Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020

Tình Xuân & Tình yêu nhiệm mầu

Tình Xuân
Ở hai đầu nỗi nhớ
Lặng lẽ buồn bơ vơ
Anh gặp em ngày đó
Đền bây giờ dại khờ.

Tình xưa thời con gái
Tuổi trăng tròn ngây thơ
Môi chạm môi bỡ ngỡ
Đầy ướt át trong mơ.

Nụ mai vàng trước ngõ
Gió xuân đang đợi chờ
Nắng ươm đầy nỗi nhớ
Mây trắng bồng bềnh trôi.

Cành đào thêm sắc đỏ
Dập dìu khách vui xuân
Lang thang chiều dạo phố
Bỗng dưng lòng bâng khuâng.

Buổi chiều vàng chợt tối
Hạt mưa xuân nhẹ rơi
Anh cùng em nhẹ bước
Đêm xuân vẫn gọi mời.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang



Tình yêu nhiệm mầu
Linh hồn ta yếu đuối
Làm sao vượt lên trên
Bên kia bờ vực thẳm
Cho nỗi nhớ bồng bềnh.

Nhìn thấy bóng dáng em
Ta đã lỡ ôm ghì
Đem vào thơ nỗi nhớ
Mối tình đầu mê si.

Đọc hết trang thánh thư
Hồn ta vẫn nát nhừ
Thiếu tình em là thế
Dù biết đời hư vô.

Cô đơn như Thượng Đế
Yếu đuối như gã khờ
Vì tình nên anh viết
Chữ yêu đầy trang thơ.

Cõi lòng còn day dứt
Huyết mạch chảy trong tim
Dòng nào cho tình sử
Dòng nào chảy lặng im.

Triết lý nào cũng thế
Dạy ta biết yêu nhau
Không chia đôi cắt đứt
Tình yêu sự nhiệm mầu.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng

Tiếng pháo ngày xuân

Thưa quý anh chị em, thật ra năm nay chúng ta đang ở vào một năm với 2 con số thật đặc biệt, 100 năm mới gặp một lần, ví dụ năm 1818, 1919, và năm nay 2020, không dễ gì một đời người mới có cái duyện hạnh ngộ sống trong năm với hai con số thật đẹp. Vì thế chúng ta nên chúc mừng nhau và thật vui tươi, để tâm hồn thật sự thoải mái, bừng sáng một niềm tin rực rỡ cho tương lai. Chia sẻ bài thơ khai bút đầu năm 2020




Tiếng pháo ngày xuân
Tiếng pháo rền vang nơi đầu phố
Em ngồi vui đón Tết hôm nay
Gió lùa hơi lạnh vào da thịt
Nhớ đến tình xuân gói trong tay.

Anh thấy em cười dáng thân thương
Trăm năm còn mãi bóng vô thường
Nghĩ đời ngôn ngữ trong thơ cổ
Anh thảo vần thơ gửi vấn vương.

Anh nhớ xuân xưa thời chinh chiến
Mai vàng lấp lánh áo quân nhân
Em nhìn âu yếm trông xinh quá
Thấy cả trời xuân với tình quân.

Ngàn vạn đường mây còn xê dịch
Hàng triệu tên người tấm bia phai
Khi nghe tiếng pháo ngày xuân nổ
Nhớ lại ngày xưa tiếng thở dài.

Lê Tuấn
Đêm nghe tiếng pháo giao thừa nổ

Chỉ còn anh và em



image.png

Chỉ còn anh và em

Đời đã yên những mùa bão tố
Tuổi đã già yên nghỉ thong dong
Nghe trời đất hát đời vang vọng
Ngỡ như tiếng sóng vỗ trong lòng.

Đường nào đo chiều dài nỗi nhớ
Hàng cây nào che kín yêu thương
Vui từng gang tấc trong kỷ niệm
Để những tàn phai còn vấn vương.

Chỉ còn anh và em ở lại
Cùng tình yêu phủ kín đời nhau
Nhớ thương trời đất còn chan chứa
Vét cạn đời nhau những cơn đau.

Hai đầu nỗi nhớ trong đêm vắng
Lặng lẽ nằm nghe những cơn mê
Mơ màng một cõi hồn xiêu lạc
Đêm xuân, quên mất lối đi về.

Nhớ xưa thế sự gây ly tán
Nước loạn, cuồng điên chủ thuyết gì
Ngọn bắc phong tràn về nhiễu loạn
Người gọi người bỏ nước ra đi.

Anh cùng em chúng mình trôi nổi
Vui đồng hành đến xứ tự do
Nổi trôi, sóng gió đời tuôn chảy
Ơn trời cuộc sống cũng ấm no.

Chỉ cho con chỗ xưa khổ lụy
Đời trưởng thành từ những thương đau
Vấp ngã đừng chờ ai níu kéo
Tự đứng lên, vững bước đi mau.

Đời yên, sóng lặng đêm thiu ngủ
Giường cũ, nằm nghe những tàn phai
Chợt nhìn sợi tóc già rơi rụng
Mà nghĩ thương về bóng tương lai.

Bật khóc tạ ơn đời hiến tặng
Phận người may mắn đã đi qua
Tha phương xứ lạ con thành đạt
Năm tháng còn đi bước thật xa.

Đun nước pha trà ngồi độc ẩm
Xem tình nhân thế bóng phù vân
Viết bài thơ, ngâm câu đắc ý
Chỉ còn anh và em chí thân.

Lê Tuấn
(Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng)

Câu chuyện hai ngàn năm

Chia sẻ bài thơ lục bát (Câu chuyện hai ngàn năm) cùng cộng đồng công giáo VN.
Mấy hôm nay tiết trời mùa đông khá lạnh, tại vùng thung lũng hoa vàng. Không khi ngày lễ hội trở nên nhộn nhịp, âm hưởng của những ca khúc mừng giáng sinh vang vọng. Những ngôi Thánh đường đã trang hoàng (hang đá) Mừng Chúa Giáng Sinh, bên trong hang đá là một gia đình thật bé nhỏ (gia đình Thánh Gia) có một hài nhi nằm trong máng cỏ, đó chính là Thiên Chúa. Tôi chợt suy tư và mạo muội viết bài thơ (Lục bát) để viết cho một truyện tình thật bi thương, nhưng cũng thât vĩ đại, tôi viết bằng thể thơ lục bát, vì muốn được thi vị hóa bằng tinh thần Việt Nam thật sự, thơ lục bát chính là biểu tượng cho văn hóa Việt. Xin mời quý vị văn thi hữu đọc và chia sẻ cho vui.
Chúc quý vị mùa lễ Giáng Sinh tràn đầy hồng ân Thiên Chúa.
Trân trọng
Lê Tuấn 


image.png

 Câu chuyện hai ngàn năm

Chuyện tình hai ngàn năm trước
Người chồng dẫn vợ từng bước hỏi thăm
Đêm đông tìm kiếm chỗ nằm
Qua cơn gió rét, tối tăm đất trời.

Lưu lạc giữa chốn xa vời
Hỏi thăm quán trọ, vạn lời cầu xin
Thế nhân nào có niềm tin
Không ai cứu giúp, lặng nhìn bỏ đi.

Dòng lệ chợt ướt trên mi
Bụng mang dạ chửa, ôm ghì cơn đau
Người chồng dẫn vợ đi mau
Tìm nơi cư trú, đêm thâu lạnh lùng.

Ngoài trời gió tuyết bão bùng
Dìu nhau mà bước đến vùng Bê Lem
Tìm nơi cư trú qua đêm
Bên trong hang động, trên miền cỏ hoang.

Tiếng rên thắt ruột khẽ vang
Bụng đau chuyển dạ, đôi hàng lệ rơi
Ngàn sao lấp lánh trên trời
Nhìn xem thân phận kiếp người lầm than.

Trời cao có tiếng tơ đàn
Nhìn ngoài hang động, ánh vàng lưa thưa
Cơn đau chuyển dạ đẩy đưa
Đến giờ khắc định, cũng vừa hạ sinh.

Hài nhi rực rỡ nguyên trinh
Nằm trong máng cỏ, trọn tình thế nhân
Đêm đông băng tuyết sáng ngần
Một vì sao lạ soi vầng hào quang.

Lung linh ánh sáng soi đường
Cánh hoa thông điệp nghê thường tuyết băng
Cửa hang tuyết trắng hoa đăng
Êm như tiếng nhạc cung đàn reo vang.

Sao đêm lấp lánh soi đàng
Phương đông bừng sáng, ngỡ ngàng hân hoan
Tin mừng Trời đất đã loan
Ba vua nối gót theo đoàn người đi.

Đến nơi thăm viếng hài nhi
Trầm hương, thảo mộc xin quì tiến dâng
Thiên Chúa đã đến cõi trần
Hào quang rực rỡ sáng ngần vinh danh

Nước trời xa tận mây xanh
Ngôi hai Thiên Chúa hạ sinh phận người
Trần gian khổ hạnh một đời
Còn ghi giữ lại, ngàn lời thánh kinh

Hai ngàn năm trước Chúa sinh
Dang tay đón nhận tội tình thế gian
Tâm hồn cao thượng chứa chan
Người mang thân phận nghèo nàn thường dân

Hai ngàn năm tiếng chuông ngân
Đêm đông tăm tối sáng ngần ánh sao
Vinh Danh Thiên Chúa Trời cao
Bình An Trần Thế dạt dào yêu thương.

Hai ngàn năm cõi vô thường
Ánh đèn rực rỡ cung đường đêm thâu
Thánh đường vang tiếng nguyện cầu
Cây thông lấp lánh đèn màu Giáng Sinh.

Mùa đông 2019
Đón mừng Thiên Chúa giáng sinh.
Louis Tuấn Lê




Kinh Bình An
Tình yêu Thiên Chúa bao la
Ban cho trần thế ngọc ngà yêu thương
Trăm năm thân phận vô thường
Bước đi tìm mãi con đường về đâu.

Lạy chúa từ bi nhiệm mầu
Lòng con vương vấn u sầu thế nhân
Xin Chúa soi sáng tinh thần
Cho con phương hướng đường trần bước đi.

Lạy Chúa nhân ái từ bi
Xin cho con biết khắc ghi chân tình
Cho con thấu hiểu chính mình
Cho con tin kính Thánh Linh Chúa Trời.

Cho yêu thương đến với đời
Cho lòng tha thứ vào nơi hận thù
Cho ánh sáng xóa mịt mù
Nơi tăm tối, chốn lao tù bình an.

Cho niềm tin lúc nguy nan
Cho nguồn vui đến xóa tan u sầu
Lạy Chúa con mãi nguyện cầu
Cho con nhận biết nhiệm mầu đức tin.

Lê Tuấn

Theo bóng chiều tà



Theo bóng chiều tà

1.
Lòng buồn vì ánh chiều tà
Mà quên đi ánh trăng ngà đêm khuya
Những gì đã vội đi qua
Trần gian cất giữ làm quà hóa duyên.
2.
Em nghiêng theo mái tóc huyền
Nhân duyên gặp gỡ trên miền cỏ thơm
Tình yêu đã biết ban ơn
Xóa tan đêm vắng cô đơn phận người.
3.
Mùa đông phủ trắng đất trời
Cây khô trụi lá tơi bời gió mưa
Dạ khúc vang vọng tiễn đưa
Mai về xứ lạ ngày xưa thật buồn.
4.
Nỗi nhớ tìm lại cội nguồn
Vắng em từ dạo căng buồm gió xuôi
Cô đơn nhìn ngắm mây trôi
Chênh vênh nỗi nhớ bờ môi đợi chờ.
5.
Áo xưa khép nép hững hờ
Hàng khuy hé mở khoe bờ non cao
Đôi môi chín đỏ ánh đào
Cửa mây vén mở lạc vào suối mơ.
6.
Khóc ai lệ ướt trong thơ
Tóc xanh ngày cũ bây giờ sương bay
Hạt sương đậu cánh hoa này
Nghiêng soi lòng suối bóng ai nhạt nhòa.
7.
Dưới giàn thiên lý vàng hoa
Kết thành vương niệm làm qùa tặng em
Tiếng lòng lời nói môi êm
Ru tình theo tiếng êm đềm mê say.
8.
Hữu duyên như núi gặp mây
Tơ vương mây cũng đỏ hây dáng hồng
Xuân về trồi lá đươm bông
Bướm bay uốn lượn theo vòng cánh duyên.
9.
Trên cành tiếng hót chim khuyên
Em nghiêng suối tóc tơ huyền nhẹ vương
Làn sương trắng điểm phố phường
Gót hài vui bước cung đường lá bay.
10.
Em về hoa nở trên tay
Áo dài lụa mỏng thơ ngây dáng chiều
Ý thơ muốn tỏ đôi điều
Gởi theo vần điệu mỹ miều ngợi khen.
11.
Về xem phố chợ lên đèn
Theo hương vị lạ say men rượu mời
Lặng buồn nhìn cánh hoa rơi
Lòng nghe xao xuyến đất trời sang xuân.
12.
Hoa vàng vương nhẹ gót chân
Phố vui mỏi gót tần ngần bước đi
Nào ngờ vướng lụy tình si
Hương thơm bát ngát xuân thì vấn vương.
13.
Tiếng chuông vang vọng giáo đường
Thánh ca em hát từng chương huy hoàng
Lung linh ngọn nến hai hàng
Câu nào thánh hóa địa đàng nơi đây.
14.
Chiều xuân gió nhẹ mây bay
Tặng nhau khăn lụa, trao tay đóa hồng
Nửa đêm đắp mảnh chăn bông
Nghe con dế gọi ngoài đồng thiết tha.
15.
Lấy hoa sen ướp hương trà
Hứng mưa đun nước pha trà uống xuân
Ngại ngần chen lẫn bâng khuâng
Thương nhau mấy nỗi trầm luân bụi đường.
16.
Cánh hoa thông điệp vô thường
Tuết rơi trắng điểm bên đường gió đông
Trời giăng sợi mòng tơ hồng
Vướng đôi quấn quýt tình nồng có nhau.
17.
Dấu đêm trong tóc phai màu
Sợi đen sợi bạc, gối đầu ngủ say
Da thơm vòng ngực vươn đầy
Cho nhau tàn cuộc hao gầy hương trinh.
18.
Tiếng chim đánh thức bình minh
Cổng hoa trước ngõ gợi tình đươm bông
Phận người hữu hạn hư không
Gặp duyên môi vẫn điểm hồng dấu son.
19.
Đường xưa dấu cỏ lối mòn
Mưa bay lất phất, trời còn buồn vương
Thu đông tàn ẩn vô thường
Giọt rơi hạt ngọc, cung đường thiên thai.
20.
Hương xuân cánh nở vàng mai
Trăm năm ở lại nối dài tình xưa
Từ em khép nép đẩy đưa
Cho hoa dục nở, hồn vừa xanh xao.
21.
Khóc tình giọt lệ chảy vào
Cánh nhung rơi rụng cội đào nhớ ơn
Ngày xưa em khóc dỗi hờn
Cho nhau khổ lụy để hồn thương đau.
22.
Đêm dài trắng rụng hoa cau
Dây trầu cuốn lấy mối sầu tương tư
Em về lỗi hẹn đường tu
Thêm dài nỗi nhớ xuân thu đợi chờ.
23.
Cho dòng mực chảy vào thơ
Chữ nghiêng lệ ướt nhạt mờ nhớ thương
Thơm làn khói nhẹ trầm hương
Nhớ nhau từ độ tha phương hẹn hò.
24.
Qua sông chợt nhớ đến đò
Thuyền ai vang vọng câu hò điệu ru
Bóng cò trắng điểm sương mù
Liễu buông cành rũ trời thu thoáng buồn.
25.
Cơn đau chạm đến cội nguồn
Ngọn lau gió nhẹ, cánh chuồn chuồn bay
Tiễn đưa tay lại nắm tay
Ôm nhau tạm biệt, nhớ ngày ngẩn ngơ.

Lê Tuấn
Mùa đông 2019
“Người nghệ sĩ lang thanh trong tâm tưởng.
Chợt thấy buồn ngồi viết 100 câu thơ lục bát trong bài tình thơ”







Mùa xuân vừa đến

Buổi sáng sớm hôm nay trời mưa lất phất, gió nhẹ nhẹ đem hương xuân trở về trên thung lũng hoa vàng. Tôi ngẫu hứng viết bài thơ lục bát, vì lục bát vẫn là thể thơ thuần túy nhất của tâm hồn Việt. 
Xin mời qúy vị đọc bài thơ Mùa Xuân Vừa Đến.


image.png

Mùa xuân vừa đến

Mùa xuân hương vị ngọt ngào
Hoa thơm cỏ lạ đón chào bình minh
Tóc bay nhè nhẹ hương tình
Má hồng môi thắm điểm xinh nụ cười

Mai vàng hé nụ đẹp tươi
Đào về trước ngõ lả lơi gọi mời
Mưa bay lất phất giữa trời
Long lanh hạt ngọc cho đời thêm duyên

Mùa xuân đang đến trước hiên
Môi em thắm đỏ cười hiền đón xuân
Dặt dìu bước nhẹ bâng khuâng
Niềm vui mơ ước xa gần thăm nhau.

Mùa xuân hoa lá đổi màu
Bướm vui bay lượn mở đầu ngày vui
Bãi xuân én lượn sương mù
Bước chân em nở cánh dù đầy hoa.

Lê Tuấn
Mùa xuân mưa bay trên thung lũng hoa vàng

Tiếng gọi xuân về

Xin được chia sẻ cùng quý vị một bài thơ tháng Giêng, cho thêm hương vị của mùa xuân đang đến thật gần.
image.png
Tiếng gọi xuân về
Nắng xuân lấp lánh trên cành
Giọt sương còn điểm long lanh nụ vàng
Thấy trong lá biếc dịu dàng
Tiếng em vừa gọi nhẹ nhàng như thơ.

Hồn ta chết dại ngẩn ngơ
Âm vang vô lượng vỗ bờ cõi em
Nương theo tiếng bước chân êm
Xuân vừa gợi ý bên thềm hoa rơi.

Lắng nghe tiếng gọi xuân mời
Chim non vui hót giữa trời đất riêng
Ta chờ em nắng tháng giêng
Đem ra đốt hết muộn phiền riêng mang.

Gió xuân chạm cánh mai vàng
Cho con bướm đậu nhẹ nhàng bay đi
Bâng khuâng chợt đến đôi khi
Lắng nghe tiếng gọi xuân thì chứa chan.

Lê Tuấn


Rượu uống say rồi nhớ cố nhân
Nghêu ngao tiếng hát điệu hoa xuân. 


image.png

Ngắm hoa xuân

Hoa nở bên trời sương khói bay
Mưa bay lất phất ý xuân đầy
Ngàn hoa rực rỡ xuân vừa đến
Em có về đây, đón xuân này.

Rượu uống say rồi nhớ cố nhân
Hôm nay trời đất bỗng xoay vần
Người ở xa vời bao cách trở
Có về thung lũng ngắm hoa xuân.

Lê Tuấn
Mùa xuân trên thung lũng hoa vàng