Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

Hương Quê Hoài Niệm + Quê Hương Nỗi Nhớ


Hương Quê Hoài Niệm là chủ đề của một tác phẩm (Văn Thơ). Xin chia sẻ cùng quý vị 2 bài thơ (Hương Quê Hoài Niệm) và (Quê Hương Nỗi Nhớ)

Chúc quý vị bình an trong mọi ngày.

Lê Tuấn





Hương Quê Hoài Niệm

1

Em đi vạt áo gió bay

Cho bao hoài niệm nhớ ngày xa quê

Lắng nghe gió thổi hồn về

Cuốn theo nỗi nhớ, lời thề gió bay.

2

Hoa vàng mấy độ vơi đầy

Dùng dằng chia lối, đổi thay ý trời

Quê hương nay đã đổi dời

Còn đâu tà áo, bước rời cố hương.

3

Cho dòng lệ ngấn hạt sương

Ngày dài hiu quạnh, đoạn trường thế thôi

Bóng em đầy ắp hồn tôi

Quê hương ở lại, nhớ người phương xa.

4

Em đi khép nép đôi tà

Lòng tôi chết dại, mưa sa tần ngần

Thôi thì tình ấy phù vân

Gánh theo nỗi nhớ, bước chân người tình.

5

Tạ ơn em một bóng hình

Tung bay ta áo xuân tình mộng mơ

Thương em cái thuở bao giờ

Ngây ngô trong sáng tuổi thơ dạt dào.

6

Hương quê tình tự xôn xao

Vọng đưa câu hát ngọt ngào lời ru

Tiếng ngân não nuột trầm tư

Vang xa ngàn dặm bay vù cánh chim.

7

Hôm nay tôi vội đi tìm

Tìm trong tà áo trái tim bồi hồi.

Quê hương khế ngọt trên đồi

Đường quê in bóng, Mẹ tôi đợi chờ.

8

Xa người tôi lại làm thơ

Trang thư ráo mực nửa tờ đánh rơi

Đôi hạc trắng bay mất rồi

Tiếng kêu thảm thiết bên trời tha phương.

9

Dẫu rằng trời đất vô thường

Mà sao lòng vẫn còn vương nhớ hoài

Đêm về sương đẫm trên vai

Đèn khuya một bóng soi dài tiếng đêm.

10

Sương thu ngấn lệ bên thềm

Nhớ thương ở lại nỗi niềm gió bay

Vướng em vạt áo nơi này

Hương quê hoài niệm tràn đầy hồn tôi.



Lê Tuấn

Vấn vương theo tà áo dài, như gợi nhớ cho tôi trở về với tình tự quê hương

Ở một nơi phương trời xa, hình dáng thiếu nữ trong tà áo dài,

đã trở nên một hoài niệm của thời xa xưa.








Quê Hương Nỗi Nhớ

1
Say vời ngắm lá thu bay
Dòng thương khơi dậy những ngày sống quê
Đìu hiu khoảng nhớ đi về
Xót xa số phận trăng thề lung lay
2
Tình xa tình vẫn chứa đầy
Đời buồn rẽ lối buốt thay bên trời
Dòng sinh biến đổi chuyển dời
Vẫn mang kỷ niệm dẫu rời quê hương
3
Nhớ từng buổi sớm mù sương
Nhớ con đường rộng đến trường thì thôi
Từng tà áo trắng say ôi
Ra đi in đậm bóng người phương xa
4
Nắng rơi hôn nhẹ đôi tà
Nghiêng vành quai nón kiêu sa đẹp ngần
Đi sau hồi hộp phân vân
Âm thầm vẫn bước đôi chân lụy tình
5
Ngẩn ngơ khắc mãi dáng hình
Bao đêm thao thức một mình thầm mơ
Đồng hồ gõ nhẹ điểm giờ
Tìm trang giấy bút khỏa thơ dâng trào
6
Bên ngoài tiếng gió lao xao
Vần buông ý thả nghẹn ngào tình ru
Mắt nhìn tường vách ưu tư
Mai này đời lính bay vù tựa chim
7
Thế rồi phận nước nổi chìm
Đời anh lưu lạc buốt tim lắm hồi
Nhớ màu khói nhạt trên đồi
Nhớ đường hoa nở mà tôi hằng chờ
8
Trời tây lại tắm suối thơ
Chữ yêu in đậm lắm tờ rớt rơi
Xa em thật sự xa rồi
Đôi bờ cách biệt dưới trời viễn phương
9
Nơi đây ấp ủ mộng thường
Hương xưa lối cũ sao vương vấn hoài
Non sông nặng trĩu đôi vai
Buồn đau lạc lõng thở dài trong đêm
10
Nguyệt lan chênh chếch trước thềm
Hồn thu lãng đãng êm đềm gió lay
Hương quê hoài niệm chốn này
Tình sâu nghĩa nặng bóng đầy theo tôi.

Minh Thuý Thành Nội
Tháng 10/15/2020





HƯƠNG QUÊ HOÀI NIỆM
Thơ Phương Hoa

1.
HƯƠNG QUÊ từ thuở xa bay
Đeo mang HOÀI NIỆM lòng này tái tê
Ước mong một buổi quay về
Bốn lăm năm để câu thề lắt lay
2.
Tình yêu đất nước tràn đầy
Ai gây chi cảnh khổ thay hỡ trời!
Chốn xưa lúc bước chân dời
Cơn sầu dã dượi rã rời sắc hương
3.
Trông vời thăm thẳm màng sương
Lòng đau tim nhói can trường quặn thôi
Tháng ngày gặm nhắm hồn tôi
Thu sang đông tới tình người xót xa
4.
Sáng tinh sương đến chiều tà
Tâm tư chất nhất lệ sa ngấn ngần
Trăng thề mây chuyển cẩu vân
Cách xa ai biết tình chân vẹn tình
5.
Phương trời ôm bóng nhớ hình
Khắc sâu tâm khảm chuyện tình như mơ
Nhớ thương từng phút từng giờ
Dấu xưa kỷ niệm ngày thơ ngọt ngào
6.
Tình quê muôn thuở chẳng xao
Mang theo âm hưởng ngạt ngào điệu ru
Sầu đeo man mác tâm tư
Mùa thu nao đã tạ từ dấu chim
7.
Tìm đâu ra nữa mà tìm
Nghĩ về chốn ấy nhịp tim liên hồi
Giờ xa sông biển núi đồi
Quanh năm chỉ tội mình tôi ngồi chờ
8.
Bây chừ đã cạn nguồn thơ
Bút run run vẩy bao tờ mực rơi
Yến oanh nay lạc hướng rồi
Tìm nhau ngơ ngác mây trời bốn phương
9.
Vô tư trái đất xoay thường
Riêng ta một nỗi vấn vương ai hoài
Đêm tàn sương lạnh bờ vai
Trăng non soi dấu bước dài trong đêm
10.
Rưng rưng lệ rớt trên thềm
Lòng đau đành gửi muôn niềm gió bay
Lời thơ trải cạn ý này
Nguồn thơ chất ngất ngập đầy trong tôi...


Phương Hoa - 10/ 25 2020




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét