Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2024

Những Vần Thơ Mùa Thu Trên Thung Lũng Hoa Vàng



Mùa Thu Trên Thung Lũng Hoa Vàng

San Jose Miền Bắc Cali.


Tùy Bút Louis Tuấn Lê

        Mùa thu đến rất âm thầm và thật kín đáo, cây lá từ từ chuyển màu, cảnh vật từ từ thay đổi, nhẹ nhàng xoay chuyển. Bởi vì mùa thu là mùa của tâm thức, mùa của sự lắng nghe hơi thở đến từ tâm hồn, lắng nghe làn sương khuya ẩm ướt phủ lên cây lá, lắng nghe làn sương khói bảng lảng nhạt nhòa, bay bay.

        Mùa thu nơi đây chính là mùa cảm nhận bước chuyển đưa xao xuyến của núi đồi, cỏ cây, của phố núi mây trôi. Mùa thu nơi đây chỉ được phát hiện từ tâm hồn thật lãng mạn của một thi nhân, đi tìm những khoảng trống mơ hồ của không gian và thời gian, hay đi tìm một chút hư vô trong làn sương khói nhẹ bay.

        Mùa thu Thung Lũng Hoa Vàng dường như mọi thứ như chậm lại một chút, như thể em vừa bừng tỉnh vì buổi trưa quá giấc, uể oải và lơ đãng hơn một chút. Những buổi sớm mai sương khói nhiều hơn bay là đà trên những ngọn cây, làm cho góc phố vơi bớt đi ồn ào trở nên lắng đọng hơn.

        Người nghệ sĩ chưa kịp phân biệt mùi hoa cải nơi đây với mùi hoa cả vàng của mùa thu nơi khác. Nhưng dường như cả hai đã tan vào trong nhau vì mùa thu đến nơi đâu thì nơi ấy đều giống nhau.

        Tôi ghi lại một vài cảm xúc về mùa thu trên Thung Lũng Hoa Vàng San Jose.

        Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng.

        Tế Luân




Thung Lũng Hoa Vàng

Thung lũng hoa vàng hương cải bay

Thảo nguyên cỏ biếc đến nơi này

Làm sao lòng chẳng mê cho được

Mấy độ thu về chén rượu say.


Phố núi bình yên vọng tiếng ru

Đồi cao thấp thoáng khói sương mù

Mùi hoa cải dại thơm hương tóc

Thung lũng hôm nay vàng nắng thu.


Em bước chân về theo lối mòn

Thương màu kỷ niệm dấu hương son

Mùa thu phố núi còn thương nhớ

Nhớ chút hương xưa mộng vẫn còn.



Tế Luân



Long Lanh Sương Thu


Ngoài sân sương đọng giọt long lanh

Sợi nắng lung linh gió động cành

Sương khói mơ màng thu chạm ngõ

Sân vườn ngọn cỏ vẫn còn xanh.


Sợi buồn lãng đãng trong thu vắng

Chiếc lá vàng bay rợp bóng tà

Mảnh giấy thơ tình thu gợi nhớ

Nỗi lòng cảm mến bóng chim qua.


Có sợi tóc buồn gió cuốn bay

Vần thơ giữ lại chút vàng phai

Hư vô sương khói chiều thu lạnh

Thoáng hiện em về buổi sớm mai.

Tế Luân
10-06-24



Hoa Vàng Trước Ngõ


Hoa vàng đồng cỏ đón thu sang

Gió nhẹ lung lay thoáng ngỡ ngàng

Đón bước em về thu quyến rũ

Lá rơi gió nhẹ bóng chiều vàng.


Ve sầu vọng tiếng thương hè muộn

Gọi mãi tên em điệu nhạc buồn

Phố vắng mưa thu giọt thương nhớ

Lá vàng trải lối đọng mưa sương.


Mảnh trăng chiếu sáng bóng miên trường

Áo trắng ngày xưa mãi vấn vương

Hoa cúc bên đường vừa chạm ngõ

Mối mai có thẹn với người thương.


Mưa thu giọt ướt lá đong đưa

Hứng đủ bao đêm mới chứa vừa

Múc ánh trăng vàng thêu gối mộng

Hương trầm phảng phất nhớ hương xưa.

Tế Luân
10-08-24 




Đến Mùa Thu

Ngọn gió thu lén chui vào khe cửa

Buốt lạnh da người biết dựa vào ai

Sáng tinh mơ còn vài hạt sương đọng

Em sợ gió lùa hạt sương động vỡ hai.


Tháng mùa thu đêm dài thêm tay với

Sợ cô đơn nằm đợi đắp chăn chung

Thủ thỉ cùng ai, đóng khung buổi sáng

Nấp sau màn che dáng dấp ngượng ngùng.


Hoa cải vàng rực rỡ cả cánh đồng

Sương khói bay gió lộng cả chiều thu

Em mở cửa đón tin vui mừng rỡ

Tưởng người về, thêm vỡ hạt lời ru


Tháng mùa thu nhớ anh buồn không nói

Khép kín trong lòng, nổi sóng trong tim

Đốt cả rừng thu, tìm hoa sim tím

Thủa yêu thương một màu tím hoa sim.

Tế Luân



Bồng Bềnh Vệt Sương


Một vệt sương mù giăng ngang thung lũng

Như mây trời ôm lấy mối tình chung

Nơi có em, nỗi buồn đang chắp cánh

Nụ hoa vàng, nhảy thêm nhánh ưu tư.


Một ánh trăng sáng đêm thâu lặng lẽ

Lời em ru khe khẽ đọc trên môi

Tiếng chim hót thung lũng buồn chiều tím

Khói lam chiều lặng lẽ cánh chim bay.


Em lạc bước tìm về trong vô thức

Trời đầy mù sương che khuất lối về

Những chắp nối lê thê buồn ngơ ngẩn

Em một mình lẩn thẩn vét đêm mơ.

Tế Luân



Mênh Mông Sương Khói

Mênh mông sương khói nhẹ bay

Em xòe tay bắt chùm mây sương mù

Tưởng rằng nắm cả thiên thu

Nào ngờ một nhúm phù du hão huyền.


Một làn khói chợt thôi miên

Vào thăm ký ức lụy phiền trăm năm

Lụa vàng óng ánh tơ tằm

Khoác lên tấm áo hương trầm vấn vương.


Đêm trăng huyền ảo mù sương

Ngày mai tiếp bước bụi đường phong vân

Buồn thương nỗi nhớ xa gần

Để cho lệ ấy tần ngần vết đau.


Người đi tình vội theo sau

Phố xưa trời rộng đổi màu hoàng hôn

Hoa sen chớm nở bên cồn

Sương khuya thấm ướt cõi hồn thi nhân.


Hoa vàng sương khói phù vân

Mây bay phủ bóng đường trần tha phương

Lang thang khắp nẻo đoạn trường

Đời trôi ngày tháng vô thường mai sau.

Tế Luân


Những hình ảnh đẹp sưu tầm trên google search











Lê Tuấn 
Cuộc Sống Thi Ca

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét