Nhận Xét Về Bức Chân Dung Phụ Nữ
Bức Tranh chân dung người phụ nữ, gợi lên phong cách hội họa, tân cổ điển (Neoclassicism) pha trộn hiện thực (Realism) và một chút lãng mạn (Romanticism). Ánh sáng dịu tập trung vào gương mặt và phần thân trên gợi cách xử lý ánh sáng kiểu chiaroscuro của hội họa cổ điển, nhấn mạnh khối và đường nét cơ thể. Bảng màu trầm – ấm, cùng cách bố cục nửa thân, làm nổi bật vẻ trang nghiêm, thanh nhã của nhân vật, vốn là đặc điểm thường thấy trong các chân dung phụ nữ từ thế kỷ XVIII–XIX. Phần trang phục với chất liệu mềm, xếp nếp tự nhiên mang lại cảm giác hoài cổ, gợi liên tưởng đến những bức chân dung quý tộc hay phụ nữ trong đời sống thường nhật nhưng được lý tưởng hóa. Về ý nghĩa, phong cách này thường tôn vinh vẻ đẹp tự nhiên, sự dịu dàng và phẩm giá của người phụ nữ, đồng thời phản ánh quan niệm thẩm mỹ về vẻ đẹp nữ giới trong nghệ thuật châu Âu truyền thống: vừa hiện thực, vừa có tính biểu tượng về sự tinh khiết, mong manh và vẻ đẹp vượt thời gian.
NÀNG LÀ
KHÚC HÁT ÁNH SÁNG VÀ SẮC MÀU
Nàng ngồi yên giữa miền sương lặng,
Ánh chiều nghiêng ướt mịn bờ vai,
Một nét buồn nghiêng trong đáy mắt,
Như giọt thời gian khẽ lạc loài.
Làn da thoảng mùi hương cổ tích,
Tựa cánh hoa vừa chạm gió xuân,
Ngực thở nhịp trăng non rất nhẹ,
Đủ làm nghiêng cả cõi trầm luân.
Môi hé nở một miền im vắng,
Chứa bao điều chưa ngỏ cùng ai,
Như thể nàng là câu thơ cũ,
Lạc giữa nhân gian những tháng dài.
Ôi dáng ngọc – không là da thịt,
Mà là sương đọng giữa hồn ta,
Là khúc nhạc rơi không thành tiếng,
Chỉ ngân lên ở cuối trời xa.
Nếu có kiếp luân hồi sắc đẹp,
Xin cho ta được hóa ánh đèn,
Để soi mãi dung nhan tĩnh lặng,
Một đóa trinh nguyên giữa cõi đêm.
Tế Luân
Cảm nhận về người phụ nữ
KHÚC HÁT ÁNH SÁNG VÀ SẮC MÀU
Nàng ngồi yên giữa miền sương lặng,
Ánh chiều nghiêng ướt mịn bờ vai,
Một nét buồn nghiêng trong đáy mắt,
Như giọt thời gian khẽ lạc loài.
Làn da thoảng mùi hương cổ tích,
Tựa cánh hoa vừa chạm gió xuân,
Ngực thở nhịp trăng non rất nhẹ,
Đủ làm nghiêng cả cõi trầm luân.
Môi hé nở một miền im vắng,
Chứa bao điều chưa ngỏ cùng ai,
Như thể nàng là câu thơ cũ,
Lạc giữa nhân gian những tháng dài.
Ôi dáng ngọc – không là da thịt,
Mà là sương đọng giữa hồn ta,
Là khúc nhạc rơi không thành tiếng,
Chỉ ngân lên ở cuối trời xa.
Nếu có kiếp luân hồi sắc đẹp,
Xin cho ta được hóa ánh đèn,
Để soi mãi dung nhan tĩnh lặng,
Một đóa trinh nguyên giữa cõi đêm.
Tế Luân
Cảm nhận về người phụ nữ
trong bức chân dung
Xin mời xem những bức tranh phụ nữ đẹp.
Xin mời xem những bức tranh phụ nữ đẹp.
tôi rất yêu thich hội họa.
Lê Tuấn





































.jpg)





























































.jpg)