Chiều thứ bảy tháng 8 thu về trên thành phố San Jose. Tôi ngẫu hứng viết bài thơ. Gửi đến ACE đọc cho vui. (Buồn mà đọc cho vui thì cũng hơi bị ngược, nhưng đôi khi nó là thế, đọc một bài thơ buồn tự nhiên ngôn ngữ làm cho mình vui)
Chúc ACE thật vui và bình an.
Buồn Vu Vơ
Buồn vu vơ, nhìn trông ly rượu cạn
Rót thêm đầy để mùi rượu bốc hơi
Tưới xuống đất, ly rượu đầu tiễn biệt
Giải nỗi oan, ngàn cay đắng trong đời.
Thêm ly nữa mừng cho đời hoan lạc
Thấy em cười trong đáy cốc hoan ca
Nghe như tiếng thủy tinh vỡ trăm mảnh
Rơi mỗi hạt, cắt vụn khối tình già.
Một ly nữa uống cho say choáng váng
Cho cuộc tình thấp thoáng những giai nhân.
Ai sẽ cùng ta đứng trong trời đất
Để nghe đời, kể hết nỗi gian truân.
Thêm ly nữa để hồn ta bơi nốt
Cuối dòng sông là biển rộng bao la
Gió đừng thổi làm tim ta buốt giá
Để trang thơ, tràn ngập nỗi xót xa.
Lê Tuấn
“Một buổi chiều buồn vu vơ, uống rượu một mình,
Tự buông thả lòng mình theo vần thơ, viết lên trang giấy một giai điệu của thi ca.
Tháng 8 thu về trên thành phố San Jose, miền bắc California.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét