Mảnh Vụn Ký Ức
Thời gian đã bào mòn trong kỷ niệm
Ký ức bị bom thủng lỗ thật to
Làm sao cầm được trái tim rướm máu
Giữa ao đời, chèo thuyền vớt âu lo.
Dựa vào em ta tìm nguồn an ủi
Chạm môi tình mùi vị chát hương nho
Say một chút cho đời thêm hưng phấn
Trên đỉnh phù vân, ngôn ngữ vào thơ.
Tế Luân
Mộng Du
Đêm thần thoại thấm bùa mê ân ái
Cơn mộng du thức tỉnh những thiên tài
Ý thức đến từ trong kho tiềm thức
Tư tưởng người thao thức suốt đêm dài.
Đêm nhức nhối đêm huyền diệu không ngủ
Dáng em buồn nức nở những điệu ru
Trong bóng tối che mờ đêm chăn chiếu
Dắt dìu nhau lạc bước đến thiên thu.
Đêm góp nhặt những nỗi niềm cay đắng
Đem tàn phai phơi sáng dưới ánh trăng
Mò tìm dấu, ta thấy nguồn thánh thiện
Mối tình hồng xuyên thấu cả trăm năm.
Tế Luân
Năm mươi năm nhìn lại (1975-2025)
Photoshop by lê tuấn
Ký Ức
Sợi tóc bạc làm mùa xanh nhức nhối
Ký ức hiện giữa giông tố đời người
Mảng rong rêu mọc lên mầm xanh mới
Vùng đất lạ, tôi chợt thấy chơi vơi.
Có lần tôi lần mò trong dĩ vãng
Tìm hư vô qua lăng kính trần chuồng
Được và mất thoáng qua trong chớp mắt
Tuổi trẻ đi qua, nông nổi vọng cuồng.
Cuộc đời có vui cũng có lúc buồn
Cái được thì ít cái mất thì nhiều
Chỉ tình yêu tồn tại theo ngôn ngữ
Bài thơ hay, còn tiếc nuối dáng chiều.
Lúc nửa đêm tôi gọi em thực dậy
Vì nhìn quanh sợ bóng tối bao vây
Không có tiếng người thầm thì đêm tối
May có em tình vẫn mãi đong đầy.
Tế Luân
Một chút triết lý trong thơ
Tháng Tư Buồn
Tháng tư này nếu tôi về Sài Gòn
Ly rượu đầy tôi rải xuống muôn nơi
Tưới lên bia đá của người chiến sĩ
Người nằm xuống Tháng Tư buồn lệ rơi.
49 năm hờn vong ngày quốc hận
Tháng tư lại về nỗi nhớ sao quên
Nước mắt tuôn rơi lá cờ cuốn lại
Sài Gòn thay tên, máu chảy ruột mềm.
Về làm gì để mang tiếng ham chơi
Triệu người vui cũng có triệu người buồn
Đêm nghĩa trang nén nhang buồn lấp lánh
Pháo hoa đốt mừng, cộng đỏ kiêu binh.
Vẫn tưởng nỗi đau này đã lịm tắt
Gió tháng tư khơi lại đống tro tàn
Người lính chiến, những anh hùng hào kiệt
Việt Nam Ơi! lòng trung nghĩa vẹn toàn.
Tế Luân
Tháng Tư Mất Quê Hương
Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy
Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương
Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương
Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ.
Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử
Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang
Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận
Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang.
Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản
Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình
Bắt người yêu nước giam vào ngục tối
Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.
Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ
Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ
Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người
Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ.
Bắt hết tự do giam vào ngục tối
Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người
Là tình yêu biết hy sinh cống hiến
Cho quê hương, lịch sử sáng ngời.
AET Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ
Tháng Tư Chia tay
Tháng Tư về nắng hạ còn lưa thưa
Khói bụi hồng cơn mưa chiều rất lạ
Bóng chim hốt hoảng xa bay cuối phố
Gọi nhau về theo lối cũ em qua.
Tháng Tư nở muộn loài hoa tím dại
Chiến tranh về để lại những thương đau
Những mặt người lấp ló nơi đầu ngõ
Lo sợ điều gì? Muôn vạn nỗi sầu.
Lời nghẹn ngào bao điều chưa muốn nói
Chia cắt từ đây, nơi đất mẹ xa vời
Cho thương khóc một người đi biền biệt
Gói trọn trong tim ký ức bồi hồi.
Tháng Tư lại về gợi nhớ thêm buồn tủi
Biển chia xa đẩy lùi bóng chim bay
Ngày vĩnh biệt xa nhau là xa mãi
Sài Gòn buồn tháng Tư, ngày chia tay.
AET Lê Tuấn
Nỗi buồn Tháng Tư 2022
Xa Nhau Tháng Tư
Xa nhau ngày đó tháng tư về
Lạc mất tình xuân lỗi hẹn thề
Chia cắt đôi bờ xa khuất bóng
Cõi hồn thương nhớ buồn lê thê.
Dấu đi góc khuất một hồn thơ
Tiếng nấc chưa ngưng vẫn đợi chờ
Ngôn ngữ còn tuôn đầy nỗi nhớ
Lòng như chất chứa đầy trong mơ.
Người yêu biển nhớ mối tình đầy
Biền biệt tha phương giữa chốn này
Mỏi cánh chim bay trời gió lạnh
Buồn nào day dứt ngày chia tay.
Cơn đau thân phận cũng qua mau
Số phận chia đôi cả nỗi sầu
Năm tháng vấn vương ngày ly biệt
Tháng Tư, vận nước đã thay màu.
Tế Luân
Khóc Tháng 4 Đen
Buồn lắm tháng Tư, khóc từ đâu
Giữa trời đất lạ gợi thêm sầu
Tiếc thương chiến sĩ hờn vong quốc
Giải khăn sô trắng quấn ngang đầu.
Đau lắm tháng Tư phủ màu tang
Hàng triệu người đi bỏ xóm làng
Con đường quốc lộ thây người chết
Xác chồng lên nhau thịt nát tan.
Còn đó tháng Tư, lửa hờn căm
Đốt lên hàng triệu nén nhang buồn
Khói hương phong tỏa ngày Quốc Hận.
Cho dòng lệ khóc, gió mưa tuôn.
Khóc thương vận nước vẫn nổi trôi
Tháng Tư ngày đó bỗng bồi hồi
Lá cờ cuốn lại Tự Do mất
Uất nghẹn trào dâng nước mắt rơi.
Tế Luân
AI painting
Có Em
Có ngọn cỏ mới nhú lên
Có em ngồi đó bên thềm cô liêu
Có tiếng đập trái tim yêu
Có ta ôm lấy bóng chiều nhạt phai.
Có cánh hoa rụng trên vai
Dáng em là đóa lan đài nở đêm
Áo em bay vạt lụa mềm
Mùa xuân quyến rũ bên thềm cỏ hoa.
Có tiếng sáo trúc giao hòa
Có vần thơ viết mặn mà câu thương
Có đêm thu ướt mưa sương
Có ta ngơ ngẩn tìm đường về đâu.
Có thêm rượu phá thành sầu
Tuyết rơi ngỡ tưởng hoa cau bay về
Có em chợt nhớ câu thề
Có đêm chìm lắng cơn mê ân tình.
Tế Luân