Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2024

Nơi tình yêu bắt đầu - Trang thơ viết cho tình yêu.

Nơi Tình yêu bắt Đầu. Ngôn ngữ của tình yêu, chính là tâm hồn của người nghệ sĩ, đi lang thang trong tâm tưởng. Để viết mãi những vần thơ ca tụng tình yêu.

Tê Luấn




Tranh vẽ sưu tầm trên Google image


Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

Anh bước đến ngã ba
ngõ rẽ
không biết lối nào?
đến nhà em
anh nhắm mắt lại
nhìn vào tâm tưởng
thoáng mùi hương
gợi nhớ về nơi chốn.

Mùi hoa lan hoàng gia
hướng dẫn bước anh đi
đến nhà em yêu
ở một nơi có nhiều hoa
mang đậm giấc mơ vàng
vậy là anh đã định hướng
em đang ở nơi đây.
là vương quốc của nữ hoàng?

Em biết biên giới tình yêu ở đâu?
với tình yêu
ai biết được chiều sâu?
bến nơi đâu
thuyền tình về nơi đó
càng xa em
trái tim càng thấm đau.

Anh không giấu em một điều gì
vì những điều ấy
là mối tình si
nếu đời anh chỉ là hoa lá
anh sẽ lót đường
đón bước em đi.

Nếu cuộc sống của an
là viên ngọc quý
nó sẽ được gắn trên
vương miện nữ hoàng
anh sẽ đập vỡ nó
thành trăm mảnh
làm bông tai
chiếc vòng cổ cho em đeo.

Nhưng cuộc đời anh chỉ có một trái tim
nếu trái tim này
đầy đau khổ
nó sẽ lấp lánh như nước mắt
rơi thành những tinh thể như kim cương
một tình yêu thật tĩnh lặng
để phản chiếu nỗi buồn.

Em yêu!
trái tim anh tràn ngập tình yêu
em có biết bất cứ điều gì về tình yêu này?
biên giới của nó ở đâu?
nó ở ngay bên cạnh em
giống như cuộc sống của chính em
đi đến điểm cuối cùng
cho đến khi tóc đã chuyển sang màu trắng.

Lê Tuấn 


Tranh sưu tầm trên Google Image

Có Em

Có ngọn cỏ mới nhú lên
Có em ngồi đó bên thềm cô liêu
Có tiếng đập trái tim yêu
Có ta ôm lấy bóng chiều nhạt phai.

Có cánh hoa rụng trên vai
Dáng em là đóa lan đài nở đêm
Áo em bay vạt lụa mềm
Mùa xuân quyến rũ bên thềm cỏ hoa.

Có tiếng sáo trúc giao hòa
Có vần thơ viết mặn mà câu thương
Có đêm thu ướt mưa sương
Có ta ngơ ngẩn tìm đường về đâu.

Có thêm rượu phá thành sầu
Tuyết rơi ngỡ tưởng hoa cau bay về
Có em chợt nhớ câu thề
Có đêm chìm lắng cơn mê ân tình.

Tế Luân
04-19-24


Hình ảnh sưu tầm trên Google image

Hỏi Đời

Hỏi đời đã quên hết chưa

Hỏi lòng đã trọn câu thưa ân tình

Hỏi chân bước mấy hành trình

Vượt qua mấy ải vô minh đời người.

Hỏi thu nào? Hết lá rơi

Hỏi em còn muốn đổi dời gấm hoa

Hỏi ai đứng giữa giang hà

Chiều rơi đỉnh núi bóng tà huy bay. 

Hỏi tình vương vấn cuối ngày

Nơi đây hoa nở, trao tay đoá sầu

Nhìn con nước chảy bên cầu

Hỏi thăm người ở giang đầu nhớ mong.

Thôi thì hỏi đám bụi hồng

Qua cơn gió thổi hư không là gì?

Hỏi thăm những vết chim di

Dấu chân để lại, bay đi lúc nào. 

Tìm xem dưới gốc cội đào

Có ai rơi lệ nhỏ vào hư vô

Hỏi tâm sao vẫn mơ hồ

Lòng trần vọng động đẩy xô bước vào.


Lê Tuấn

Suy tư bên những dấu hỏi?

 

Tranh sưu tầm trên google image


Em Hỏi Anh Tình Về Đâu


Hoa tàn em lại buồn tênh
Cỏ non thức dậy ngông nghênh giữa trời
Tình riêng ngôn ngữ không lời
Nếu yêu, cứ nói yêu rồi thì sao?

Trăng đêm soi sáng hôm nào
Trộm nhìn hai đứa chìm vào trong nhau
Em hỏi anh tình về đâu?
Áo đang mặc vội còn nhầu vết nhăn.

Tình là một dấu băn khoăn
Niềm vui hạnh ngộ trăm năm đi cùng
Hồn run rẩy bỗng ngại ngùng
Đem sinh khí, đốt lạnh lùng đêm đông.

Tình không là gió bụi hồng
Tình còn ở lại đáy lòng người yêu
Để buồn vương vấn bóng chiều
Để thơ tuôn chảy bao điều nhớ thương.

Tế Luân

 



Tranh vẽ sưu tầm trên Google iamge

Nỗi Buồn Mùa Thu

Buổi sáng tôi vô tình gửi đi một nỗi buồn
nỗi buồn vướng vào hàng cây
một cơn gió vô tình thổi bay
nỗi buồn tan theo đám mây

Ngày nắng thu mới lên
lá còn xanh
bầu trời cũng màu xanh
mà ngọn gió thì hơi lành lạnh.

Bên thềm cửa
em co ro áo ấm
em nay đã
thành màu mây cũ
bức tường xưa loang dấu vết rong rêu.

Buổi sáng sớm
viên thuốc ngủ còn chưa tan hết
em mơ màng
cố vét hết giấc mơ đêm.

Thời gian đẹp như những hoa văn
vẽ vào trang thơ huyền thoại
lời tình tự hôm qua
lời độc thoại hôm nay
bài thơ tình ướt át.

Giọt lệ rơi
làm nhoè câu thơ cũ
những bông hoa đá
rực rỡ nở ven tường.

Mùa thu trải lụa vàng trên thung lũng
ký ức, hoài niệm trong cơn mê
quạnh hiu
hoá đá vật vờ.

Giữa buổi sáng
nồng hương mùi hoa cải dại
tiếng lao xao lá rụng bên thềm
âm vang của nỗi buồn
không bị giới hạn
theo chiếc lá vàng rơi rụng
rồi tan vỡ thành từng mảnh vụn.

Ngồi ráp lại
mảnh đời lận đận
buồn vô cảm
trầm ngâm.

Buổi sáng lê thê theo ngọn gió thu
một bản nhạc buồn vang vọng
tiếng dương cầm thánh thót bên cửa sổ
ngày mộng du
vọng tưởng
để nỗi buồn
tan loãng vào mùa thu.

Lê Tuấn
vần thơ triết học viết cho mùa thu.


Cuộc Sống Thi Ca

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét