Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2025

Tôi Nợ Em - Những vần thơ lãng mạn cho tình yêu



Thêm một chút lãng mạn cho đời sống thăng hoa. Chúc mọi người một tuần lễ tràn đầy niềm vui.
Chia sẻ bài thơ tôi mới viết.
Lê Tuấn




Tôi Nợ Em


Tôi nợ tình em thời nữ sinh
Nợ thời áo trắng gái đoan trinh
Nợ em nụ tím cài trên tóc
Nở cả trời thơ những đoạn tình.

Nợ em thuở ấy còn trong trắng
Cả nét ngây thơ chiếm cõi hồn
Nợ trái tim hồng hay loạn nhịp
Nợ tình chiếm hết cõi lòng son.

Tôi nợ tình em cả giấc mơ
Nợ thời con gái cả hồn thơ
Ngôn tình hoa bướm đầy trang giấy
Nắn nót thêu hoa những đợi chờ.

Tế Luân




Đồng Cảm Yêu Thương


Nâng ly cạn chén rượu đầy
Thanh âm vang động tình này riêng em
Đôi môi khát vọng cơn thèm
Áo em tơ lụa rũ mềm vấn vương.

Hồn thơ uốn lượn mười thương
Men say tình ái miên trường chơi vơi
Em cùng ta cả một đời
Bên nhau cùng bước rong chơi tháng ngày.

Nhánh hoa xuân nở trên tay
Đem thân hiến trọn tình này trăm năm
Lắng nghe tiếng gọi xa xăm
Từ nơi sâu thẳm mù tăm phận người.

Buồn vui theo tiếng khóc cười
Thời gian điểm hóa bước dời tuổi xuân
Sợ gì một đóa phù vân
Tình thôi ngấn lệ còn ngần dáng hương.

Ta tìm trong cõi vô thường
Lật trang thánh sử hiến chương huy hoàng
Chữ yêu chạm khắc dát vàng
Đem vào cung điện bảo tàng tình nhân.

Trăm năm theo bước đường trần
Ngẩn ngơ quên mất mang thân phận người
Vàng phai gió núi mây trời
Ngẫm ra mới biết cuộc đời hoang sơ.

Tế Luân




Nhớ Ngày Xuân

Nỗi buồn
níu bước chân ai
hư vô bỏ trống
nối dài mộng du
hồn đi xuyên thấu sương mù
qua thu gió thổi
lạnh từ đông sang.

một mình
vẫn bước lang thang
nhờ em săn sóc
mùa màng nở hoa
lửa cuồng nhiệt muốn bôn ba
đường chiều xa tít
mù sa ngại ngần.

dính vào nhau hết mùa xuân
theo cơn đồng thiếp
bước chân nhịp nhàng
trời xuân vàng cội gốc xanh
môi son đỏ thắm
một vành đôi mươi.

nhớ về em
mím môi cười
da thơm lụa mỏng
bước dời gót xuân.

Tế Luân


Cuộc Sống Thi Ca
Lê Tuấn

Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2025

Trang Thơ Ngày Lễ Tình Yêu - Long Hồ Vĩng Long

Long Hồ Vĩnh Long - Kim Oanh 
Chia sẻ trang thơ của nhiều tác giả viết cho Ngày Lễ Tình Yrêu

Kính chúc anh chị ngày vui hạnh phúc.
Cuộc Sống Thi ca chuyển tiếp



Bản Tình Ca Bất Diệt - Thơ: Nguyễn Vi Sơn - Nhạc: Võ Tá Hân- Ca Sĩ: Khắc Dũng
Kim Loan Tình Yêu Không Hẹn Trước

Ngô Đức Diễm: Xin Đời Cho Em

Phương Thiên: Đóa Hoa Cho Em!

Phương Hoa: Happy Valentine's Day!

Sương Lam: Có Những Niềm Vui

Kim Phượng& LTY: Hương Thầm Cảm Tác

Món Quà Valentine Cuối Cùng - The Last Valentine’s Gift (PhamPhanLang)

Thái Lan: Những Bức Tranh Về Tình Yêu Qua Từng Thời Đại

Kim Phượng: Hương Thầm
BP: Saint Valentin!
Ý Nga: Lễ Tình Yêu

Thanh Thanh: Hạnh Phúc

Nhất Hùng: Tình Thơ Dại

Trần Quốc Bảo: Tình Người Lính Chiến
Để Mình Mãi Yêu Nhau - Sáng Tác: Khanh Phương (Trần Văn Khang) - Ca Sĩ: Quang Minh & Hạnh Nguyên

Lê Tuấn: Hoa Hồng Tình Nhân

Phan Khâm: Valentine Ngọc Ngà

Lâm Hoài Vũ: Thuở Đá Vàng

Minh Thúy: Xóm Cũ

40 năm Cuộc Tình: Truyện Tác Giả Phương Lan

Nguyễn Thị Thanh Dương: Hoa Thiên Lý Đâu Rồi

Kim Oanh: Valentine Đời Tôi!


Kim Oanh





Happy Valentine 2025 - Chúc mừng ngày lễ Tình Nhân



Happy Valentine Day
Chúc mừng ngày lễ tình nhân.
Gửi đến tất cả những ai đang yêu nhau, một ngày lễ Valentine tràn đầy yêu thương và hạnh phúc. Mong rằng mỗi ngày sống bên nhau, đều là một ngày đặc biệt Valentine, vì tình yêu chính là điều kỳ diệu nhất.
Lê Tuấn



Hoa Hồng Tình Nhân

Cành hồng mới nở đoá hoa xinh
Gửi tặng em yêu những nụ tình
Tình nhân ngày lễ hoa hồng đỏ
Để mãi yêu đương chuyện chúng mính.

Nghe nhịp thời gian chuyện gió mưa
Sông thu liễu rũ thuyền đong đưa
Loài hoa chớm nở thơm hương sắc
Mây nước bèo trôi ngọn gió lùa.

Ôm bó hồng hoa đến tặng em
Nụ hôn nồng ấm ngất ngây thèm
Rót ly rượu đỏ men tình ái
Ngày lễ tình nhân ngọn nến đêm.

Âm hưởng vang lên nhạc phổ thơ
Cho tình lãng mạn phút mong chờ
Ái ân nồng ấm như ngày mới
Tóc xoã ngang vai mảnh lụa mờ.

Ngào ngạt hương xuân má đỏ hây
Tình em rạo rực phút sum vầy
Hồn em khép cánh hoa trinh nữ
Ngày ấy tình em đã rót đầy.

Tế Luân
Viết cho ngày Tình Nhân


















Thứ Năm, 13 tháng 2, 2025

50 Năm Xa Xứ 1975 - 2025. Những Vần Thơ Hoài Niệm



Nhìn lại sau 50 năm kể từ 1975 - 2025.




Tôi thực hiện bức ảnh này bằng Photoshop
Làm cho oai phong một chút


        Chúng ta không thể sống vì quá khứ, nhưng cũng không thể phủ nhận quá khứ đã tạo ra nền tảng vững chắc cho hiện tại và tương lai. Giá trị thật sự trong lịch sử là một bảo tàng vô giá của những bài học, mà chúng ta cần học hỏi.

        Nếu chúng ta nhìn vào lịch sử với thái độ trân trọng và biết ơn, chúng ta sẽ nhận biết những giá trị lịch sử, sẽ là niềm tự hào của dân tộc, mà còn nhận rõ sự thật những phần quan trọng của từng thời gian, qua từng giai đoạn, từng thời kỳ của những diễn biến đã xẩy ra trong lịch sử.
    Những điều qúy giá trong lịch sử không chỉ là nền tảng văn hóa mà còn là nền tảng giáo dục cho thế hệ trẻ.



photoshop by lê tuấn

    Chúng ta hãy nhìn lại

    Cho đến ngày hôm nay (tháng 4, 2025). Báo chí tuyên truyền của chế độ Hà Nội đưa tin và hình ảnh đang diễn ra về các cuộc luyện tập “diễu binh” ăn mừng 50 năm Cộng sản nhuộm đỏ được cả nước.

    Chiến thắng ngày 30 Tháng Tư để làm gì rồi phải ca ngợi hoặc thực hiện những điều mà chính thể Việt Nam Cộng Hòa đã từng thực hiện cách nay 50 năm?

    Nếu chúng ta nhìn lại lịch sử, để có chiến thắng ngày 30 tháng 4, 1975. Cộng Sản, đã hiến dâng sinh mạng của hơn 4 triệu người đã phải chết, bao gồm binh sĩ của cả hai bên và thường dân. Nhưng đau xót nhất khi hơn 4 triệu người chết đều là đồng bào người Việt với nhau.

    Hãy đọc lại câu nói của tên đồ tể thiến heo Đỗ Mười

    (Đỗ Mười đã từng tuyên bố trước sân tòa Đại sứ Hoa Kỳ tại Sài Gòn ngày 20/02/1976 vào lúc 10 giờ 15 phút rằng:

    “Giải phóng miền Nam chúng ta có quyền tịch thu tài sản trưng dụng nhà cửa, hãng xưởng, ruộng đất chúng nó “ám chỉ người dân miền Nam”, xe chúng nó ta đi, vợ chúng ta lấy, con chúng nó ta bắt làm nô lệ, còn chúng nó thì ta đày đi kinh tế mới và nơi rừng sâu nước độc, chúng nó sẽ chết lần mòn”.)



        Cưỡng chiếm được miền Nam, chế độ Cộng Sản thực hiện xây dựng chủ nghĩa xã hội bằng cách đưa người dân đô thị đi xây dựng vùng kinh tế mới với hai bàn tay trắng. Thực hiện cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản mại bản… thực chất là cướp bóc, phá hoại hoàn toàn nền kinh tế thị trường của miền Nam, gây bần cùng hóa đất nước.

        Thậm chí, cho đến ngày nay 50 năm sau chiến tranh (1975-2025). Với sự quản lý điều hành kém cỏi và nạn tham nhũng tràn lan của chế độ Cộng Sản, đất nước vẫn tiếp tục đứng hàng cuối như là một quốc gia chậm tiến, lạc hậu mọi mặt.

        Tài nguyên thiên nhiên bị thất thoát, bị cán bộ, đảng viên cao cấp vơ vét chiếm làm của riêng. Biên cương, hải đảo bị Trung Cộng xâm lấn. Cuộc sống người dân lầm than, vẫn phải tìm đủ mọi cách, để bỏ nước ra đi, đến các quốc gia tự do trên thế giới bằng bất cứ giá nào.

        Có một điều nghịch lý. Ngay cả những thành phần đảng viên cao cấp trong bộ chính trị đảng cộng sản, con cháu họ vẫn mong muốn định cư tại các nước tự do. Điển hình là tại Hoa Kỳ, Úc và Canada.

        Nếu đưa ra hết bằng chứng tội trạng của công sản đã gây ra cho đất nước VN, thì không bút mực nào tả hết.

        Tôi biên soạn bài viết ngắn này như một hoài niệm Tưởng Niệm ngày Quốc Hận 30 Tháng 4 năm 1975.

Nhìn Lại Lịch Sữ Sau 50 Năm 1975-2025

Louis Tuấn Lê






Tự Do Và Văn Học


Văn sĩ có ngòi bút
Định giá thân phần người
Tự Do và Cộng Sản
Thời thế đã đổi dời.

Thi sĩ có cây viết
Đem hồn thơ vào đời
Quỷ vương hay thần chết
Cũng bị đánh tơi bời.

Văn Thơ như sóng biển
Sóng gió vỗ tràn bờ
Bao vây loài cộng sản
Ngày phán xét đợi chờ.

Văn Hóa phá ngục tù
Từ do là thiên thu
Dòng mực theo ngọn bút
Viết lên xóa hận thù.

Tế Luân
Viết cho 50 năm xa xứ
Trường hận lưu vong. 1975-2025




Hãy Nhìn Vào Lịch Sử

Đừng mất dấu, ta còn lịch sử
Năm mươi năm xa xứ lưu vong
Cờ vàng máu đỏ chia ba nhánh
Phất phới bay về tận biển đông.

Nếu có ai quên nhìn lịch sử
Hảy nhìn vào bản thể từ đâu
Tháng tư quốc hận hờn vong quốc
Bom đạn mù bay bóng vạn sầu.

Hãy tự hào nhìn vào lịch sử
Khối tình chung vang dội trời nam
Ai còn khúc mắc lòng chưa tỏ
                                                   Thắp nén từ bi, tạ thế nhân.

Hãy nhớ nguồn cơn trong lịch sử
Tự do này đánh đổi từ đâu
Vượt biên sống chết trong gang tấc
Biển cả ngàn khơi sóng bạc đầu.

Tỵ nạn đi tìm vùng đất hứa
Tù nhân “cộng sản“ sống lưu vong
Tự do ngọn đuốc soi tâm trí
Cả một đời an lạc thong dong.

Nếu một mai nhìn vào lịch sử
Thấy tương lai bừng sáng phương đông
Con rồng, cháu tiên, vùng dậy
Đáng đuổi cộng nô, dành núi sông.

Dóng lịch sử phân chia giới tuyến
Ngọn cờ vàng chiếm lĩnh giang sơn
Ba miền đất nước chung nguồn cội
Xây dựng tương lại rực rỡ hơn.

                                                                   Tế Luân



50 năm nhìn lại lịch sử (1975 – 2025)




Mảnh Vụn Ký Ức


Thời gian đã bào mòn trong kỷ niệm
Ký ức bị bom thủng lỗ thật to
Làm sao cầm được trái tim rướm máu
Giữa ao đời, chèo thuyền vớt âu lo.

Dựa vào em ta tìm nguồn an ủi
Chạm môi tình mùi vị chát hương nho
Say một chút cho đời thêm hưng phấn
Trên đỉnh phù vân, ngôn ngữ vào thơ.

Tế Luân




AI Painting



Mộng Du



Đêm thần thoại thấm bùa mê ân ái
Cơn mộng du thức tỉnh những thiên tài
Ý thức đến từ trong kho tiềm thức
Tư tưởng người thao thức suốt đêm dài.

Đêm nhức nhối đêm huyền diệu không ngủ
Dáng em buồn nức nở những điệu ru
Trong bóng tối che mờ đêm chăn chiếu
Dắt dìu nhau lạc bước đến thiên thu.

Đêm góp nhặt những nỗi niềm cay đắng
Đem tàn phai phơi sáng dưới ánh trăng
Mò tìm dấu, ta thấy nguồn thánh thiện
Mối tình hồng xuyên thấu cả trăm năm.

Tế Luân



AI painting + photoshop


Phá Vỡ Vô Thường

Phá vỡ vô thường thành trăm ngàn mảnh vụn
Một mảnh tặng em làm tấm áo che thân
Một mảnh tôi choàng làm tấm che gió bão
Của một thời chinh chiến cát bụi phù vân.

Xin tặng bạn tôi mảnh đao binh chinh chiến
Thắng hay thua hào khí ngun ngút sáng ngời
Mảnh vô thường cất giữ, nỗi hờn vong quốc
Biến đau thương thành đá tảng giữa cuộc đời.

Có và không, hai mặt tình đời đối kháng
Lạc loài bốn phương định dạng vùng đất lành
Những bước chân, mảnh tha hương đời đón nhận
Mảnh áo vô thường khoác trên vai lữ hành.

Kính tặng mẹ mảnh vô thường nơi mộ địa
Lau cho khô dòng nước mắt vạn sầu lo
Tuổi trẻ giữa đất trời trên đường tuyệt lộ
Tấm ván vô thường vượt biển kiếm tự do.

Tế Luân


Photoshop by lê tuấn


50 Năm Xa Xứ


Năm mươi năm xa xứ
Buồn vui lắm chuyện đời
Lá cờ vàng sọc đỏ
Vẫn tung bay xứ người.

Năm mươi năm dịch chuyển
Dòng đời vụt đi qua
Khối tình chung ở lại
Trời tháng tư mưa sa.

Cuộc chiến buồn vĩnh biệt
Xác người nằm phơi thây
Khối tình chung đột tử
Đất mẹ buồn chia tay.


Đống tro tàn khơi lại
Mảnh phế liệu đem soi
Tiếng khóc than lịch sử
Lay động trái tim người.

Khói hương bay vào mắt
Cho ngấn lệ tuôn rơi
Tuổi già thêm tóc rụng
Ngọn gió chiều rong chơi.

Năm mươi năm ngấn lệ
Ngày tháng vội đi qua
Tiếng hạc kêu hồ lạnh
Đôi mắt giọt lệ sa.

Năm mươi năm nhìn lại
Hư vô cả một đời
Hoa tàn rồi hoa nở
Buông nhẹ một tiếng cười.


Tế Luân
Viết theo hồi ức
                                              Năm mươi năm nhìn lại (1975-2025)






Ký Ức


Sợi tóc bạc làm mùa xanh nhức nhối
Ký ức hiện giữa giông tố đời người
Mảng rong rêu mọc lên mầm xanh mới
Vùng đất lạ, tôi chợt thấy chơi vơi.


Có lần tôi lần mò trong dĩ vãng
Tìm hư vô qua lăng kính trần chuồng
Được và mất thoáng qua trong chớp mắt
Tuổi trẻ đi qua, nông nổi vọng cuồng.


Cuộc đời có vui cũng có lúc buồn
Cái được thì ít cái mất thì nhiều
Chỉ tình yêu tồn tại theo ngôn ngữ
Bài thơ hay, còn tiếc nuối dáng chiều.

Lúc nửa đêm tôi gọi em thực dậy
Vì nhìn quanh sợ bóng tối bao vây
Không có tiếng người thầm thì đêm tối
May có em tình vẫn mãi đong đầy.

Tế Luân
Một chút triết lý trong thơ






Tháng Tư Buồn



Tháng tư này nếu tôi về Sài Gòn
Ly rượu đầy tôi rải xuống muôn nơi
Tưới lên bia đá của người chiến sĩ
Người nằm xuống Tháng Tư buồn lệ rơi.

49 năm hờn vong ngày quốc hận
Tháng tư lại về nỗi nhớ sao quên
Nước mắt tuôn rơi lá cờ cuốn lại
Sài Gòn thay tên, máu chảy ruột mềm.


Về làm gì để mang tiếng ham chơi
Triệu người vui cũng có triệu người buồn
Đêm nghĩa trang nén nhang buồn lấp lánh
Pháo hoa đốt mừng, cộng đỏ kiêu binh.


Vẫn tưởng nỗi đau này đã lịm tắt
Gió tháng tư khơi lại đống tro tàn
Người lính chiến, những anh hùng hào kiệt
Việt Nam Ơi! lòng trung nghĩa vẹn toàn.


Tế Luân




Tháng Tư Mất Quê Hương


Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy
Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương
Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương
Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ.

Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử
Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang
Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận
Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang.

Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản
Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình
Bắt người yêu nước giam vào ngục tối
Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.

Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ
Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ
Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người
Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ.

Bắt hết tự do giam vào ngục tối
Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người
Là tình yêu biết hy sinh cống hiến
Cho quê hương, lịch sử sáng ngời.

AET Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ


Ai Painting



Tháng Tư Chia tay

Tháng Tư về nắng hạ còn lưa thưa
Khói bụi hồng cơn mưa chiều rất lạ
Bóng chim hốt hoảng xa bay cuối phố
Gọi nhau về theo lối cũ em qua.

Tháng Tư nở muộn loài hoa tím dại
Chiến tranh về để lại những thương đau
Những mặt người lấp ló nơi đầu ngõ
Lo sợ điều gì? Muôn vạn nỗi sầu.

Lời nghẹn ngào bao điều chưa muốn nói
Chia cắt từ đây, nơi đất mẹ xa vời
Cho thương khóc một người đi biền biệt
Gói trọn trong tim ký ức bồi hồi.

Tháng Tư lại về gợi nhớ thêm buồn tủi
Biển chia xa đẩy lùi bóng chim bay
Ngày vĩnh biệt xa nhau là xa mãi
Sài Gòn buồn tháng Tư, ngày chia tay.


AET Lê Tuấn
Nỗi buồn Tháng Tư 2022





Xa Nhau Tháng Tư



Xa nhau ngày đó tháng tư về
Lạc mất tình xuân lỗi hẹn thề
Chia cắt đôi bờ xa khuất bóng
Cõi hồn thương nhớ buồn lê thê.

Dấu đi góc khuất một hồn thơ
Tiếng nấc chưa ngưng vẫn đợi chờ
Ngôn ngữ còn tuôn đầy nỗi nhớ
Lòng như chất chứa đầy trong mơ.

Người yêu biển nhớ mối tình đầy
Biền biệt tha phương giữa chốn này
Mỏi cánh chim bay trời gió lạnh
Buồn nào day dứt ngày chia tay.

Cơn đau thân phận cũng qua mau
Số phận chia đôi cả nỗi sầu
Năm tháng vấn vương ngày ly biệt
Tháng Tư, vận nước đã thay màu.

Tế Luân





Khóc Tháng 4 Đen



Buồn lắm tháng Tư, khóc từ đâu
Giữa trời đất lạ gợi thêm sầu
Tiếc thương chiến sĩ hờn vong quốc
Giải khăn sô trắng quấn ngang đầu.

Đau lắm tháng Tư phủ màu tang
Hàng triệu người đi bỏ xóm làng
Con đường quốc lộ thây người chết
Xác chồng lên nhau thịt nát tan.


Còn đó tháng Tư, lửa hờn căm
Đốt lên hàng triệu nén nhang buồn
Khói hương phong tỏa ngày Quốc Hận.
Cho dòng lệ khóc, gió mưa tuôn.


Khóc thương vận nước vẫn nổi trôi
Tháng Tư ngày đó bỗng bồi hồi
Lá cờ cuốn lại Tự Do mất
Uất nghẹn trào dâng nước mắt rơi.


Tế Luân






AI painting



Có Em


Có ngọn cỏ mới nhú lên
Có em ngồi đó bên thềm cô liêu
Có tiếng đập trái tim yêu
Có ta ôm lấy bóng chiều nhạt phai.

Có cánh hoa rụng trên vai
Dáng em là đóa lan đài nở đêm
Áo em bay vạt lụa mềm
Mùa xuân quyến rũ bên thềm cỏ hoa.

Có tiếng sáo trúc giao hòa
Có vần thơ viết mặn mà câu thương
Có đêm thu ướt mưa sương
Có ta ngơ ngẩn tìm đường về đâu.

Có thêm rượu phá thành sầu
Tuyết rơi ngỡ tưởng hoa cau bay về
Có em chợt nhớ câu thề
Có đêm chìm lắng cơn mê ân tình.

Tế Luân
Bài thơ Nỗi Buồn tôi mới viết 03-19-25
chia sẻ trên trang tưởng niệm
Ngày 30 tháng 4. 1975












Nỗi Buồn


Có nỗi buồn bay chạm nhánh cây
Chiều nghiêng thấp thoáng tím chân mây
Men theo kỷ niệm ngày tháng cũ
Nghe gió vui đùa ngọn cỏ may.

Hoa lá xanh mùa đã hóa thân
Như còn tiếp nối tuổi thanh xuân
Sao nghe nức nở hồn viên mãn
Nối nhịp cầu đưa tình đến gần.

Tiếng nhịp đêm thâu khóc tiếng đời
Nhấn chìm mộng ước lòng chơi vơi
Đèn đêm vụt tắt trong đêm tối
Để mất tương lai mất nụ cười.

Cuộc sống còn vương bao khốn khó
Bàn tay giữ lấy những đường tơ
Đông về áo mỏng che đêm lạnh
Lạnh cóng tay buồn viết ý thơ.

Tế Luân










50 Năm Ly Hương
Sáng tác Yên Sơn




      Cuộc Sống Thi Ca