Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2020

Tình yêu trên tay

Chia sẻ một bài thơ mới viết. Tôi suy tư là tôi đang hiện hữu, muốn chứng minh sự hiện hữu, thì phải viết xuống những gì mình đang suy tư. Đối với tôi chỉ có tình yêu là điều nên nghĩ đến, do đó tôi vẫn viết cho tình yêu. Bài thơ "Tình yêu trên tay" hay trong tay, chính là tình yêu thật sự đang hiện hữu bên cạnh mình, tôi viết tặng (bà xã). Và cũng xin gửi tặng ACE thích làm thơ và thích đọc thơ.
Trân trọng
Lê Tuấn
Tình yêu trên tay
Đếm trên tay khoảng khắc ngọt ngào
Có bao đêm thao thức đợi chờ
Tình yêu đó bao lần bỡ ngỡ
Đã bao lần chờ đợi trong mơ.
Đã yêu em, yêu rất thật thà
Nhớ thương nhau sao quá đậm đà
Đừng quên nhé lần đầu gặp gỡ
Đã chìm sâu cảm giác mặn mà.
Cứ bên nhau tình ta lớn mãi
Dù bao lần chạm mối chia tay
Để cho đời gọi hồn lưu lạc
Về thôi! đừng ngại bóng tàn phai.
Từ đó tình thôi không dở chứng
Lặng lẽ thời gian hóa nhiệm mầu
Tuổi xuân tàn uá theo năm tháng
Tóc điểm hoa sương bạc mái đầu.
Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng"

Giấc Ngủ Đêm Dài
Lăn qua bên nào cũng nhớ
Nghe tiếng thạch sùng than thở không thôi
Buồn sao cuộc đời trôi nổi
Nhớ và quên vẫn chẻ đôi nỗi buồn.
Chợt thèm lắm vòng ngực ôm
Gối bình yên cánh tay luồn suối tóc
Đêm dài lắm nghe tiếng khóc
Giật mình ngồi dậy, mệt nhọc đời mình.
Đơn sơ như tiếng lòng mình
Tình riêng một bóng thần linh là nàng
Giấc ngủ thao thức muộn màng
Lăn qua đã chạm môi nàng đắm say.
Tế Luân
(người nghệ sĩ lang thang để viết mãi vần thơ tình)

Ngày ấy lâu rồi

Mấy ngày nay bận rộn không thả hồn vào thơ, hôm nay ngồi buồn nghe bản tình ca, thấy lòng vương vấn. Tôi thử viết một bài thơ tình, như cái thuở ban đầu ngơ ngác ấy, thử xem sao, tuổi già có làm mụ mẫm hay trai cứng chưa đây?
Xin chia sẻ cùng quý vị bài thơ mới viết.
Chúc quý vị bình an trong mọi ngày
Lê Tuấn
Ngày ấy lâu rồi
Nhớ người xa vắng bóng chiều buông
Từ thuở xa xưa chẳng biết buồn
Ngây thơ trong trắng hoa chớm nở
Trái tim dại khờ mới yêu đương.
Ngày ấy tôi thường dạo phố phường
Ngắm em vui bước buổi trường tan
Những vạt áo dài bay trong nắng
Làm trái tim tôi nhịp rộn ràng.
Ngày ấy tôi thường hay làm thơ
Cả hồn trong trắng đền dại khờ
Mở đầu tôi viết câu lục bát
Gửi chút tình riêng vào trong mơ.
Tôi biết gì đâu một chữ yêu
Mà sao đau nhói ở trong lòng
Mỗi lần em bước qua khung cửa
Tôi vội nhìn theo lòng ước mong.
Tôi sợ sương bay phủ bóng mờ
Xóa đi dấu vết của nàng thơ
Khung trời lạnh lẽo người xa vắng
Em đã đi xa chẳng đợi chờ.
Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
Viết một bài tình thơ cho thuở dại khờ”

Mẹ Là Ánh Trăng

Happy Mother Day. Xin gửi lời chúc bình an đến tất cả những người Mẹ. Nhân ngày lễ Mẹ, tôi xúc động viết một bài thơ tưởng nhớ đến Mẹ tôi, người đang ở trên trời.
Mẹ Là Ánh Trăng
Mẹ là ánh trăng rằm soi sáng
Dải đường xa soi bóng con đi
Con xin gom lá nghìn thu lại
Đốt lửa hồng tưởng nhớ sinh ly.
Ngày ấy con đi chẳng hẹn về
Chiến trường xưa lạc dấu sơn khê
Mẹ buồn thương nhớ đầu bạc trắng
Trắng cả hồn con lúc trở về.
Mẹ vẫn lặng im với nỗi buồn
Một đời tần tảo gánh mưu sinh
Mẹ thanh cao quá, lòng con thẹn
Khắc ghi tình Mẹ, một bóng hình.
Đừng khóc mẹ ơi! Hãy mỉm cười
Ngậm ngùi con nhớ mãi một đời
Nhớ thương cất giữ trong ký ức
Tình mẹ bao la thật tuyệt vời.
Lê Tuấn
“Ngày lễ mẹ, viết bài thơ tưởng nhớ đến mẹ tôi. Mẹ đã ở trên trời, nhìn xuống trần gian thương nhớ đàn con”

Tai nghe tiếng đời.

Tôi vẫn thường viết những vần thơ, có lẽ đây chỉ là một thói quen, hay (Trời bắt làm thơ, cũng không chừng). Xin chia sẻ cùng ACE yêu thích (Thơ) những bài thơ của Tế Luân là câu nói lái của Tuấn Lê hay Lê Tuấn cũng là một. Xin mời ACE đọc cho vui.
Kính chúc quý vị bình an trong mọi ngày.
Trân trọng
Lê Tuấn




Tai nghe tiếng đời

Tiếng lạ xôn xao vạn tiếng gào
Lòng ta tiếng nấc, chợt ngẹn ngào
Để buồn vương vấn mùa trăn trở
Cõi đời va đập tiếng xôn xao.

Cơn đồng thiếp vẫn còn điên đảo
Vạn nỗi buồn dồn dập bên nhau
Tưởng chừng như, đất trời lay động
Xô đời, dịch chuyển những cơn đau.

Người bạn đơi ơi! Thức hay ngủ
Xin cùng ta cất tiếng hát ca
Nhịp đều tiếng vỗ, chuyền thêm lửa
Bạn tình ơi, đừng hắt hủi ta.

Tế Luân





Buông Rơi

Ta vén mây trời xem nắng thu
Vào thăm rừng vắng khói sương mù
Em có buồn không tình lỗi hẹn
Xa vắng bên đời, vụng kiếp tu.

Bao mùa thu đến giữa cuộc đời
Em còn cất giữ hay buông rơi
Những ngọn roi tình thôi đau buốt
Còn nhớ, còn vương, đến một người.

Thanh thản từ khi tóc đổi màu
Đường trần lối rẽ biết về đâu
Những ngọn gió đời, thôi vướng bận
Cõi trăm năm buồn, thương nhớ nhau.

Tế Luân


Tìm em

Tìm em, tâm trí mê say
Tìm em, trong nỗi đắng cay phận người
Tìm em, tìm mãi trong đời
Tìm trong nỗi nhớ, chơi vơi chạnh lòng.

Tìm em trong mối tình nồng
Tìm em, dệt mộng tơ hồng vấn vương
Tìm em trăm nhớ ngàn thương
Tìm em mấy nỗi dặm trường phôi phai.

Tìm em về nối tình dài
Xôn xao ngọn cỏ nhớ hoài bên nhau
Trăng đêm xoa dịu cơn đau
Yêu thương nối lại nhịp cầu gấm hoa.

Lê Tuấn

Đêm Vắng

Đêm thanh vắng, ánh trăng thưa
Sương đêm đọng lại giọt mưa cuối mùa
Hạt rơi thêm lạnh hững hờ
Cơn đau thân phận, bóng mờ phù vân.

Hỏi sao em bước xuống trần
Cho mây bỏ núi, bỏ thần xuống chơi
Dù mai tiên có về trời
Nhớ thương tình cũ khóc người trong thơ.

Thương em liễu rũ đào tơ
Tình xưa xin giữ bây giờ sương bay
Ngày sau nhớ cội hoa này
Về thăm người cũ đợi ngày đươm hoa.

Lê Tuấn
“người nghê sĩ lang thang trong thơ, để viết những bài thơ tình yêu”





Đèn đêm

Viết tiếp những vần thơ. Đêm qua trời hơi nóng bức, tôi ngồi nhìn ra khu vườn, qua ánh đèn đêm soi rọi. Bất chợt có một dòng chảy của suy tư như đang nhắc nhở tôi, và tôi đã viết bài thơ với tựa đề (Đèn đêm), Như một lời hỏi thăm, nhắc lại những kỷ niệm thời xa xưa. Xin mời ACE cùng đọc cho vui. Chúc một cuối tuần tràn đầy niềm vui và bình an.
Lê Tuấn
Đèn đêm
Sao những nỗi buồn không muốn đó
Cứ gọi ta về những đêm thâu
Ngoài kia đèn sáng như ngày hội
Đường phố đông người chen chúc nhau.
Đèn đêm lấp lánh vườn tao ngộ
Dạ tiệc bày ra dưới bóng cây
Mừng em ta rót ly rượu đỏ
Vui trọn đêm nay hương vị say.
Hỏi em ngày ấy xuân mấy tuổi?
Đêm có nằm mơ bóng tình nhân
Đời có bao lần nói dối Mẹ
Để nhớ thương che giấu bâng khuâng.
Giá như có được ngày xưa ấy
Dẫu chỉ là một thoáng hiện thân
Đời ta khi trước vui như thế
Chợt đã mờ phai, tiếng ngại ngần.
Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng,
vẫn còn viết mãi những bài tình ca”

Mùa hè của tôi

Mùa hè đã trở về trên Thung Lũng Hoa Vàng , chợt nhớ lại mùa Hoa Phượng nở của thời xa xưa. và tôi ngẫu hứng viết bài thơ, xin chia sẻ cùng ACE đọc cho vui, nhớ lại cái tuổi ngây thơ (tuổi học tró). Chúc ACE thật vui và bình an.
Trân trọng
Lê Tuấn
Mùa hè của tôi
Chỉ một cơn mưa hồng rơi trước ngõ
Tà áo em bay trắng cả sân trường
Nón bài thơ, em hứng đầy hoa phượng
Mùa hè của tôi hồng tím nỗi buồn.
Thuở ngẩn ngơ, mối tình đầu thầm lặng
Nên tôi buồn ngọng nghịu đứng nhìn theo
Cánh phượng hồng nhẹ rơi trên mái tóc
Làm mùa hè áo lụa gió tung bay.
Những giỏ xe chở đầy hoa phượng vỹ
Kỷ niệm ngày xưa em giấu đem về
Để nỗi buồn vu vơ còn ở lại
Chỉ mình tôi thơ thẩn đứng làm thơ.
Mối tình đầu của tôi là câm nín
Là phượng hồng che lấp dấu chân đi
Là hoa phượng ép vào trang giấy trắng
Là bài thơ em chưa đọc bao giờ.
Lê Tuấn
“Viết cho tuổi học trò, ngây thơ khi nhìn hoa phượng nở”

Khối tình gìa

Khối tình già, đây là bài thơ kết thúc cho Video (Tình Yêu Trong Thi Ca), bài thơ này cũng đăng trong tập thơ (Tình Yêu Của Tôi) được bán trên hệ thống Amazon book. Toàn bộ bài viết "Tình yêu trong thi ca" có đăng trong tập thơ (Sen già nở muộn) tác giả Lê Tuấn. Trân trọng.
Khối Tình Gìa
Nhìn em anh thấy vết nhăn
Hai bên đuôi mắt, lăn tăn vệt dài
Tóc mai sợi ngắn, sợi dài
Nửa đen, nửa bạc, chen hoài bên nhau.
Vòng xoay tạo hóa qua mau
Tuổi xuân vừa dứt, theo sau tuổi già
Anh say trong khối tình già
Vì xưa anh đã mặn mà yêu em.
Khối tình ấp ủ thành men
Đễ cho mùi rượu, đượm men vị nồng
Uống đi cho má thêm hồng
Cho môi thêm thắm, vị nồng ta say.
Cuộc đời nào có ai hay
Niềm vui cũng đủ, đắng cay cũng nhiều
Tàn phai nắng đã xế chiều
Nghiêng nghiêng bóng đổ, xiêu xiêu ánh tà.
Gừng cay ở độ gừng già
Yêu nhau ở tuổi về già, càng yêu.
Lê Tuấn