Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Ta gửi nỗi buồn


Ta gửi nỗi buồn

Ta gửi nỗi buồn theo trí nhớ
Ngày xưa áo trận gió tang bồng
Hùng binh tiến bước theo quân sử
Đoàn tụ bên trời, gọi nhớ mong.

Ta gửi mỗi ngày sợi tóc rơi
Quê hương lỗi hẹn đã xa vời
Tháng tư, lệ đắng như còn nghẹn
Non nước còn đau, khóc giữa trời.

Ta gửi nơi em cuộc tình xưa
Nhiều đêm thức trắng nhớ chưa vừa
Thương lắm ngày đi buồn ly biệt
Tội tình rơi lệ, khóc tiễn đưa.

Ta đợi thời gian ngày trở lại
Nối những ân tình đã chia tay
Nghe dòng máu nóng còn tuôn chảy
Khép lại khung trời thoáng mây bay.

Ta đợi em về vui chốn cũ
Giữ lấy ân tình chớ lãng quên
Cũng vẫn là em ngày xưa ấy
Dịu dàng thơ mộng, dáng thân quen.

Ta chợt nghe hồn đang thổn thức
Lòng buồn gợi nhớ những cơn đau
Bè bạn những ai còn ai mất
Cuộc đời bao trống vắng qua mau.

Ta gửi thơ buồn theo xuống mộ
Đâu còn gì nữa phận trăm năm
Khóc người, ta khóc đời cõi tạm
Tóc bạc, đường chiều gió lạnh căm.
  
Ta tiếc đời người sao hữu hạn
Trần gian biến hóa cõi vô thường
Ta nhặt đời mình trong phế liệu
Đem về xem lại những đoạn trường.

Tìm đời đánh mất trong hờn tủi
Lục lại thời gian của một thời
Chinh nhân tỏa sáng trong hoài niệm
Như còn luyến tiếc cuộc rong chơi

Ta gửi thơ vào niềm thương nhớ
Một thoáng trần gian vội lướt qua
Nghe nỗi niềm đau, hồn thổn thức
Thơ không trải hết được lòng ta.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng”










Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

Lễ Tạ Ơn

Happy Thanksgiving
Kính chúc toàn thể quý vị ngày lễ Tạ Ơn "Thanksgivings". Tràn đầy tình thương yêu, đầm ấm bên mái ấm gia đình. Chúc quý vị bình an và thật nhiều niềm vui. Xin gửi đến quý vị bài thơ (Lê Tạ Ơn)
Trân Trọng
Lê Tuấn

image.png

Lễ Tạ Ơn

Xin tạ ơn những sắc màu cuộc sống
Cho nhân quần hiện hữu ở quanh đây
Để mọi người hưởng phúc thiện hôm nay
Ơn Thượng Đế, ban bình an nhân loại.

Xin cảm tạ Đất Trời nơi ta sống
Nước Mỹ chân tình rộng lượng bao dung
Lòng nhân ái, cưu mang người tỵ nạn
Yêu tự do, sức sống đã nở hoa.

Xin cảm tạ người bạn đời chung thủy
Bao thăng trầm năm tháng vẫn bên nhau
Đã cùng nhau vun xới những sắc màu
Cùng hòa nhịp tiếng tơ lòng thổn thức.

Duyên chồng vợ, khắc ghi tình thắm thiết
Tạ ơn em, tính nhân ái dịu hiền
Mãi bên nhau, một đời chung thủy
Mái ấm gia đình, hạnh phúc triền miên.

Xin tạ ơn những nàng thơ chợt đến
Để cùng ta thao thức suốt đêm thâu
Cho yêu thương sức sống thật nhiệm mầu
Cõi trăm năm, bên người tình tri  kỷ.

Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"










Thứ Tư, 20 tháng 11, 2019

Ta về nghe nặng cơn đau

Tìm lại những vần thơ đã viết. Tôi xin chia sẻ cùng quý vị Văn Thi Hữu. Bài thơ (Ta về nghe nặng cơn đau) sở dĩ tôi lấy tựa đề hơi dài vì không muốn bị lầm lẫn với bài thơ (Ta Về) của nhà thơ Tô Thúy Yên. Ông cũng là người anh và người bạn tù chung một đội với tôi tại miền bắc VN. Năm 1983 sau 8 năm tù trở về nhà, tôi đã bị mất phương hướng khi đi giữa phố Sài Gòn, thành phố chở nên cũ kỹ như đang lên cơn sốt vì căn bệnh thế kỷ.  Trong thời gian này, đi đâu cũng nghe người ta bàn đến chuyện vượt biên, chính tôi cũng tìm đường vượt biên, nhưng không thoát, rồi bị bắt lại, đi tù thêm lần nữa, đây cũng là nỗi đau của một kiếp người, sống dưới chế độ bạo tàn cộng sản.
Trân trọng
Lê Tuấn
"người thơ xếp chữ, hay người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"

image.png
(tấm hình cũ, người lính Thiếu Sinh Quân Lê Tuấn) 


         Ta về nghe nặng cơn đau

Ta về ngơ ngác trên đường phố
Đổi thay nhiều, mất dấu hôm nay
Phố thân quen bỗng thành xa lạ
Tám năm tù, cát bụi gió bay.

Ta về như dạng người thiên cổ
Từ rừng hoang, gặp lại cõi người
Hỏi sao không ngẩn ngơ mất hướng
Nghe tàn phai, nấc nghẹn tiếng đời.

Ta bật khóc nhìn đời thay đổi
Bước chân buồn, một bóng đơn côi
Tám năm rừng rú, tù biệt xứ
Tâm thức còn buồn chốn xa xôi.

Ta cúi mặt cõi lòng câm nín
Đời quanh đây nghe nặng lòng đau
Tám năm Sài Gòn như cơn sốt
Tìm tự do, thiên hạ rủ nhau.

Cuối phố lá me bay nỗi nhớ
Tám năm rồi gặp lại nơi đây
Em vội vã bước đi hướng khác
Cuộc tình tan theo gió mây bay.

Ta về như lá thu vàng úa
Nghe tiếng tàn phai vọng cuối mùa
Ai gọi ngoài kia, chiều phố vắng
Dừng chân nhìn lại ngọn gió lùa.

Chỉ còn lại đất trời câm nín
Một mình ta ôm chọn chia ly
Phù suy, phù thịnh, tình nhân thế
Đổi thay, vô thường,  mấy ai ghi.


Lịch sử có thêm trang cải tạo
Xin hãy viết thêm một chữ tù
Tám năm chết dấp nơi rừng rú
Thân phận còn đau nhói hận thù.

Ta về giữa phố người xa lạ
Nghe hồn nặng trĩu nỗi xót xa
Tám năm biệt xứ, ngày trở lại
Tàn tạ kiếp người trận phong ba.

Ta về, Mẹ mừng rơi nước mắt
Em thì ngơ ngác nhận không ra.
Đêm nay bếp ấm khơi thêm lửa
Chó ánh hồng lên sáng cả nhà.

Lê Tuấn
(Sau 8 năm tù trở về năm 1983)

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

Còn Nghe Tiếng Nấc

Tôi viết bài thơ này để họa lại bài thơ của (tam vị) nữ sĩ VTLV, 3 vị nữ sĩ đã họa lại bài thơ (Tôi bỏ thơ vào...).
Do đó tôi ngẫu hứng viết bài (Còn nghe tiếng nấc) "không chút men nào vẫn thấy say". Xin chia sẻ cùng quý vị Văn Thi Hữu VTLV. Và cũng mong quý vị họa lại bài thơ này cho vui.
Trân trọng
Lê Tuấn

image.png

Còn nghe tiếng nấc

Không chút men nào vẫn thấy say
Môi tình đỏ thắm má hây hây
Hương đồng gió nội bay thơm ngát
Ý nhạc thay lời, vẫn ngất ngây.

Nơi chốn hồn hoang nhớ bóng đêm
Tình ai ảo tưởng, bóng bên thềm
Lung linh ngọn nến mờ nhân ảnh
Có xót thương người, nhớ bóng em.

Gối mộng đừng quên nhớ đến nhau
Chiều buông bóng xế, lạnh cơn đau
Còn nghe tiếng nấc buồn trăn trở
Hãy gọi tên người, dẫu ở đâu.

Lê Tuấn
(Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng)



Ru Em
Ru tình đi nhé, em ơi !
Vào trong gối mộng, rót lời tình thơ
Ru em ngôn ngữ dại khờ
Ru đời trăm mối, chia bờ nhớ thương.

Ru tình còn mãi vấn vương
Ngày sau trong cõi vô thường nhớ nhau
Tiếng đời vỗ nhịp qua mau
Nghe hồn nức nở, khóc đau phận người.

Ru em ngôn ngữ không lời
Nhớ thương che dấu, đôi môi nghẹn ngào
Ru tình mấy độ hư hao
Tiếng lòng nức nở, xôn xao đợi chờ.

Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"



TRĂNG KHÓC SẦU RƠI

(Kính hoạ bài Còn Nghe Tiếng Nấc của thầy Lê Tuấn)


Men tình hay rượu thấm hồn say?
Nhớ lúc nhìn ai má ửng hây
Nguyệt thẹn khó bì khuôn diễm lệ
Hoa nhường khôn sánh nét thơ ngây


Tương tư nhắp chén lúc tàn đêm
Trăng khóc sầu rơi bóng trải thềm 
Ngun ngút niềm yêu trao chốn ấy
Dạt dào nhung nhớ gửi về em 


Gió ngàn vi vút ghẹo trêu nhau
Mặc kệ hồn ai lặng nhói đau
Miệng đắng chung vơi buồn cứ đến
Lòng cay ly cạn bóng hình đâu...


Phương Hoa - Nov 14th 2019



MƠ VỀ THUỞ ẤY

(Kính họa bài Ru Em của thầy Lê Tuấn)


Mơ về ngày ấy người ơi 
Tình đầu e ấp tuôn lời gấm thơ
Mơ sao ánh mắt si khờ
Nét nhìn đăm đắm ngập bờ yêu thương 


Mơ ngày dạ trải tơ vương 
Ước mong góp mộng bình thường cùng nhau 
Mơ hồi rẽ bước đi mau
Gió xao kiếp gió người đau lòng người 


Mơ ai trăng cũng nghẹn lời 
Sóng tình còn giữ làn môi ngọt ngào 
Mơ cuồng vóc ngọc tiêu hao
Lá thu vàng vọt lao xao lượn chờ...


Phương Hoa - Nov 14th 2019

Ảnh khoả thân tuyệt đẹp

Ảnh khoả thân tuyệt đẹp của thiếu nữ Việt: Đường cong của sen

Giữa sen và cơ thể xuân thì của thiếu nữ Việt có một điểm chung dễ nhận thấy, đó là những đường cong mềm mại, gợi cảm… Có thể cảm nhận rõ nét điều này qua những tác phẩm do họa sĩ / nhiếp ảnh gia Dương Quốc Định thực hiện:


Pic

Pic

Pic

Pic

Pic
Pic


Bộ ảnh nude cực đẹp và nghệ thuật

Thiếu nữ tuyệt đẹp với hình ảnh cổ điển trong các tác phẩm nghệ thuật khoả thân của nghệ sĩ nhiếp ảnh Dương Quốc Định

Pic


Ảnh chụp những thiếu nữ khỏa thân đẹp như tranh vẽ

Bộ ảnh nude được thực hiện bằng máy ảnh OLYMPUS DIGITAL CAMERA đẹp như tranh vẽ. Với cách sắp xếp của nhiếp ảnh gia bộ ảnh dưới đây xứng đáng là bộ ảnh phụ nữ khỏa thân nghệ thuật đỉnh cao nhất 

 Bộ ảnh phụ nữ khỏa thân theo phong cách phục hưng 
Gái trẻ khỏa thân đẹp đỉnh cao

Tranh nude nghệ thuật chụp bằng máy ảnh OLYMPUS DIGITAL


Người đẹp nude cùng dải lụa mềm

Người đẹp nude bên cây xanh

Ảnh nude hai chị em

Nude đẹp ngắm cá bên hồ

Thiếu nữ gợi cảm trên giường

Ảnh chụp đẹp như tranh vẽ

Những bức ảnh phụ nữ khỏa thân trên giường nghệ thuật đỉnh cao

Nude với những đường cong tuyệt hảo

Bộ sưu tập những tác phẩm ảnh phụ nữ khỏa thân tuyệt đẹp
A

Vần Thơ Lục Bát

Sáng thứ hai đầu tuần, xin gửi đến quý vị Văn Thi Hữu, bài thơ (Vần Thơ Lục Bát). Tôi mượn ý của hai câu Lục và Bát trong thể thơ sáu tám, để thi vị hóa một ý tưởng (tình thơ). Để cho dòng chảy của suy tư vui đùa cùng chữ nghĩa. Cho đời sống bớt đi phần buồn tẻ, cho những bông hoa trong tâm thức vẫn nở thắm, tỏa hương thơm mỗi ngày. Mong quý vị họa lại bài thơ này cho vui.
Chúc quý vị một tuần lễ tràn đầy niềm vui.
Lê Tuấn


Vần Thơ Lục Bát

Vào xem lục bát reo vần
Nào ngờ câu lục, vướng chân em về
Lời thơ ngôn ngữ chân quê
Để cho câu bát, vụng về bên nhau.


Câu sáu quyến rũ mở đầu
Nhường cho câu tám, bắc cầu sang thăm
Duyên tình ước hẹn trăm năm.
Đường xuân phơi phới, trăng rằm tháng giêng.


Hoa xuân cánh mỏng chao nghiêng
Cho anh ôm mối muộn phiền nhớ thương
Bài thơ lục bát vấn vương
Đôi vần nối nhịp, cung đường mộng mơ.


Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng."




DUYÊN THƠ
(Kính họa bài Vần Thơ Lục Bát của thầy Lê Tuấn)

Gió chiều rộn rã xoay vần
Trời mây man mác quyện chân người về 
Dạt dào vị ngọt hương quê
Rủ câu Lục Bát tìm về với nhau 

Duyên thơ tựa mối tình đầu
Cỏ hoa luôn tạo nhịp cầu viếng thăm
Núi non trao hẹn nghìn năm
Đẹp câu sáu tám trăng Rằm ra Giêng

Vườn Xuân bướm lượn cành nghiêng 
Cỏ hoa vui xoá lụy phiền nhớ thương
Khiến lòng xao xuyến tơ vương 
Bài thơ Lục Bát dẫn đường vào mơ

Phương Hoa - Nov 18th 2019



Thứ Năm, 14 tháng 11, 2019

Ru Em va Còn nghe tiếng nấc

Mỗi ngày viết một bài thơ.
Bài thơ 7 chữ tôi viết hôm qua. Bài thơ Lục Bát tôi viết hôm nay. Cả hai bài đều mang một ý (Tình Thơ). Xin chia sẻ cùng quý vị Văn Thi Hữu, 
Trân trọng
Lê Tuấn

image.png

Còn nghe tiếng nấc
Không chút men nào vẫn thấy say
Môi tình đỏ thắm má hây hây
Hương đồng gió nội bay thơm ngát
Ý nhạc thay lời, vẫn ngất ngây.

Nơi chốn hồn hoang nhớ bóng đêm
Tình ai ảo tưởng, bóng bên thềm
Lung linh ngọn nến mờ nhân ảnh
Có xót thương người, nhớ bóng em.

Gối mộng đừng quên nhớ đến nhau
Chiều buông bóng xế lạnh cơn đau
Còn nghe tiếng nấc buồn trăn trở
Hãy gọi tên người, dẫu ở đâu.

Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"

image.png
Ru Em

Ru tình đi nhé, em ơi !
Vào trong gối mộng, rót lời tình thơ
Ru em ngôn ngữ dại khờ
Ru đời trăm mối, chia bờ nhớ thương.

Ru tình còn mãi vấn vương
Ngày sau trong cõi vô thường nhớ nhau
Tiếng đời vỗ nhịp qua mau
Nghe hồn nức nở, khóc đau phận người.

Ru em ngôn ngữ không lời
Nhớ thương che dấu, đôi môi nghẹn ngào
Ru tình mấy độ hư hao
Tiếng lòng nức nở, xôn xao đợi chờ.

Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"