Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

Hóa vàng và Ngắm hoa sen nở

Tôi suy tư là tôi đang hiện hữu, chính ý tưởng này đã đem tôi vào một chút triết lý của Thiền Định và tôi đã viết thêm hai bài thơ, cũng để chuẩn bị cho tập thơ thứ 2 với chủ đề (Sen Già Nở Muộn) sắp phát hành. Xin chia sẻ cùng ACE Face book đọc cho vui.
Mến chúc quý vị thật bình an trong mọi ngày.
Trân trọng
Lê Tuấn
Hóa Vàng
Vào xem đốt giấy hóa vàng
Thấy em nơi ấy thắp nhang cúng dường
Trần gian trong cõi vô thường
Trăm năm thân phận cũng nhường ấy thôi.
Ngày mai em bỏ đi rồi
Ta buồn ngơ ngẩn ngắm trời mây bay
Đem nhau vào cõi mộng này
Đi tìm hình bóng nhớ hoài dáng xưa.
Cõi lòng lắng đọng trầm tư
Cửa nào mở cánh không hư bước vào
Câu kinh tịnh độ đón chào
Thềm trăng cứ tưởng động đào hữu duyên.
Lê Tuấn
Ngắm hoa sen nở
Một đài hoa mọc lên trời
Một vành lá mở xanh tươi giữa đầm
Nhánh nào mở cõi thiện tâm
Nhánh nào tuôn lệ không cầm cơn đau.
Trong bùn hoa mọc trắng phau
Đóa sen tinh khiết nhiệm mầu thiền tông
Lá xanh điểm một nụ hồng
Chim trời vỗ cánh ngoài đồng vụt bay.
Giấc mơ lại chợt đong đầy
Nhớ trong tiền kiếp cỏ cây hương trời
Phong ba thân phận con người
Chiều buông gió lạnh, cuối đời mây bay.
Chợt buồn nhìn lại trắng tay
Ngón buông ngón bắt tuôn đầy lòng hoa
Nắng nghiêng nhuộm ánh chiều tà
Cõi hư cõi thật, chỉ là trống không.
Lê Tuấn
"cảm nhận thoáng hư không, trong ánh chiều tà"

Đại Dịch Covid 19

Ngày đầu tiên bước vào lệnh giới nghiêm của Tiểu Ban California, ngồi nhà rất buồn không biết làm gì, thôi thì hãy vui cùng chữ nghĩa, trải lòng mình vào những vần thơ cho vui. Tôi suy tư là tôi đang hiện hữu. Tôi muốn chứng minh sự hiện hữu của mình, do đó mỗi ngày ngồi viết một bài thơ cho đầu óc bớt căng thẳng. Sáng hôm nay tôi viết bài thơ (Đại Dịch Covid 19) Chia sẻ cùng ACE Face book đọc cho vui. Chúc mọi người thật bình an.
Lê Tuấn
Đại Dịch Covid 19
Thánh phố bây giờ sao vắng tanh
Không bóng người đi phố lặng chìm
Thấp thoáng trên đường xe vụt chạy
Như sợ ma vờn, phóng thật nhanh.
Lệnh giới nghiêm rồi bỗng xôn xao
Đóng cửa nằm nhà ngắm trăng sao
Lòng buồn thổn thức mùa dịch lớn
Corona virus đến nơi nào?
Người bạn ngoài kia đừng hoảng sợ
Mua hết gạo mì chất đầy kho
Những cuộn giấy chùi vô duyên ấy
Cũng hốt đem về, thật ngây ngô.
Tâm lý người đời vẫn hay lo
Cứ sợ ngày mai chuyện đói no
Còn hơn thế nữa lòng ganh tỵ
Kẻ có, người không, thêm đắn đo.
Trống rỗng nhà kho sống thế nào?
Lòng kẻ tham lam có nghẹn ngào
Có vui khi thấy người ngơ ngác
Co xót thường người những cơn đau.
Riêng với lòng ta tâm chính trực
Hỗn loạn trong đời vẫn thanh tao
Lòng vẫn bình an không rối loạn
Nhìn người chen lấn chạy nhôn nhao.
Dịch lớn mới hay thiên hạ loạn
Virus lây lan thế gian này
Đảo điên đất trời cơn giông bão
Nhìn cõi vô thường mây trắng bay.
Lê Tuấn
“Thời đại dịch Covid 19, Theo lệnh California, cả thành phố giới nghiêm”

Tháng Tư ngậm ngùi

Thời buổi Covid 19, theo lệnh của California (Shelter at home) đóng cửa ở trong nhà. Hôm nay, tôi viết cho tháng Tư Đen sắp trở về. Xin chia sẻ cùng quý vị yêu thích văn thơ. Hãy vui cùng chữ nghĩa để thấy mình đang hiện hữu.
Trân trọng
Lê Tuấn
Tháng Tư Ngậm Ngùi
Quá khứ chợt về trong hờn tủi
Lục lại thời gian thời chiến chinh
Tìm trong phế liệu mảnh bom vỡ
Ráp lại mà xem chuyện chúng mình.
Lật trang sách cũ lòng thương nhớ
Đọc lại bài thơ bỗng ngậm ngùi
Hồn chiến sĩ cơn đau thổn thức
Dòng lệ buồn thương nhớ sụt sùi.
Một đời người lính già trông thấy
Nợ núi sông buồn trả chưa xong
Lịch sử quên đi thời chiến loạn
Cố lục tim xem những chiến công.
Chỉ tiếc đời trai sao hữu hạn
Còn chưa trả hết nợ núi sông
Lòng vẫn còn đau buồn thế sự
Mà phận con người, cõi hư không.
AET. Lê Tuấn
"Viết cho tháng tư buồn"
Nỗi Oan Tháng Tư
Ta rót rượu buồn giải nỗi oan
Tháng tư trời đất nhuộm màu tang
Lòng vẫn nghe đau buồn thế sự
Tiếng động đổi dời vẫn âm vang.
Ta tưởng thời gian lướt qua nhanh
Nào ngờ dòng lệ vẫn chứa chan
Dòng máu ân tình còn tuôn chảy
Từ chiến tranh về nhang khói tan.
Tay run ly rượu đầy sóng sánh
Rải xuống thềm, cỏ dại úa vàng
Cơn gió hú. Trời câm đất nín
Đời im lìm mộng lớn chưa thành.
Cúi chào nhau mái đầu tóc trắng
Nghe nặng hồn đau nỗi oan này
Lịch sử ngơi đi cùng năm tháng
Sao tháng tư buồn nhang khói bay.
AET. Lê Tuấn
Tháng Tư 2020

Cơn mưa nhẹ

Mấy hôm nay trời đất sụt sùi, có những cơn mưa nhẹ giăng phủ trên Thung Lũng Hoa Vàng. Thời buổi nằm im tại nhà "tránh dịch Virus Vũ Hán", thật buồn, nếu không suy tư thì chán lắm. Thôi thi hãy vui cùng chữ nghĩa, gửi tâm sự qua vần thơ lục bát. Xin chia sẻ cúng quý vị đọc cho vui. Nhất là quý vị nhạc sĩ, có ngẫu hứng xin phổ nhạc thơ, góp tiếng cho đời thêm hương phấn.
Trân trọng
Lê Tuấn
Cơn Mưa Nhẹ
1
Chợt nghe mưa nhẹ trước hiên
Theo cơn gió thổi từ miền núi xa
Chim quyên tiếng hót thiết tha
Nắng nghiêng soi bóng chiều tà vấn vương.
2
Thấy em bóng nhỏ dễ thương
Bên đường hoa rụng, lá vờn gió bay
Tạ ơn em đến nơi này
Đêm về thao thức trải bày trang thơ.
3
Tìm trong lệ ướt đêm mơ
Chữ duyên lạc mất bây giờ ngẩn ngơ
Tình như cánh bướm hững hờ
Nụ hoa chớm nở đang chờ gió lay.
4
Con chim hoảng hốt vụt bay
Tiếng kêu não nuột thương thay cuộc tình
Nhìn quanh chỉ một bóng mình
Rót đầy ly rượu một bình đắng cay.
5
Nghiêng vai gối mộng nằm say
Lắng nghe mõ tụng một vài lời kinh
Giữa trời ta chỉ một mình
Mai sau thế sự thái bình hoan ca.
6
Ơn em tình vẫn thật thà
Về chung một bóng chiều tà bên nhau
Đêm đêm xoa dịu cơn đau
Thềm trăng, rụng trắng hoa cau gió lùa.
7
Mặt hồ sen nở lưa thưa
Đóa nào e ấp đẩy đưa gợi tình
Đóa nào còn giữ nguyên trinh
Hương trà sen ướp cung đình vua khen.
8
Ngoài vườn hoa nở lá chen
Trước thềm trải thảm giăng đèn đón xuân
Em về gặp lại tình quân
Ta buồn nhớ lại gian truân một đời.
9
Ngắm mây trôi cuối chân trời
Ngắm hoa xuân nở tuyệt vời hương trinh
Gương soi nhìn lại bóng mình
Nhớ thương một thoáng ân tình bên nhau
10
Nghe mưa rớt hạt đêm thâu
Đèn xưa ai đổ thêm dầu hôm nay
Nỗi buồn lãng đãng sương bay
Mưa đêm đẫm nguyệt, thêm dài giấc mơ.
Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang với nỗi buồn đêm mưa’

Một đời gió bụi

Một đời gió bụi
Khơi lại tro tàn quá khứ
Ta vẫn còn tìm được chữ yêu thương
Dù cho cội rễ vô thường
Dù cho thế sự nhiễu nhương thói đời.
Chữ yêu trọn vẹn ý trời
Một đời gió bụi thương người chinh nhân
Hương xưa nối lại tình gần
Bên dòng lưu thủy phù vân ngập hồn.
Hoa rơi nằm gốc cội nguồn
Người trăm năm cũ lại buồn tình xưa
Cánh chim đậu nhánh hoa thưa
Bóng mây gió chuyển cơn mưa chợt về.
Xót xa thương hận não nề
Tháng tư gẫy cánh ê chề lòng đau
Buông theo vận nước nỗi sầu
Chắp tay vĩnh biệt bạc đầu nhớ thương.
Hoa tàn nhụy vẫn còn hương
Tình xưa chung một con đường bước đi
Tháng tư lịch sử còn ghi
Lòng buồn gợi nhớ ướt mi ân tình
AET. Lê Tuấn
“Tháng tư buồn nhớ về một thời gió bụi”

Sợi tóc nhẹ rơi

Những vần thơ viết tiếp, thời gian nằm nhà tránh dịch Virus Vũ Hán lây lan khắp nơi. Thật buồn. Chúc ACE bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn
Sợi tóc già nhẹ rơi
Trắng rơi một sợi tóc già
Bỗng đâu buồn đến lệ nhòa ướt tay
Rượu vơi lại muốn rót đầy
Cõi lòng vương vấn mây bay cuối trời.
Ngoài sân cánh bướm lả lơi
Một vườn hoa nở giữa trời mây xanh
Nhìn con chim sẻ chuyển cành
Nhớ em thuở trước yếm xanh áo hồng.
Chuyện xưa tình cũ nao lòng
Em từ tóc biếc đợi mong ngày về
Nào ngờ tâm sự não nề
Chiều tà nhuộm tím buồn tê tái hồn.
Bóng chim nào đậu bên cồn
Tiếng kêu não nuột cho buồn bơ vơ
Bến sông cò trắng nhởn nhơ
Buồn nào vương vấn, lông tơ trắng đầu.
Lê Tuấn
“nhìn sợi tóc trắng rơi chợt thấy buồn”

Nằm nhà
Không được ra ngoài ngắm phố vui
Ngồi nhà nghe tin cũng ngậm ngùi
Thế giới lây lan dịch Vũ Hán
Hàng vạn sinh linh khóc sụt sùi.
Lòng đau thương xót đời oan khốc
Nỗi buồn buốt giá tận tâm can
Nghe cả hồn ta sầu đay nghiến
Thế giới gần như đang vỡ tan.
Tiếng gọi rụng rời như thất lạc
Bóng ma Vũ Hán chạm đến đời
Xem như ngọn đèn dầu sắp tắt
Bóng tối chùm lên một kiếp người.
Người bạn ngoài kia hãy tỉnh thức
Tạm cách ly mình, xa đám đông
Có buồn bã cũng đừng than thở
Thắp sáng niềm tin ngọn lửa hồng.
Lê Tuấn
"Nằm nhà tránh dịch bệnh, 28 tháng 3 năm 2020"

Buồn nào chạm nhẹ

Tiếp theo những vần thơ (nằm nhà tránh dịch bệnh lây lan). Sáng hôm nay tôi nhận ra có một nỗi buồn vừa chạm nhẹ vào vần thơ lục bát, tôi phải viết ra để nhận biết mình đang suy tư có nghỉa mình đang hiện hữu. Chúc anh chị em bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn
Buồn nào chạm nhẹ
Nỗi buồn sương trắng bay về
Hạt sương đêm đọng trên lề trang thơ
Trăng còn đẫm nguyệt trong mơ
Hoa rơi thềm lạnh hững hờ sương bay.
Buồn nào chạm nhẹ trên tay
Cho rung động đến trải bày tình riêng
Em về hoa lá chao nghiêng
Giải oan bao nỗi oan khiên phận đời.
Nụ cười hồng má đôi mươi
Bay tà áo mỏng bước dời gót xuân
Nụ tầm xuân vướng theo chân
Cho bao thương nhớ tần ngần nhìn theo.
Lệ rơi ướt mối tình nghèo
Bước đi lòng vẫn nghẹn ngào thương ai
Tìm xem có một dấu hài
Buông lời ướm hỏi trang đài còn vương.
Buồn nào chạm bóng tà dương
Xa xăm mấy nẻo một phương diệu vời.
Một thời trôi nổi bên trời
Đóa vô thường nở trong người suy tư.
Lê Tuấn
“nỗi buồn vừa chạm, khi nằm nhà tránh dịch bệnh’