Mùa Thu có gì cuốn hút đến vậy mà nhiều nhà thơ phải trải bày tâm sự qua những vần thơ. Trong không gian mùa thu, cảnh vật đều toát lên một nét đẹp quyến rũ, đến lung linh huyền ảo, thu bắt đầu hấp dẫn từ khi chiếc lá còn đang xanh rồi chuyển vàng hay sang sắc đỏ.
Mùa thu như thiếu nữ ngây thơ e thẹn, khép nép bước ra từ thư phòng, bước ra từ trang sách hay câu chuyện cổ tích với nàng tiên có cây đũa thần biến hóa cây lá thành muôn màu, muôn sắc. Khiến cho tâm tưởng người nghệ sĩ phải say mê, thả hồn vào những dòng thơ.
Xin mời thưởng thức những vần thơ Tế Luân
photoshop by le tuan Mùa Thu Trong Tâm Tưởng
Trời đem lá đổ thu vào cuối hạ
Như chút tình thương xót ngày tháng xa
Thu lãng mạn vuốt ve chiếc lá già
Mùa thu đến xôn xao tâm nhàn hạ.
Làn sương trắng nhẹ bay vào xa vắng
Trốn ngẩn ngơ thầm lặng ngọn gió lùa
Em yểu điệu, mắt, môi hồng đỏ rực
Hoa cải vàng loáng thoáng vị hương xưa.
Gởi tặng em cả khung trời thương nhớ
Mùa thu về mây trắng ở trên cao
Thêm chút nắng điểm hồng đôi môi đỏ
Hoa cải nồng, nụ hôn ấy ngọt ngào.
Anh gom hết con đường thu đầy lá
Kết thành nón, che sương lạnh em đi
Trong mắt em, anh thấy như ấm lại
Níu kéo thời gian, quên mất xuân thì.
Tế Luân
Viết cho mùa thu hồi thưởng xa xưa
Mùa Thu Bình Yên
Mùa thu bàng bạc sương khói
Một ý thơ vừa rơi khỏi lòng tôi
Cho nỗi buồn thật xa xôi
Trong đôi mắt em bồi hồi thương nhớ.
Chạm hồn tôi một nhánh mơ
Thơm và hồn nhiên tuổi thơ đầy mộng
Nắng thu trải rộng mênh mông
Mùa thu xanh biếc ngoài đồng chim bay.
Bình yên thu đến nơi này
Phải chăng em đã trải bày tình riêng
Như hồ thu chiếc lá nghiêng
Soi hình bóng nước cõi thiền hư vô.
Lòng tôi tĩnh lặng bao giờ
Mà sao tim vẫn vật vờ trong mơ
Chiếc lá thu rơi vào thơ
Vàng thơm ngôn ngữ tràn bờ dấu yêu.
Thương em muốn nói đôi điều
Ngại ngần tiên nữ dáng kiều thanh cao
Một chiếc lá bay chốn nào
Em và thu đến dạt dào bình yên.
Tế Luân
Một Sáng Thu Về
Sáng nay phảng phất khói sương mờ
Không hiểu vì sao lại ngẩn ngơ
Lỗi tại thiếu em, trời bắt tội
Để ngôn từ ướt át trong thơ.
Thu về nhuộm tím mối duyên tơ
Cây lá chen hoa cỏ đắp bờ
Em đứng chờ ai, buồn tựa cửa
Lặng lẽ nhìn theo hút dặm mờ.
Thu về tôi lại nhớ người thương
Tuổi xuân mất dấu cuối cung đường
Đừng hối tiếc tuổi già gõ cửa
Để những buồn vui, còn vấn vương
Thu lại buồn như buổi biệt ly
Bóng chiều thấp thoáng dáng em đi
Nhớ em mắt biếc vương sầu muộn
Lá úa đường chiều lệ ướt mi.
Ai bảo thu về thêm nhớ thương
Lá vẫn rơi rơi lót bước đường
Để tôi nhớ mãi cô thôn nữ
Đã chạm môi tình lòng vấn vương.
Lê Tuấn
Hoa Vàng Trước Ngõ
Hoa vàng đồng cỏ đón thu sang
Gió nhẹ lung lay thoáng ngỡ ngàng
Đón bước em về thu quyến rũ
Lá rơi gió nhẹ bóng chiều vàng.
Ve sầu vọng tiếng thương hè muộn
Gọi mãi tên em điệu nhạc buồn
Phố vắng mưa thu dọt thương nhớ
Lá vàng trải lối đọng mưa sương.
Mảnh trăng chiếu sáng bóng miên trường
Áo trắng ngày xưa mãi vấn vương
Hoa cúc bên đường vừa chạm ngõ
Mối mai có thẹn với người thương.
Mưa thu dọt ướt lá đong đưa
Hứng đủ bao đêm mới chứa vừa
Múc ánh trăng vàng soi gối mộng
Tơ vàng thêu dệt tiếng thoi đưa.
Tế
Luân
Gần Đến Mùa Thu
Ngọn gió thu lén chui vào khe cửa
Buốt lạnh da người biết dựa vào ai
Sáng tinh mơ còn vài hạt sương đọng
Em sợ gió lùa hạt sương động vỡ hai.
Tháng mùa thu đêm dài thêm tay với
Sợ côn đơn nằm đợi đắp chăn chung
Thủ thỉ cùng ai, đóng khung buổi sáng
Nấp sau màn che dáng dấp ngượng ngùng.
Hoa cải vàng rực rỡ cả cánh đồng
Sương khói bay gió lộng cả chiều thu
Em mở cửa đón tin vui mừng rỡ
Tưởng người về, thêm vỡ hạt lời ru
Tháng mùa thu nhớ anh buồn không nói
Khép kín trong lòng, nổi sóng trong tim
Đốt cả rừng thu, tìm hoa sim tím
Thủa yêu thương một màu tím hoa sim.
Tế Luân