Trang thơ Tế Luân, hai bài thơ tình 7 chữ viết cho vui.
Ngỡ Em Về
Tôi ngỡ em về trong giấc mơ
Nào ngờ lạc bước vào trang thơ
Người đem đính ước vào thương nhớ
Để nhớ thương phong kín đợi chờ.
Áo trắng em bay suốt đoạn đường
Hình như vướng bước một người thương
Đã lưu chứng tích tình thơ mộng
Để nhớ mong nhiều thêm vấn vương.
Mưa nhớ mong về những bước chân
Nghe tình thổn thức chuyện xa gần
Ước gì mọc cánh bay ngàn dặm
Để sớm bình minh về trước sân.
Tìm cả cơn mưa những giọt buồn
Nghe tình than thở gió mưa tuôn
Tiếng đời thánh thót đêm cuồng vọng
Từ buổi ra đi bỏ cội nguồn.
Để sáng mai này nghe tiếng em
Cho tình gặp lại phút êm đềm
Xin đừng ướt đẫm lời than khóc
Nỗi nhớ nào không động tiếng đêm.
Tế Luân
03-20-25
Nỗi Buồn
Có nỗi buồn bay chạm nhánh cây
Chiều nghiêng thấp thoáng tím chân mây
Men theo kỷ niệm ngày tháng cũ
Nghe gió vui đùa ngọn cỏ may.
Hoa lá xanh mùa đã hóa thân
Như còn tiếp nối tuổi thanh xuân
Sao nghe nức nở hồn viên mãn
Nối nhịp cầu đưa tình đến gần.
Tiếng nhịp đêm thâu khóc tiếng đời
Nhấn chìm mộng ước lòng chơi vơi
Đèn đêm vụt tắt trong đêm tối
Để mất tương lai mất nụ cười.
Cuộc sống còn vương bao khốn khó
Bàn tay giữ lấy những đường tơ
Đông về áo mỏng che đêm lạnh
Lạnh cóng tay buồn viết ý thơ.
Tế Luân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét