cuộc chơi trong mùa dịch bệnh Covid 19.

January 7, 2021



Ngày Buồn 
"MT xin góp họa theo bài “ Trời Buồn “ của thầy Tuấn"

 
Ngày buồn giống kẻ đội khăn tang 
Cảnh vật đìu hiu lạnh héo tàn 
Tiễn bước anh đi tràn giọt lệ 
Tâm tình cuộn gió thả lang thang 

Ngày buồn giấc mộng vẫn quanh đây 
Hạnh phúc vơi đầy gởi đám mây 
Vạn ngã đường đời lăn cát bụi 
Chim đành vẫy cánh thả trời bay 

Ngày buồn nhắc nhở thời chung sống 
Nắng hạ mưa thu phẳng lặng hồ 
Ngát đượm vườn hoa mềm giấc nguyệt
Tranh đời điểm phấn vẽ hoà tô 

Ngày buồn thủ phận sống hiền nhân 
Phút cuối trà chung sưởi ấm nào 
Vỗ giấc mơ xưa hồn lảo đảo 
An bày số phận tủi vì sao 

Ngày buồn tiễn biệt mi nhoà ướt 
Phận bạc đôi mình rẽ lối sâu 
Bước cảnh sương mù thêm héo hắt 
Con tim thổn thức nguyện dâng cầu.
 
Minh Thuý Thành Nội 
Tháng 1/8/2021



Thứ Hai, 4 tháng 1, 2021

Tình Yêu Lục Bát - Cái Yếm - Thơ Lê Tuấn - Tế Luân

Tiếp nỗi những vần thơ viết cho tình yêu. Trong thời gian dịch bệnh Covid 19 tiếp tục lây lan càng trầm trọng hơn. Tiếp tục nằm nhà hạn chế đi ra ngoài và tiếp xúc nhiều người, thôi thì hay vui với nàng thơ, mỗi ngày tôi viết một bài thơ gửi tặng nàng thơ của tôi.
Ngày đầu năm Tháng Giêng 2021
Lê Tuấn


Tình Yêu Lục Bát 

Câu lục, chạm nhẹ môi em 
Để cho câu tám, vào xem nỗi buồn 
Lục bát, tìm về cội nguồn 
Ca dao tình tự, luôn luôn ru hời. 

Câu sáu, ngôn ngữ mở lời 
Câu tám, nằm dưới đùa chơi gợi tình 
Thơ vào thánh địa hiện sinh 
Mở ra cánh cửa nhân sinh làm người. 

Lục Bát, ngôn ngữ một thời 
Tình yêu đôi lứa tuyệt vời có nhau 
Hữu duyên đưa mối trầu cau 
Đêm nằm gối mộng thiên thâu gợi tình. 

Da thơm ngực ấm nguyên trinh 
Tay ôm gối mộng bóng hình không xa 
Áo bay lụa mỏng thướt tha 
Tình nương theo dáng ngọc ngà mê say. 

Tế Luân 
Vần thơ Sáu Tám 




Cái Yếm 

Cái yếm ngày xưa thật lẳng lơ 
Để hồn ngây dại cả vần thơ 
Tấm lưng để hở che vòng ngực 
Cái hớ hênh này, say trong mơ. 

Vòng ngực căng tròn tuổi thanh xuân 
Em làm khổ thêm kiếp phong trần 
Thương nhau, gửi hồn trong cái yếm 
Đừng làm khổ nhau, đến ngại ngần. 

Lê Tuấn





 

Tìm Một Con Đường

Ngày đầu năm tôi ngẫu hứng viết bài thơ lục bát (Tìm một con đường). Mỗi người trong chúng ta đều có một con đường riêng. ví như con đường cho những tham vọng. Con đường của riêng tôi là con đường của "Thơ Văn" và sự bình an. Đầu năm chúc ACE tìm thấy một con đường, đem đến cho chính mình một cuộc sống bình an.

Chúc mừng năm mới 2021.
Lê Tuấn


Tìm Một Con Đường
Mặt đất không có lối đi
Nhiều người qua lại khắc ghi thành đường
Đời người có lắm đoạn trường
Cùng chung một cõi vô thường trần ai.
Thời gian kẻ ngắn người dài
Trăm năm thân phận, an bài thế thôi
Một đời tìm bóng chung đôi
Dòng suy tư nhắn đôi lời nào quên.
Từ khi mẹ đã trao duyên
Sinh ra trong cõi muộn phiền trần gian
Mẹ dang tay gánh gian nan
Nuôi con khôn lớn, nhọc nhằn bi ai
Chào đời Mẹ bế trên tay
Nhờ dòng sữa mẹ tháng ngày lớn khôn.
Quê hương mang nặng trong hồn
Phương trời xa lạ cội nguồn riêng mang.
Xa quê lòng thấy bàng hoàng
Cộng thêm nỗi nhớ chứa chan tình người
Từ khi vật đổi sao rời
Lấy chai rượu rót giải hồi oan khiên.
Biển xanh chia cắt hai miền
Đông, Tây, tiễn biệt, tự nhiên thấy buồn
Chiều thu lá đổ gió cuồng
Trời đêm mưa lạnh buốt hồn nhớ thương
Mỗi người có một con đường
Để thương để nhớ vấn vương một đời
Buồn vui cũng đủ khóc cười
Tình yêu cần đến hai người thương nhau.
Đời người dẫu có về đâu
Cũng cần nơi chốn khởi đầu quê hương
Khởi nguyên mặt đất vô phương
Nhiều người đi lại thành đường thế thôi.
Lê Tuấn
Tìm một con đường.