Vào một buổi sáng, khi ánh bình minh vừa ửng hồng, những vạt sương mù còn phảng phất là đà trên ngọn cỏ ngọn cây, những giọt sương long lanh còng đọng lại trên lá trên hoa. Trong một không gian thật tĩnh lặng, trong một khoảng khắc mà đất với trời đang giao thoa. Hương thơm của hoa của lá gần như tinh khiết nhất.
Ta đứng giữa khu vườn, vươn rộng đôi tay hít thật sâu hơi đất hương trời, một luồn khí chuyển động chạy sâu vào lồng ngực, làm tâm trí ta thức tỉnh, và từ nơi này cánh cửa Thiền mở rộng dẫn đưa tâm hồn ta đi vào cõi hư không.
Ta đứng giữa khu vườn, vươn rộng đôi tay hít thật sâu hơi đất hương trời, một luồn khí chuyển động chạy sâu vào lồng ngực, làm tâm trí ta thức tỉnh, và từ nơi này cánh cửa Thiền mở rộng dẫn đưa tâm hồn ta đi vào cõi hư không.
Thật là thú vị khi mà tâm ta trở nên trống rỗng, quên đi cát bụi lụy phiền. Chính lúc này luồng sáng của chân ngã sẽ tỏa sáng tràn ngập trong tâm hồn.
Thưa các bạn tôi viết đến đoạn này, có thể nhiều đọc giả nghĩ rằng tôi đang đứng trong một khu vườn thượng uyển hay ít ra cũng là một khu vườn thật lộng lẫy của một căn nhà sang trọng.
Xin thưa các bạn sự thật không phải thế, vì tôi đang đứng trong khu vườn của nhà tôi,
một khoảng vườn nhỏ như lỗ mũi của căn apartment lọa thường.
Sở dĩ tôi đề cập tới khu vườn, bởi vì khu vườn mà tôi muốn nói đến chính là khu vườn ở bên trong tâm hồn mình,
dù bạn đang đứng trong một khu vườn thật lộng lẫy, nhưng tâm hồn bạn luôn khép kín thì bạn cũng không bao giờ tìm được cảm giác bao la của tư tưởng Thiền. Ngược lại nếu tâm hồn luôn rộng mở, và quên hết mọi lụy phiền thì dù bạn đứng ở bất cứ nơi đâu bạn vẫn cảm nhận được cái đẹp tuyệt vời của thiên nhiên.
Xin thưa các bạn sự thật không phải thế, vì tôi đang đứng trong khu vườn của nhà tôi,
một khoảng vườn nhỏ như lỗ mũi của căn apartment lọa thường.
Sở dĩ tôi đề cập tới khu vườn, bởi vì khu vườn mà tôi muốn nói đến chính là khu vườn ở bên trong tâm hồn mình,
dù bạn đang đứng trong một khu vườn thật lộng lẫy, nhưng tâm hồn bạn luôn khép kín thì bạn cũng không bao giờ tìm được cảm giác bao la của tư tưởng Thiền. Ngược lại nếu tâm hồn luôn rộng mở, và quên hết mọi lụy phiền thì dù bạn đứng ở bất cứ nơi đâu bạn vẫn cảm nhận được cái đẹp tuyệt vời của thiên nhiên.
(Cám ơn đời một sớm mai thức dậy. Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.)
Từ ý thưởng này tôi đã viết thành bài thơ lục bát với tựa đề. Vô thường lá rơi.
Sớm mai ta dạo trong vườn
Ngắm hoa cỏ lạ vô thường lá rơi.
Hít sâu hơi đất hương trời
Vươn vai chợt tỉnh, dấu đời qua nhanh.
Sương khuya còn ngủ trên cành
Long lanh nước đọng trong vành lá hoa
Gió lên vừa độ giao thoa
Giọt sương rơi nhẹ vỡ òa trên tay.
Hoa thơm trinh tiết phơi bày
Bướm ong khéo chọn đường bay phiêu bồng
Tình riêng nương tựa cõi lòng
Sớm hôm Nhật Nguyệt xoay vòng bên nhau.
Ngẫu nhiên lục bát mở đầu
Ý thơ vỡ vụn miếng sầu tan nhanh
Dường như ta bỗng hóa thành
Hồn phiêu lạc bước vào ranh giới Thiền.
Quên đi cát bụi lụy phiền
Bờ hư không nối cội tiền kiếp xưa.
Tôi viết về một cảm nhận vào một buổi sáng sớm
ngắm nhìn cảnh vật trong vườn.
ngắm nhìn cảnh vật trong vườn.
Xin gửi đến các bạn ở khắp mọi nơi, để cùng nhau chia sẻ những cảm xúc của thơ văn.
Ở quanh ta vẫn còn những tâm hồn lãng mạn.
Thân chào các bạn
AET. Lê Tuấn. Jun 01.2013
Mời các bạn cùng thưởng thức tiếng đàn guitar nhạc tiền chiến với đường link trên youtube.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét