Lời 1: Như cơn gió lốc Lời 2: Người đã tìm lãng quên
Tin buồn tràn vào tim anh Con
đường nhạt nhòa mưa bay
Như cơn
gió lốc giữa trời mùa đông. Xa
xăm nỗi nhớ tràn vào hồn tôi.
Gây bao đắng cay sầu lắng trong lòng Năm xưa tiễn đưa, em khóc
bên thềm.
Cơn đau gầy mòn vì vắng bóng người
yêu. Chia ly nghìn trùng, lệ
thấm ướt bờ môi.
Xa mờ nhận được tin em Bao
giờ trở về bên em
Hoa rơi bên gốc, lệ sầu trổ bông Cho bao năm tháng
đọa đầy mờ phai.
Trơ vơ gió bay, vàng úa thu về. Cho bao xót xa
sầu lắng trong lòng
Sót sa cuộc tình Nhớ
mong ngày về
Tìm đến ngàn nhớ thương. Tìm đến
người nhớ thương.
Cuộc đời vần xoay Nhìn
về dòng sông
Thời gian buông tiếng tơ vương. Bờ xa sóng vỗ mênh
mông.
Xa vắng bao năm Bến
vắng thu qua
Buốt gía thân gầy đớn đau. Còn đó
con đò năm xưa.
Buồn theo năm tháng Người
xưa còn nhớ
Sót thương hoa khóc bên trời Dấu chân trên
bãi cát mềm
Đau buốt trong tim, Ta
đã yêu nhau
Tình yêu càng thêm thấm sâu. Dòng sông là
nhân chứng xưa.
Thu về lệ nhòa trên mi Bây
giờ tìm về bên em
Mưa rơi gió cuốn, giọt tình sầu vương. Con sông bến cũ không còn
người xưa.
Yêu nhau gối chăn, còn thắm son hồng. Mưa giăng khắp nơi tình đã
tan rồi.
Lói xưa hẹn hò Bao
năm đợi chờ
Tìm đến người mến yêu ./. Người đã tìm lãng quên ./.
Ca khúc này tôi đã viết vào mùa đông năm 1979, khi còn đang bị tù đầy
tại trại 6 huyện Thanh Chương Tỉnh Nghệ Tĩnh, thuộc miền trung bắc Việt.
Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét