Thất lạc cõi người, là dấu ấn khó phai mờ của một giai đoạn lịch sử. những cựu sĩ quan chế dộ cũ, đã phải chịu đựng, bị giam cầm trong các trại tập trung của cộng sản. bài thơ (Thất lạc cõi người) đã vô tình dẫn đưa quý vị bước ra khỏi khung cảnh mùa thu, để cùng tôi cảm nhận một nỗi buồn mất mát.
Kính chúc quý vị tràn đầy niềm vui và bình an.
Lê Tuấn.
Buồn từng cơn đến rồi im
Nhói đau từng đợt, lại ghìm vết thương
Lắng nghe mộ khúc vô thường
Cõi người thất lạc, đoạn trường nào hay.
Áng mây cố cựu xa bay
Đường xa qua ải, phủ đầy tuyết rơi
Lòng buồn mang nặng nguồn khơi
Cơn đau thân phận, một thời đảo điên.
Tiếng kinh vang động khắp miền
Lòng ta tan nát cội phiền chơi vơi
Tám năm thất lạc cõi người
Thắng thua một trận, đổi dời đắng cay.
Dòng sông vô lượng vơi đầy
Dòng đời vọng động, thân này chia hai
Hoàng hôn dấu đỏ chân mây
Ta buồn muốn kéo thêm dài đêm mơ.
Lê Tuấn
“Thất lạc cõi người, sau năm 1975 trải qua tám năm tù tập trung cải tạo, trong các trại tù trên vùng đất miền bắc xã hội chủ nghĩa”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét